Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 568: Mua Là Được (1)

Vài này sau.
Đại học thành Đông, tiệm bán quần áo.
Tiền Tiểu Hoa vừa tiễn xong một vị khách hàng, nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua Chu Đình Đình đang ngồi ở quầy thu ngân, nói ra: "Thế nào, bên này rất náo nhiệt phải không."
"Coi như cũng được, so với Miêu Thôn thì không khác nhau nhiều lắm."
Chu Đình Đình hôm nay lái xe điện tới đây, thời điểm đi đến, nàng có ở phụ cần nhìn nhìn, đại học thành có rất nhiều người, khắp nơi đều là cửa hàng, so với trong Thành Thôn cũng không thua kém.
"Nếu không ngươi đi theo ta đi, ta ở một mình cũng quá nhàm chán, phòng bây giờ ta ở là một phòng ngủ một phòng khách đây, ngươi trực tiếp đến ở cũng không cần thuê phòng...Cùng lắm thì Lục Dương tới đây, các ngươi đi ra ngoài ngủ là được rồi."
"A, Tiểu Hoa, ngươi nói cái gì vậy."
Chu Đình Đình xấu hổ đỏ mặt.
"Hai người chúng ta không có gì."
Tiền Tiểu Hoa khinh bỉ nói: "Ngươi còn gạt ta à, không biết ta có hỏa nhãn kim tim của Tôn Ngộ Không sao? Nhìn bộ dạng ngươi như vậy, chắc chắn là trải qua tình yêu rồi, bây giơ còn ở đây giả vờ giả vịt nữa."
...
Có rõ ràng như vậy sao?
Chu Đình Đình không cách nào phản bác.
Dù sao Tiền Tiểu Hoa cũng nói rất đúng mà.
"Nói thật đi."
Tiền Tiểu Hoa đến bên cạnh quầy thu ngân, duỗi lưng một cái: "Mấy ngày nay ta một mực kêu ngươi tới đây chơi, nhưng thật ra chuyện này là Lục Dương nhờ ta làm hộ, hắn lo lắng ngươi ở một mình ở Miêu Thôn, lại mỗi ngày nhốt trong nhà chơi game, đem thân thể làm hỏng mất..."
"Hẳn đưa cho ta một nghìn tệ làm kinh phí hoạt động, chúng ta là tỷ muội tốt, nên ta cũng không muốn gạt ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng nói cho hắn biết, dù sao hắn bây giờ cũng là lão bản của ta, nếu bị hắn khai trừ, thì chỉ có đi ra ngoài ăn xin thôi...."
"A, biết rồi, ta sẽ không nói đâu."
Chu Đình Đình nhẹ gật đầu.
Khó trách hai ngày nay Tiểu Hoa một mực gọi cho nàng, thúc nàng đến đây, hóa ra là Lục Dương an bài.
Chu Đình Đình nói ra: "Ta cũng không phải là một mực ở nhà chơi game, buổi sáng cùng buổi tối ta đều ra ngoài một lần."
"Lục Dương cũng là hảo tâm, muốn cho ngươi đi ra ngoài xem, dù sao bên Miêu Thôn cũng chỉ là một cái địa phương nhỏ bé, đi ra ngoài có thêm kiến thức cũng tốt, ngươi biết cái tiệm bán quần áo này, một ngày có thể kiếm lời được bao nhiêu không?"
Tiền Tiểu Hoa thần thần bí bí nói.
"Bao nhiêu?"
Chu Đình Đình hỏi.
Tiền Tiểu Hoa đi đến sau lưng của Chu Đình Đình, cầm lấy con chuột điều khiển máy tính trên quầy thu ngân, mở ra một cái hệ thống, Tiền Tiểu Hoa chỉ vào con số phía trên, nói ra: "Đây la doanh thu buôn bán ngày hôm nay, tổng cộng hơn một ngàn ba trăm, thời điểm đắt khách nhất là chiều tối, lúc này còn chưa tới thời gian, đếm đên, cửa hàng này có thể kiếm được hơn ba nghìn."
"Ba nghìn, nhiều như vậy sao?"
Chu Đình Đình có chút kinh ngạc.
Một ngày ba nghìn, một tháng không phải gần mười vạn rồi sao.
Khó trách trên đường này lại mở nhiều cửa hàng như vậy.
Đây cũng quá biết kiếm tiền rồi.
"Không sai biệt lắm, mấy ngày nay ta bán hàng, có ngày nhiều, có ngày ít, nhưng tính bình quân lại thì một ngày ba nghìn tệ." Tiền Tiểu Hoa giải thích nói.
Chu Đình Đình không hiểu việc kinh doanh lắm, nàng có chút tò mò hỏi: "Vậy Lục Dương có thể kiếm lợi được bao nhiêu?"
Tiền Tiểu Hoa tính tính một cái: "Ta cũng không hiểu rõ, nhưng trang phục lợi nhuận rất cao, ít nhất cũng phải một nửa, nên dựa theo đó mà tính, một tháng cũng lời được khoản bốn, năm vạn...."
Nhìn bộ dạng giật mình của Chu Đình Đình, Tiền Tiểu Hoa tiếp tục nói: "Đừng thấy nhiều tiền như vậy, nhưng nam nhân của ngươi giống như không thèm để ý đến chỗ này, tùy tiện đưa cho ta quản lý, đã lâu rồi còn không tới hỏi một lần, điều này nói rõ cái gì, là hắn chướng mắt với số tiền này, khẳng định là hắn có thu nhập khác, thời điểm lần trước đi tiệm net đòi lương, Lục Dương hình như đã từng nói qua với Mai Lương, hắn có công ty...."
"Hắn rất có tiền."
Chuyện này Chu Đình Đình không phủ nhận.
Mỗi lần nhìn thấy Lục Dương sài tiền như nước, nàng lại có chút đau lòng.
"Cho nên ta mới nói, ngươi chơi trò chơi làm gì, làm vợ lão bản không thoải mái hơn sao? Ngươi tới đây làm, Lục Dương nói không chừng còn đem cửa hàng này tặng cho ngươi, lúc đó thì ta làm công cho ngươi rồi, thật tốt a."
Tiền Tiểu Hoa cảm thán nói.
"Ta có thể tự mình kiếm tiền."
Chu Đình Đình lắc đầu.
Coi như Lục Dương đem cửa hàng cho nàng, nàng cũng sẽ không nhận.
Tiền Tiểu Hoa tiếc hận vì rèn sắt không thành thép, nói: "Cái kiếm tiền của ngươi, là lên trò chơi xếp gạch? Có thể lợi nhuận bao nhiêu, một tháng nhiều nhất là ba nghìn, còn cần mỗi ngày nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, thời gian dài trên mặt nổi đầy đậu đậu thì sao? Lục Dương có tiền như vậy, một móng tay của hắn đập ra bán, cũng để ngươi thoải mái cả đời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận