Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 555: 29 Triệu (1)

Đến chiều, Lục Dương vẫn ở trong phòng làm việc của mình mà không có đi ra ngoài.
Nghỉ hè hai tháng không ở công ty.
Có một vài hồ sơ của công ty, hắn nhất định phải nắm rõ lại mới được, coi như làm một vị chủ tịch bù nhìn, nhưng cũng phải nắm giữa tình huống căn bản của công ty mới được.
Trừ mấy cái đó ra hắn còn dùng để đọc sách.
Đọc một số cuốn sách nói về phát triển xí nghiệp, với một ít sách về kinh nghiệm thất bại khi khởi nghiệp.
Lục Dương ưa thích đọc sách thất bại hơn, bởi vì thành công có rất nhiều điều kiện, như người có bối cảnh lớn ở đằng sau chống lưng, có vốn liếng, có nhân khí, nhân phẩm tốt, biết kinh doanh....nhưng trên cơ bản nguyên nhân thất bại thì đều có điểm chung.
Những thứ này có thảm khảo, hấp thu làm giáo huấn.
Mặc dù có Lữ Tiểu Vũ giúp đỡ, còn có một đám nhân viên tài giỏi, nhưng một công ty muốn phát triển mạnh mẽ, thì làm lão bản cũng phải nhất định có năng lực mới được, Lục Dương không trông chờ mình có thể giống Warren Buffett , Bill Gates, chỉ cần không kéo chân công ty là được rồi.
Hắn nhập lại không cho rằng, mình trùng sinh trở về, biết rõ xu hướng phát triển của tương lai mà khinh thường người trong thiện hạ được.
...
Khoản bốn giờ chiều.
Lục Dương gọi điện thoại đặt đồ ăn.
Chờ đồ ăn được đưa tới, Lục Dương kêu Lữ Tiểu Vũ qua cùng một chỗ, vui vẻ ăn một bữa tối.
Sáu giờ năm mươi tối.
Lục Dương nhận được điện thoại của mẹ mình, Tiền Vân gọi tới.
"Mẹ, gọi cho con có chuyện gì ạ?"
"Tiểu Dương, con biết không, bằng hữu của con là Tiểu Bá về rồi đấy."
Trong điện thoại, giọng nói của Tiền Vân giống như vội vàng hấp tấp không thôi.
"Biết rồi ạ."
Lục Dương cười cười.
Hắn không nghĩ tới mẹ mình lại gọi tới đây vì chuyện này.
Tiền Vân nói tiếp: "Tiểu Bá đứa bé này không tệ, lần này về còn dẫn theo bạn gái, lớn lên cũng được, dì Vương còn nói với mẹ, bọn hắn lần này trở về để kết hôn."
"n."
Lục Dương cũng chẳng nghĩ nhiều, chuyện này Tiền Vân biết được cũng là chuyện bình thường, dù sao hai nhà cũng không cách xa nhau, Ngô Bá mang bạn gái trở về, hàng xóm phụ cận nhất định sẽ bàn tán....
Cái này nếu như ở nông thôn, còn chưa bước vào nhà, đoán chừng toàn bộ thôn cũng biết rồi.
"Sao con lại không bất ngờ chút nào, con biết chuyện này rồi hả?"
Tiền Vân có chút kỳ quái.
Lục Dương cười cười: "Con đương nhiên là biết rõ rồi, Ngô Bá trước kia không phải giúp con quảy lý cửa hàng bán quần áo sao? Trước khi về nhà, hắn cũng tìm con để nói chuyện này rồi."
"A, Ngô Bá còn chưa tốt nghiệp đại học, sao lại kết hôn nhanh như vậy?"
Tiền Vân hiển nhiên không biết nội tình trong đó.
Lục Dương cũng không có lắm miệng.
Ở trong huyện thành lạc hậu này, chưa lập gia đình mà có con cũng không phải sự tình đáng khoe mẽ, tuy rằng Lục Dương tín nhiệm mẹ mình sẽ không nói ra ngoài, nhưng cũng không cần phải nói chuyện này ra, hắn cười nói :"Người ta thích thì kết hôn chứ sao, sao, mẹ thấy người ta kết hôn, cũng sốt ruột theo hả? Sợ con không tìm thấy vợ sao?"
Tiền Vân mắng: "Cái tên tiểu tử thúi này, ta lúc nào mà sốt ruột hã, mẹ nói cho con biết, con ở bên ngoài cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng tìm Quan Nguyệt mà cãi nhau, mẹ chấm nha đầu đó làm con dâu nhà chúng ta rồi, nếu con mẹ đem người ta vứt bỏ, cận thận về đây mẹ đánh gãy chân đấy!."
"Biết rồi, biết rồi, con dâu của mẹ chạy không thoát nổi đâu."
Lục Dương không nghĩ tới mẹ mình lại thích Quan Nguyệt đến vậy.
Hắn không muốn ở trên vấn đề này dây dưa quá nhiều nữa, lại hỏi: "Cậu nhỏ thì sao? Không phải nói cuối năm nay kết hôn à? Đã định ra thời gian chưa."
"Định rồi, nói mười một thì kết hôn."
"A, vậy đoán chừng cậu nhỏ giờ này vui vẻ đến muốn chết rồi."
Tiền Vân cười nói: "Hắn đương nhiên là vui vẻ rồi, mỗi ngày đều đi đến nhà xưởng đón người ta tan ca, tuy nhiên gần đây Quách Tuệ quá bận rồi, ở bên nhà xưởng phải đến tận đem khuya mới về được, cậu nhỏ mỗi lần đến đón nàng, phải chín giờ tối mới về đến nhà."
Nghe thế.
Lục Dương cười cười.
Hắn biết rõ, chuyện này khó tránh khỏi liên quan đến bản thân rồi.
Nếu như không phải giá cả chỉ là một triệu tám, hắn cũng không đem xưởng sản xuất quần Hằng Nguyên mua lại dưới tên của CCilicili đâu, lúc đó thì cũng không có nhiều đơn đặt hàng của Csite như vậy.
Đơn đặt hàng nhiều hơn.
Tự nhiên công nhân phải tăng ca rồi.
Không giống như người trong thành phố, công nhân làm việc ở huyện thành nhỏ cũng không chán ghét tăng ca, thậm trí còn không ít người cam tâm tình nguyện tăng ca làm việc, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có tiền lương tăng ca.
Dù sao về nhà cũng không có chuyện gì làm, có thể ở lại kiếm thêm tiền không sướng à.
"Tuy rằng mỗi ngày tăng ca, nhưng kiếm được rất nhiều tiền, ta nghe cậu nhỏ con nói, tiền lương một tháng của Quách Tuệ hơn sáu nghìn rồi, cậu nhỏ con may mắn sớm gặp được người ta, bằng không, bây giờ nữ nhân một tháng kiếm được hơn sáu nghìn ,không chừng còn chướng mắt cậu nhỏ thợ xây."
Lục Dương lắc đầu: "Con thấy cậu nhỏ cũng không tệ mà."
"Cái gì mà không tệ, cũng chỉ có con là cảm thấy cậu nhỏ tốt mà thôi, không thấy hắn hơn ba mươi tuổi mà còn sống độc thân à? Thôi được rồi, không nói nữa, ba của con gọi me ra ngoài đi dạo rồi, con ở bên đó cũng phải chiếu cố bản thân thật tốt."
"Được, con biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận