Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 574: Chấn Động (1)

Đối với chuyện Hạ Vi biết mình có bạn gái ,Lục Dương cũng chẳng suy nghĩ nhiều.
Hắn tuy ở trên QQ để bài đăng ở chế độ riêng tư, tuy rằng lần trước ở bức ảnh câu cá có xỏa bỏ bình luận của Trần Thu Nguyệt, nhưng ở trên phần bình luận vẫn thấy nhiều lần Quan Nguyệt nhắn lại.
Chỉ cần không phải kẻ đần, là có thể nhìn thấy quan hệ của hai người không tầm thường.
Chỉ là, đọc xong thì cảm thấy nàng có chút tức giận.
Lục Dương không biết trả lời thế nào.
Liền dứt khoát mặc kệ.
Hắn thoát khỏi QQ ra, bắt đầu viết bản thảo phát biểu.
"Kính thưa toàn thể lãnh đạo, toàn thể giáo viên, toàn thể sinh viên đại học năm nhất.
Mọi người khỏe!
Tháng chín đến rồi, ánh nắng tươi sáng, gió thu thổi tới làm lòng người thảo mái. Tại đây, dưới mùa thu hoạch, chúng ta nghênh đón tân sinh
gia nhập vào đại gia đình đại học.....
..."
Viết xong phần mở đầu, cũng coi như là trôi chảy.
Nhưng đằng sau viết tiếp thế nào, liền không dễ dàng như vậy rồi,....dùng một buổi chiều, lại sửa đi sửa lại nhiều lần, Lục Dương rốt cuộc mới viết xong bài phát biểu một nghìn chữ của mình.
Tốc độ này so với lúc đánh chữ gõ tiểu thuyết, không biết chậm hơn bao nhiêu.
Đọc đi đọc lại hai lần, chỉ có thể coi như tạm chấp nhận.
Bất quá Lục Dương cũng chỉ có thể làm đến như vậy.
Sửa vài lỗi sai chính tả, Lục Dương in bản thảo của mình ra, chuẩn bị mang về ký túc xá xem.
Phòng 504.
Lưu Lỗi cùng Đinh Siêu đang bắn CF, hai người chơi đùa rất hăng say, tiếng súng vang lên đùng đùng không ngớt, vũ khí lúc này rất đơn giản, không có S-VIP như vài năm sau.
"Ài, Siêu ca, ngươi có thể đừng chết nhanh như vậy không?"
Chỉ chốt lát, giọng nói chửi rủa của Lưu Lỗi vang lên.
Đinh Siêu phản bác: "Lý do ta chết, còn không phải do các ngươi cover không tốt, địch nhân face check mà các ngươi lại đứng im cho nó giết ta."
"Hừ, góc mù đó làm sao ta cover, với lại ván nào ngươi chẳng phải là người chết trước." Lưu Lỗi lầm bầm một câu, tiếp tục chơi trò chơi, Đinh Siêu tuy rằng là quả tạ, nhưng team vẫn gánh được.
Đinh Siêu quay đầu lại nhìn thấy Lục Dương trở về.
Hắn cười đùa tí tửng nói: "Lục ca, ngươi sao lại cam lòng trở về ký túc xá vậy, mà trên tay ngươi còn cầm cái gì đấy?"
"Bản thảo phát biểu."
Lục Dương đem bản thảo ném lên trên bàn.
"Bản thảo phát biểu gì cơ?"
Đinh Siêu có chút tò mò.
Lục Dương nói ra: "Tân sinh sau khi học quân sự xong, không phải có một đại hội chào đón tân sinh nhập học sao, phụ đạo viên của chúng ta nói, lãnh đạo viện công nghệ đã an bài ta đại biểu học sinh khóa trên phát biểu, nên đẩy không phải là cần một bản thảo sao."
"Ngươi phát biểu trên đại hội tân sinh?"
Nghe được Lục Dương nói vậy, Đinh Siêu có chút khó tin.
"Dựa vào cái gì a!."
Năm trước Đinh Siêu cũng từng tham gia đại hội tân sinh, nên hắn biết học trưởng lên đài phát biểu phải rất ưu tú mới được, năm trước hình như là hội trưởng hội học sinh của trường, còn đặt được học bổng quốc gia.
Còn Lục Dương dựa vào cái gì mà lên phát biểu.
Bằng kỹ thật tán gái cao siêu của hắn sao?
Đinh Siêu cảm thấy không logic, khẳng định trong này có vấn đề.
Lục Dương cười nói: "Sao, Siêu ca, ngươi có ý tưởng gì sao? Nếu ngươi có ý tưởng, có thể đi nói phụ đạo viên một chút, nếu như phụ đạo viên đồng ý, ta nguyện nhường lại cho ngươi, còn miễn phí tặng thêm bản thảo."
Lục Dương quả thật không muốn đi lên bục giảng để phát biểu làm gì.
Đinh Siêu vô cùng muốn thay thế Lục Dương đi lên phát biểu, nhưng hắn cũng biết, chuyện này không bao giờ xảy ra.
Hắn hữu khí vô lực, nói: "Lục ca, thành tích học tập của ngươi cũng bình thường, tuy rằng không rớt tín chỉ, nhưng điểm trung bình cũng khoản bảy mươi điểm, đến cả học bổng của trường học cũng không có ,vì sao hết lần này đến lần khác lại chọn ngươi lên a, ngươi sẽ không phải cho phụ đạo viên uống thuốc mê chứ, ta cảm giác, hắn giống như vô cùng coi trọng ngươi."
"Cái quỷ gì vậy? chuyện này phụ đạo viên không có quyền quyết định đâu, đại hội tân sinh, lãnh đạo viện công nghệ chúng ta mở miệng nói chuyện còn chưa chắc đã có tác dụng, đây là an bài của trường học...."
Lục Dương lắc đầu.
"Vậy tại sao trường học lại an bài ngươi, mà sao không phải là ta, ta thấy mình cũng không kém mà."
Đinh Siêu có chút không phục.
"Ngươi rớt tín chỉ."
Lục Dương cười nói
"Móa!."
Đinh Siêu tức giận đến muốn thổ huyết.
Học kỳ trước, toàn bộ phòng 504 đều qua, chỉ có hắn rớt tín chỉ, đây quả thực là điều vô cùng nhục nhã, ở trong phòng này, thành tích thi đại học của hắn xếp thứ hai, chỉ sau Lý Minh Bác, không nghĩ đến bây giờ mình lại xếp cuối rồi.
Hơn nữa điều ức chế nhất là, Lục Dương hầu như một năm chả đi học mấy buổi, vậy mà môn nào cũng không bị rớt tín chỉ, điểm trung bình còn cao hơn cả hắn.
Lưu Lỗi lúc này cũng mới kết thúc trò chơi, nhìn bộ dạng của hắn thì hẳn là thất bại rồi, hắn cũng nghe được hai người đối thoại, quay đầu nói ra: "Lục Dương, ngày sau ta cùng Siêu ca sẽ đến trợ uy cho ngươi, cố gắng lên."
"Được a."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Hắn lại liếc nhìn Đinh Siêu, cười nói: "Siêu ca, học muội kia của ngươi sao rồi, gần đây hẹn gặp mặt chưa?"
Lục Dương biết rõ, Đinh Siêu với tiểu học muội kia dạo gần đây tiến triển rất nhanh, tuy nhiên hai bên chưa gặp mặt nhau lần nào.
"Gặp mặt cái cọng lông, mỗi khi ta hẹn gặp nàng, nàng đều không trả lời, giống như biến mất vậy...Rõ ràng hai bên nói chuyện với nhau rất hợp, sau hết lần này tới lần khác nàng lại không cho ta gặp mặt, cũng quá...."
Đinh Siêu thở dài, có chút ái oan mà nói.
Lưu Lỗi ở một bên nói ra: "Ngày mốt đại hội tân sinh, tiểu học muội kia của ngươi nhất định sẽ tham gia, ngươi đi tìm nàng, gặp mặt hỏi một câu không phải biết rồi sao, đều học chung một trường ,lại một mực giao tiếp trên mạng, ta thấy điều này có chút kỳ quái."
"Đến lúc đó ta nhất định phải hỏi một chút."
Đinh Siêu thẩn trọng nhẹ gật đầu.
....
Bạn cần đăng nhập để bình luận