Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 563: Học Tập Kinh Nghiệm (2)

Trương Hoa nhẹ gật đầu, xong, nàng cảm giác mình trả lời hơi thiếu nghiêm túc, còn nói thêm: "Tôi biết rồi, Chủ Tịch."
Nàng không nghĩ tới.
Nữ nhân này dĩ nhiên lại do lão bản nhặt được.
Lão bản đúng là một người hảo tâm a.
"Ừ, đợi chút nữa cô giới thiệu cho nàng ấy biết về công ty chúng ta, mặt khác, đi đến phòng tài vụ, chi cho nàng nửa tháng tiền lương trước." Lục Dương tiếp tục an bài.
Trương Hoa toàn bộ đều ghi nhớ trong lòng.
Xem ra lão bản cũng rất để ý đến nữ nhân này.
Mình sau này phải chú ý cẩn thận mới được.
Nghi xong, Trương Hoa cam đoan nói.
"Chủ tịch, bộ phận chăm sóc khách hàng chúng ta vừa vặn thiếu người, ngài đem người mới tới, quả thật là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ dạy dỗ này thật tốt, đem nàng bồi dưỡng thành một nhân viên chăm sóc khách hàng ưu tú của công ty."
"Cô không phải lo lắng về vấn đề nhân thủ, bên phía giám đốc Lữ đang an bài tuyển người gấp rút, bảo mọi người cố gắng kiên trì thêm một chút, tiền tưởng không phải ít đâu."
"Cái này nhân viên phòng chúng tôi đều minh bạch."
Csite có một bộ chế độ thưởng phạt riêng, người tài giỏi luôn có rất nhiều việc để làm, tăng ca còn có tiền, mỗi tháng tiền lương đều rất cao, còn tiên lương cao được bao nhiêu, còn phải xem tháng này có cố gắng không.
Vì vậy.
Sẽ rất ít khi nghe nói nhân viên Csite phàn nàn về vấn đề tăng ca, tăng ca càng nhiều càng có thể kiếm được nhiều tiền, còn gì nữa đâu mà phàn nàn đâu.
"Tiểu Hồng."
Lục Dương hô một tiếng.
Tô Ngọc Hồng đối với xưng hô thế này thì cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng biết là đang gọi mình, nàng vội vàng đi tới, có chút câu thúc nhìn Trương Hoa, nữ nhân này dù sao cũng làm chủ quan khá lâu, nên vẫn có một chút khí thế.
"Đây là chủ quan Trương Hoa, chịu trách nhiệm cho bộ phận chăm sóc khách hàng, có cái gì ngươi không hiểu, cứ hỏi nàng ấy là được."
Tô Ngọc Hồng cẩn thận nhìn thoáng qua Trương Hoa, gọi một tiếng: "Chủ quan tốt."
Lục Dương nói tiếp: "Buổi sáng ngươi làm quen một chút, buổi chiều thì nghỉ ngơi, đi mua một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, ngay mai chính thức tới đây đi làm."
Nói xong.
Lục Dương nhìn thoáng qua Trương Hoa.
"Tôi còn có việc cần phải sử lý, người giao cho cô."
"Ừ."
Trương Hoa nhẹ gật đầu, đưa mắt nhìn Lục Dương rời đi.
"Cô gọi là Tiểu Hồng?"
Sau khi Lục Dương rời đi, Trương Hoa nhìn nữ sinh trẻ tuổi trước mặt, trên mặt tươi cười mà hỏi.
Tô Ngọc Hồng nhẹ gật đầu: "Chủ quản tốt, tôi là Tô Ngọc Hồng, đây là thẻ căn cước của tôi."
Tô Ngọc Hồng lấy ra thẻ căn cước của mình.
May mắn nàng đối với CMND vẫn tương đối coi trọng, không giao cho mấy tên lừa đảo kia.
Trương Hoa cầm lên nhìn, hoàn hảo đủ tuổi trưởng thành, nàng nói ra: "Đi văn phòng dạo quanh một chút, đợi lát nữa tôi mang cô đếm làm thủ tục, ký hợp đồng."
"Tôi được nhận rồi?"
Tô Ngọc Hồng có chút kinh ngạc.
"Cô là do chủ tịch tự dẫn đến đây, đương nhiên là được nhận rồi."
Nói xong.
Trương Hoa có chút kinh ngạc, nói.
"Cô không phải biết rồi sao?"
Nhìn thấy biểu cảm của Tô Ngọc Hồng, thì nàng đã hiểu rõ, hóa ra nàng ấy không biết Lục Dương là chủ tịch của công ty, Trương Hoa lúc này mới có cảm giác là mình hơi lắm mồm.
Tại sao phải nói chuyện này cơ chứ, nhỡ đâu lão bản muốn chơi trò cải trang vi hành thì sao, chẳng phải bây giờ bị mình làm hư rồi sao...Ôi, cái mồm này thật là, ta quả thật là đồ đần mà.
"Chủ tịch? Chủ quan, ngươi nói là Chủ Tịch? Không phải là Lục Dương chứ?"
Tô Ngọc Hồng có chút kinh ngạc nói ra.
Bản thân nàng cũng rất thông minh, Trương Hoa đã nói rõ ràng như vậy, nàng tự nhiên cũng hiểu, Lục Dương là lão bản, hơn nữa còn là lão bản của một công ty lớn! Hắn không phải sinh viên sao.
Tô Ngọc Hồng cảm giác đầu mình hơi choáng.
Bản thân nàng thật sự gặp được đại vận sao?
Vậy mà đi xin ăn lại gặp phải được đại lão bản.
Trương Hoa biết rõ giấu giếm cũng vô dụng, chỉ đành thừa nhận nói ra: "Vừa rồi người đi cùng với ngươi, chính là chủ tịch của công ty chúng ta, về sau ở công ty, không thể gọi thẳng tên hắn, cái này không tốt lắm đâu, chúng ta làm ở bộ phận chăm sóc khách hàng, nên những điểm này phải nhớ kỹ, về sau giao tiếp với khách hàng cũng phải vậy."
"n ân ân."
Tô Ngọc Hồng liên tục gật đầu.
Hai người cùng đi đến văn phòng Trương Hoa.
Trương Hoa giới thiệu một chút về nghiệp vụ của công ty, nghe xong, Tô Ngọc Hồng mới hiểu rõ, công ty bọn họ trước mắt có hơn ba trăm nhân viên, có một websites, phía dưới còn có một nhà xưởng, lợi nhuận mỗi ngày đều hơn triệu, Tô Ngọc Hồng chấn kinh, không nói ra lời.
"Ngươi trước mặt làm chăm sóc khách hàng bằng điện thoại, lương căn bản một tháng ba nghìn, nếu tăng ca, sẽ có tiền tăng ca, nếu chăm chỉ, một tháng cũng có thể kiếm được 4000-5000 tệ, vừa rồi lão bản nói, có thể cho ngươi lãnh sớm nửa tháng tiền lương, cũng chính là một nghìn năm, đợi lát nữa ký xong hợp đồng, ta dẫn ngươi đi lĩnh."
"4000~5000."
Tô Ngọc Hồng không nghĩ tới tiền lương một tháng mà cao như vậy.
Nghĩ đến nãi nãi ở quê, dựa vào đi thu gom phế phẩm, một tháng vất vả khổ cực mới kiếm được một hai ngàn, nuôi lớn chị em nàng bằng số tiền này, Tô Ngọc Hồng cảm giác mũi mình có chút ê ẩm.
"Nãi Nãi, cháu gặp được người tốt rồi, cháu nhất định sẽ làm việc cho tốt, kiếm thật nhiều tiền, cho người cùng tiểu Mãnh sống ngày tháng tốt lành."
Trong lòng Tô Ngọc Hồng âm thầm hạ quyết tâm.
Sau khi giới thiệu đại khái tình hình công ty xong.
Trương Hoa liền mang Tô Ngọc Hồng đi đến văn phòng 702, đến phòng nhân sự ký hợp đồng lao động, sau đó lại viết một tờ đơn, đến phòng tài vụ nhận nửa tháng tiền lương.
Cầm một chồng tiền mặt đỏ chót trên tay, Tô Ngọc Hồng cảm giác tay mình nặng trịch.
Bên phía Lục Dương.
Sau khi an bài xong cho Tô Ngọc Hồng.
Hắn liền rời công ty, đi vào tòa nhà viện công nghệ.
Mới vừa rồi, phụ đạo viên Kiều Khải Minh nhắn tin tới, hỏi hắn có thời gian không, nếu có thì tới văn phòng trò chuyện một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận