Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 835: Pháo Hoa (2)

Chu Đình Đình một mực ăn đồ ăn, bộ dạng cũng không ưu thích tiết mục cuối năm lắm, thỉnh thoảng còn gắp món ăn cho Lục Dương, hơi chút không chú ý, mới xem TV được một hồi, Lục Dương liền phát hiện trong bát của mình nhiều thêm vài miếng thịt, hắn cũng không thèm để ý, gắp thứ gì cũng không cự tuyệt, toàn bộ ăn xuống.
Một bữa ăn hết nửa tiếng, sau khi ăn xong, món nào cũng thừa một chút, Chu Đình Đình không nỡ bỏ đi, tủ lạnh không chứa nổi thì nàng dùng nắp đậy lên, đặt ở trên bếp.
"Trong phòng nhiệt độ cao, tối đa ngày mai, nếu còn ăn không hết, liền phải đổi đi, biết chưa?"
Thời điểm Chu Đình Đình đi rửa chén, Lục Dương dặn dò.
Hắn thật đúng là sợ, bởi vì đồ ăn thừa để lâu, Chu Đình Đình ăn vào lại hỏng bụng mất, Lục Dương cảm thấy, loại chuyện này khả năng cao nàng vẫn làm được. Chu Đình Đình nhẹ gật đầu, coi như đáp ứng, nhưng có nghe được hay không, Lục Dương cũng không biết.
Rửa bắt xong.
Chu Đình Đình nhìn thấy Lục Dương cầm lên áo khoác.
"Anh phải đi sao?"
Chu Đình Đình có chút thương tâm, nhưng bộ dạng giống như không thèm để ý.
"Đúng vậy."
Lục Dương cười cười.
"n."
Chu Đình Đình cầm lấy khăn, lau lau cái bàn, giảm bớt sự bối rối của mình.
"Ngốc, có quà tặng cho em nè."
Lục Dương từ trong túi áo, lấy ra một thỏi son cùng một lọ nước hoa đặt ở trên bàn.
"Tặng em?"
Chu Đình Đình cầm lên nhìn.
"Đúng vậy, mua cho em đấy, làn da em tốt, không cần trang điểm nhìn cũng đẹp, vì vậy anh liền mua son cùng nước hoa, em dùng thử đi, anh nhìn xem được không."
Lần trước ở siêu thị, Lục Dương phát hiện nàng nhìn người khác lựa chọn đồ trang điểm, liền nhớ kỹ chuyện này, sau đó liền tới trung tâm thương mại mua một thỏi son Dior có lượng tiêu thụ cao nhất, cùng một chai nước hoa Chanel.
Giá cũng không đắt, chỉ hơn nghìn tệ, nhưng lại có thể làm nàng vui lòng.
"Bao nhiêu tiền?"
Chu Đình Đình cầm lên nhìn, lại nhìn Lục Dương hỏi.
Lục Dương thuận miệng nói: "Khoản....trăm tệ."
"Có chút mắc."
Chu Đình Đình chịu không nổi mắc.
Son môi ở siêu thị, mười mấy tệ một thỏi, Tiền Tiểu Hoa mua rất nhiều, nàng vốn ý định mua một cái đấy.
"Không đắt, không đắt, hơn nữa, sau khi mua cho em, dù sao cũng sẽ bị anh ăn tươi." Lục Dương tựa cười không phải cười nhìn Chu Đình Đình.
Trong giây lát Chu Đình Đình cũng hiểu ý tứ trong đó, một vòng mây đỏ xuất hiện trên mặt nàng.
"Em đánh thử son xem, cho anh nhìn coi, xem màu này đẹp không?"
Lục Dương nhìn chằm chằm vào bờ môi đỏ mọng của Chu Đình Đình.
Ý tứ rất rõ ràng.
Chu Đình Đình mở hộp ra, là một thỏi son rất tinh xảo, đúng là thỏi son đáng giá gần trăm tệ, sau khi vặn mở, Chu Đình Đình do dự một chút: "Coi như xong, cũng tối rồi, đánh vào lãnh phí..."
Đùng.
Lục Dương vỗ cái ót của mình.
Hết sức cạn lời.
Đánh son rất lãnh phí sao?
Chu Đình Đình đúng là người thật biết tiết kiệm tiền đấy.
Dưới sự yêu cầu của Lục Dương, Chu Đình Đình chỉ còn cách thỏa hiệp, nàng cầm lấy cái gương nhỏ, ở trên bờ môi bôi một chút, bôi xong, so sánh với lúc trước thì đẹp hơn không ít...
"Như thế nào?"
Chu Đình Đình có chút chờ mong hỏi.
"Không tệ, không tệ..." Lục Dương tán dương, 'lại thử nước hoa xem', nói xong, Lục Dương đem hộp nước hoa mở ra, bên trong là một chai thủy tinh trong suốt, dung lượng rất nhỏ, chỉ có một chút.
Sau đó ở trên người Chu Đình Đình phun một chút, nhất thời trong không khí tràn đầy hương thơm, không thể không nói, tiền nào giá nấy, giá cao cũng có chỗ tốt của giascao.
Nước hoa này mới phun một chút, cấp bậc trong nháy mắt giống như tăng cao.
"Đủ rồi, đủ rồi."
Thấy Lục Dương còn muốn xịt, Chu Đình Đình vội đem chai nước hoa cầm về, chai nước hoa mắt như vậy, còn ít nữa, một lần dùng nhiều quá lãng phí, huông chi bây giờ còn buổi tối.
Lục Dương buông tay, sau đó mấy đồ trang điểm liền bị Chu Đình Đình cầm lấy, để vào trong phòng.
Từ trong nhà đi ra.
Thấy Lục Dương vẫn còn ngồi ăn Cherry, Chu Đình Đình hỏi: "Anh không đi à?"
"Sao, em muốn đuổi anh đi ư?"
Lục Dương giả bộ thương tâm.
"Không phải, không phải, vừa rồi anh không phải nói phải đi sao?" Chu Đình Đình vội vàng lắc đầu.
"Anh đây không phải đang chờ em sao?"
Lục Dương cầm mấy quả cherry bỏ vào trong túi áo, sau đó đứng lên, đem áo khoác mặc lên.
"Đợi em?"
Chu Đình Đình còn không hiểu ý tứ gì.
"Đúng vậy, anh mang em ra ngoài chơi."
"Đi đâu?"
"Hỏi nhiều như vậy làm gì, tranh thủ thời gian mặc áo vào, chúng ta đi."
Dưới sự thúc giục của Lục Dương, Chu Đình Đình rất nhanh thay xong quần áo, sau đó cùng Lục Dương một chỗ xuống lầu, lên xe, Lục Dương liền lái xe về hướng ngoại thành.
Ra khỏi nội thành.
Có thể nhìn thấy pháo hoa lẻ tẻ trên trời.
Chu Đình Đình nhìn ngoài cửa xe, nhìn bầu trời lóe sáng, hết sức xinh đẹp.
Mặc dù nói Lục Thành mấy năm gần đây đã cấm pháo hoa, nhưng cũng chỉ nghiêm túc chấp hành ở nội thành, phía ngoài thôn trấn, trên cơ bản vẫn như cũ, không ai đi quản.
Lái xe tới gần cầu
Lục Dương mới dừng xe lại.
Trên sông gió rất lạnh.
Bên kia bờ là phòng ở, đều lóe lên ảnh đèn.
"Ở đây đi."
Từ trên xe bước xuống, Lục Dương nhìn xung quanh.
Chu Đình Đình vốn đang suy nghĩ, Lục Dương tới nơi này làm gì, nhưng rất nhanh liền nhìn thấy Lục Dương mở cốp sau ra, nàng chạy qua nhìn xem, thấy được pháo hoa ở bên trong thùng.
"Anh muốn đốt pháo hoa?"
Chu Đình Đình hơi kinh ngạc hỏi.
"Không phải anh, mà là chúng ta, chúng ta cùng nhau đốt pháo hoa." Lục Dương đem một thùng pháo hoa đi ra, đừng nhìn thùng lớn như vậy, nhưng bên trong cũng chỉ có một cây, hắn cũng không biết, loại pháo hoa này có thần như Lâm Nhị Hổ thồi phồng không.
Chờ Lục Dương đặt thùng pháo hoa xuống, lúc xoay người, Chu Đình Đình cũng đem một thùng khác đi tới, hỏi: "Đặt ở đây sao?"
Nữ nhân này khí lực thật lớn.
Thùng pháo hoa rất nặng, vừa rồi Lục Dương xách cũng có chút tốn sức, không nghĩ tới Chu Đình Đình lại nhẹ nhõm như vậy.
"Để đây đi."
Thấy Chu Đình Đình còn ôm thùng, Lục Dương nói ra.
Chu Đình Đình lúc này mới đặt xuống đất, Lục Dương đem hai quả pháo hoa lấy ra, đặt ở trên vỉa hè, đặt xong, nhìn đồng hồ, vừa vặn là 9:30...
"Bắt đầu đi."
Lục Dương lấy ra bật lửa, đưa cho Chu Đình Đình, nói: "Em trước đốt hai dây kia đi."
"Được."
Từ giọng nói có thể mơ hồ nghe được, Chu Đình Đình có chút kích động, Lục Dương mỉm ucowif, nhìn đối phương cẩn thận đem dây pháo hoa đốt, ngọn lửa xì xì cháy xuống, Chu Đình Đình vội lui qua một bên, lại chỉ vào một cái khác hỏi: "Đốt cái này luôn không?"
"Đốt đi."
Chu Đình Đình lại đốt dây pháo hoa khác.
Cùng lúc đó.
Phanh.
Một tiếng vang trầm thấp vang lên, pháo hoa đầu tiên theo ống pháo vọt ra, nhanh chóng bay lên bầu trời, sau đó oành một tiếng, nổ tung, bầu trời nở rộ một đóa hoa cực lớn, sau một lát, pháo hoa rơi xuống, lại xuất hiện sao chổi có đầy đủ màu sắc.
Lục Dương nhìn bầu trời, nổ thật lớn, hẳn là loại pháo chuyên môn dùng để khai trương, Lâm Nhị Hổ không có lừa hắn.
Phành, oànhh, sua một lát, lại thêm một đóa hoa nở rộ trên không.
Chu Đình Đình đứng ở đằng xa, si ngốc nhìn bầu trời.
Tuy rẳng chỉ có hai quả, nhưng thật giống như một trận thịnh hội.
Lục Dương đi qua, lặng lẽ nắm tay Chu Đình Đình, nhỏ giọng nói: "Trong lòng anh, em so với bầu trời còn đẹp hơn..."
Chu Đình Đình rúc vào ngực Lục Dương.
Giờ khắc này, nàng vô cùng an tâm.
Ting ting ting.
Điện thoại vang lên.
Lục Dương lặng lẽ lấy ra nhìn, là cuộc gọi video của Trần Thu Nguyệt gọi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận