Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 930: Tiền Hiểu Phàm (2)

"Đúng rồi, gần đây có không ít người nghe ngóng cửa hàng ở bên này, ngươi xem, làm sao bây giờ, có cho bọn họ thuê một ít không."
Bên phía Bắc Môn, ngoài trừ lúc trước có hai ba cửa hàng bị bán ra, thì toàn bộ đều bị Lục Dương mua xuống, trở thành lễ vật cho Tiểu Tiểu Thanh còn nằm trong bụng mẹ.
"Không vội, hiện tại cho thuê giá cũng không được bao nhiêu, còn không bằng để đấy, ta cũng không thiếu chút tiền này..." Lục Dương lắc đầu, nhiều cửa hàng như vậy, nếu cho thuê hết, xử lý thôi cũng là chuyện đau đầu, hắn và Liễu Thanh Thanh lúc này không có nhiều thời gian, hiện tại trung tâm thương mại mới được xây dựng, tàu điện ngầm còn chưa được quy hoạch, tiền thuê khẳng định không cao, vì vậy hắn cũng không muốn cho thuê, về sau coi như cho thuê, cũng sẽ tìm một người môi giới, tiếp kiệm thơi gian còn đỡ phiền toái."
"Vậy thì thật đáng tiếc."
Tần Lam có chút tiếc hận vì tiền thuê.
"Không có gì đáng tiếc, đợi sau này cho thuê còn kiếm được nhiền hơn bây giờ." Lục Dương cười cười, còn nói thêm: "Tần tỷ, buổi tối nghỉ sớm một chút, mang theo Đậu Đậu đến nhà ta ăn bữa cơm, thuận tiện mua chút thức ăn tới luôn."
"Được."
Tần Lam nhẹ gật đầu.
"Đi thôi, chúng ta về ăn sáng, ta có chút đói bụng.
Lục Dương kêu Liễu Thanh Thanh quay về.
...
Lục Thành, vùng mới giải tỏa, trên xe bus.
Một nam một nữ trẻ tuổi ngồi chính giữa vị trí xe bus, túi lớn túi nhỏ của hai người chiếm khá nhiều vị trí, nữ nhân có vóc dáng không cao, đoán chừng khoản một mét năm mấy, dáng người có chút hơi mập, trên mặt còn có mấy nốt tàn nhang.
Nam nhân gầy vô cùng, giống như là còi xương, mặc trên người bộ độ lao động màu xám trắng, phía trên còn viết tên một nhà xưởng điện tử nào đó.
"Ài, nóng chết ta mất, đều do ngươi, cũng biết trúng tà gì, chạy đến Lục Thành làm chi, chiếc xe bus này, cũng quá nóng đi...Nữ nhân dùng tay áo lau mồ hôi, tâm tình có chút ôn hào, nàng từ nhà ga chạy đến đây, một đường đi đại đa số là đứng, cũng là vừa tới khu giải phóng, trên xe liền ít người, lúc này mới có vị trí ngồi xuống, nhưng cũng sắp đến nơi, ngồi hay đứng cũng có chút vô dụng."
"Ta không phải đã nói rồi sao, gia đình ta tìm được công tác, là do bạn từ nhỏ giới thiệu, tiền lương không tệ, một tháng năm nghìn." Nam nhân để balo xuống đất, xoa xoa bả vai.
"Một tháng năm nghìn, nói thật dễ nghe, ta đoán giống như với nhà xưởng lúc trước mình làm, nói là ba ngàn, sau đó thì sao, bảy đưa ba trừ, nhận được có hai nghìn. Còn không bằng ở lại nhà máy làm việc."
Nữ nhân phàn nàn nói.
"Ở lại làm gì, nhà máy đóng cửa rồi, bảo ngươi ra ngoài tìm việc làm, ngươi không đi, ta một tháng làm phục vụ mới được hai nghìn, còn không đủ tiền thuê nhà cùng tiền cơm.." Mặc dụ có chút sợ hãi nữ nhân, nhưng nam sinh vẫn cố giải thích.
"Có ý gì đây, ngươi chê ta vướng víu phải không, tốt lắm, còn chưa kết hôn đã không chịu nổi ta rồi, Tiền Tiểu Phàm, ta biết ngay ngươi không phải hạng gì tốt." Trên xe bus, nữ nhân một chút không nể nang mắng.
Người trên xe không nhiều lắm, nhưng có mấy người, bọn hắn nhìn nữ nhân khẽ nhíu mày.
Sắc mặt nam sinh đỏ bừng, nhìn mấy người khác xung quanh, đại khái là biết rõ tính cách nữu nhân ,cũng không dám nói lại, nói ra: "Ngươi nói nhỏ nhỏ thôi."
"Xem ngươi làm thế nào, ngươi nói bạn nói khố tìm ngươi công tác tháng năm nghìn phải không, nếu một tháng năm nghìn, ta không nói gì nữa, nếu không phải, xem ta có đem xương ngươi rút ra không!" Nữ nhân dằn giọng nói ra.
"Đã đến điểm dừng, Sơn Hại Đải Hạ, mời lữ khách chuẩn bị xuống xe!"
Xe bus truyền đến thông báo nhắc hở.
Tiền Hiểu Pham tranh thủ đeo balo lên vai, cầm lên một chiếc vali, vẫn không quên nhìn thoáng qua bảng hiệu trên đầu, nói ra: "Đến nơi rồi, xuống xe."
Nữ nhân cực kỳ không tình nguyện đứng dậy, cầm lấy hai túi nhỏ, liền đi đến cửa sau.
Tiền Tiểu Phàm chỉ có thể quay đầu nhìn lại, đem túi còn lại nhấc lên, những thứ này toàn bộ là gia sản của hai người bọn hắn, nên lần này tới Lục Thành mang theo hết.
Xe bus dừng lại.
Hai người phí hết cả buổi, mới từ cửa sau xuống xe, sau khi cửa xe đóng lại, trong xe liền truyền đến một hồi âm thanh nghị luận.
"Sơn Hải Đại Hạ, đây chính là Sơn Hải Đại Hạ sao?"
Xuống xe.
Tiền Hiểu Phàm nhìn tòa cao ốc trước mặt, sắc mặt lộ ra nét vui mừng, hắn nhớ kỹ gia gia từng nói qua, công tác được giới thiệu, ngay tại Sơn Hải Đại Hạ...Nơi này, nhìn qua liền cấp bậc không tồi, không phải là khu công nghiệp cũ nát hắn làm trước đây có thể so sanhs.
"Phàm Phàm!"
Thời điểm Tiền Hiểu Phàm ngây người nhìn tòa cao ốc, một thanh âm vang dội truyền đến.
Tiền Hiểu Phàm nhìn sang, trên mặt liền hiện lên nét vui mừng, hắn đem hành lý trên tay quăng ra, đi tới, nói: "Mọi rợ, là ngươi sao!"
"Phàm Phàm, ngươi ngay cả ta cũng không nhận ra sao?"
Mọi Rợ bước nhanh tới, nhẹ nhàng cho đối phương một nắm đấm.
Tiền Hiểu Phàm lui về sau hai bước, thân thể hắn nhỏ yếu, ở trước mặt Mọi Rợ, giống như là con gà vậy, hắn kinh ngạc nói: "Mọi Rợ, ngươi so với trước cường tráng hơn nhiều, ta cũng không nhận ra a."
Nhờ sự giúp đỡ của căn tin Sơn Hải Đại Hạ, thân thể Tiền Mãn bây giờ cường tráng hơn nhiều.
"Ngươi quá gầy."
Mọi rợ cũng nói.
Tiền Hiểu Phàm lúc này mới nhớ tới, bản thân có mang theo bạn gái, đem nàng đang thưởng thức phong cảnh vườn khu kéo sang, nói: "Mọi Rợ, để ta giới thiệu với ngươi, đây là bạn gái của ta, Nghệ Tâm, đây là bạn thân từ nhỏ, Tiền Mãn."
"n." Nghệ Tâm nhìn thoáng qua Tiền Mãn, phát hiện đây cũng là một tên khờ, cũng không có mấy hứng thú, hỏi: "Tiền Mãn, ngươi ở đây đi làm, đãi ngộ thế nào?"
"Đại ngộ sao, hoàn hảo, một tháng năm nghìn, còn bao ăn bao ở, hơn nữa căn tin nấu đồ rất ngon." Mọi Rợ nghiêm túc trả lời.
"Thật sự năm nghìn sao, ngươi chắc không, không gạt chúng ta chứ?" Nghe nói như thế, Nghệ Tâm kinh hỉ nói.
"Thật, Tiền Mãn chưa bao giờ nói dối." Chơi đùa từ nhỏ đến lớn, Tiền Hiểu Phàm sao không biết tính cách của Mọi Rợ.
Mọi Rợ cũng vội vàng gật đầu, nói: "Thật sự thật sự, tính cả tiền lương còn có tiền thưởn, ăn ở cũng không mất tiền."
Đạt được đáp án khẳng định, sắc mặt Tiền Hiểu Phàm vui mừng không thôi, Nghệ Tâm ở một bên càng thêm hưng phấn, hướng về phía Tiền Hiểu Phàm nói ra: "Phàm Phàm, bạn nối khố của ngươi không tệ, ngươi nói người kia an bài công tác cho ta luôn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận