Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 813: Giao Dịch Ngầm (1)

"Lữ Tiểu Bạch, nha đầu lừa gạt này, ta đối tốt với ngươi như vậy mà."
Trong phòng.
Lữ Tiểu Bạch bị cô cô đè lên người, trên mông đít bị hung hăng đánh bài cái.
"Dì nhỏ, cũng không thể trách cháu được, cháu cũng không biết bọn hắn kêu dì trở về bắt xem mắt..."
Lữ Tiểu Bạch cầu xin tha thứ nói.
"Vậy ngươi còn không biết giảng nghĩa khí, vừa rồi tại sao ngươi chạy, không ở lại nói giúp ta một câu." Lữ Tiểu Vũ vẫn phẫn nộ như trước, Lữ Tiểu Bạch còn nhỏ đã biết làm phản, thời điểm mua cho nàng quần áo cùng đồ ăn vặt thì cười hì hì, đến thời điểm cần nàng giúp sức thì bỏ chạy trước.
Lữ Tiểu Bạch vùng vẫy vài cái, tiếp tục nói: ''Dì nhỏ, cháu vẫn còn bé a, lời của cháu bọn họ căn bản không nghe, cũng không phải dì không biết, nãi nãi rất cố chấp mà."
Đánh mấy cái.
Lữ Tiểu Vũ coi như bớt giận.
Thả Lữ Tiểu Bạch ra, ngồi ở bên giường, trong lòng Lữ Tiểu Vũ loạn thành một đoàn, vì phòng ngựa mẹ đi tìm Lục Dương, Lữ Tiểu Vũ cuối cùng chỉ có biệt khuất đáp ứng.
Nhưng, xem mắt?
Nàng còn chưa trải qua lần nào.
Căn bản không biết nên làm sao?
Lữ Tiểu Bạch lặng lẽ tới gần, măt đảo đảo nói: "Dì nhỏ, không cần lo lắng, xem mắt cũng chỉ đi theo hình thức mà thôi, chỉ cần dì nói chướng mắt đối phương, coi như liền xong."
"Nói đơn giản nhỉ, dù sao đi xem mắt cũng không phải là ngươi."
Lữ Tiểu Vũ trừng mắt nhìn Lữ Tiểu Bạch.
"Dì nhỏ, nếu không để cháu thay thế dì đi đi, dù sao chúng ta cao cũng không cách biệt lắm, cháu trang điểm một chút, đoán chừng người ta không nhận ra được." Lữ Tiểu Bạch trừng hai mắt, vẫn có vài phần mong chờ hưng phấn.
Nhìn khuôn mặt búng ra sữa của Lữ Tiểu Bạch, Lữ Tiểu Vũ im lặng đem nàng đẩy ra, nói: "Đi đi đi, đừng ở chỗ này nghĩ kế tào lao."
Lữ Tiểu Bạch bị đẩy ra, lại mau chóng dính lại, cẩn thận hỏi: "Dì nhỏ, lần trước dì hứa, chỉ cần đoạt giải ở trường, liền mua cho cháu một cái điện thoại, chuyện này..."
"Ngươi đoạt giải ở trường sao?"
Lữ Tiểu Vũ liếc mắt nhìn nàng.
"Được, được, còn được hai giấy."
Lữ Tiểu Bạch hưng phấn, ở trong gian phòng tìm tìm, lấy ra hai tấm giấy khen trở về.
Lữ Tiểu Vũ có chút khó tin, không nghĩ tới học dốt như Lữ Tiểu Bạch cũng có giấy khen, nhưng cầm lấy nhìn nhìn, mặt nàng lập tức đen lại, đem giấy khen ném qua một bên, Lữ Tiểu Vũ đưa tay bắt lấy cổ áo, nói ra: ''Lữ Tiểu Bạch, ngươi thấy ta giống đồ ngủ không? Tấm giấy khen này, không phải mua ngoài cửa hàng in sao? Thực cho ta không nhận ra, cái chữ gà bay chó sủa của ngươi?"
Không sai, giấy khen này do Lữ Tiểu Bạch làm đấy, hơn nữa còn không có con dấu của trường.
Hai giấy khen này, đều là sản phẩm giả mạo không đạt tiêu chuẩn.
Bị vạch trần, Lữ Tiểu Bạch cũng không to ra lúng túng, nàng ôm lấy cánh tay Lữ Tiểu Vũ lắc lắc, làm nũng nói: ''Dì nhỏ, đừng để cho lòng chút chi tiết ấy được không? Dù sao cũng là giấy khen mà, quản thật hay không làm gì...Chỉ là một cái điện thoại nho nhỏ, dì giàu như vậy, lại là lão bản, nhất định sẽ không để ý đúng không."
"Để ý, vô cùng để ý."
Lữ Tiểu Vũ bất vi sở động.
Nàng bình tĩnh nói.
"Vẫn là câu nói kia, nếu như ngươi có thể dựa vào nỗ lực của mình, lấy được giấy khen, ta liền mua cho ngươi, chứ đừng cầm lấy mấy tờ giấy năm tệ một tờ chạy vô đây lừa gạt ta, không cần bàn nữa..."
Nói xong Lữ Tiểu Vũ đứng dậy rời đi, không cho phép Lữ Tiểu Bạch cơ hội làm nũng.
Nhìn dì nhỏ rời đi.
Lữ Tiểu Bạch chu môi.
Cầm lên giấy khen thả ở đầu giường, xé thành tường mảnh nhỏ, nàng thở phì phì nói: " Thúy Hoa thật là đồ đần mà, ra đầy chủ ý mà chẳng có cái nào đáng tin cậy."
Bỗng nhiên, Lữ Tiểu Bạch nghĩ tới điều gì, lại từ trên giường ngồi dậy, đi tới bàn máy tính bên cạch.
Trên mặt bàn là một cái máy tính kiểu cũ, màn hình là loại thùng lớn, máy tính này là lúc trước Lữ Bảo Hao dùng còn dư lại, chỉ có thể chơi mấy trò dò mìn này nọ, bằng không thì hai vợ chồng bọn họ cũng không yên tâm để ở trong phòng Lữ Tiểu Vũ.
Lữ Tiểu Bạch từ trong ngăn kéo lấy ra một cuốn nhật ký, mở ra, từ bên trong tìm được một tờ giấy, trên đó viết một ID QQ.
Cẩn thận nhìn thoáng qua ngoài cửa, Lữ Tiểu Bạch lén lén lút lút, đem cửa phòng khóa lại.
Sau đó đăng nhập lên QQ.
Nửa ngày sau, rốt cuộc cũng vào được QQ, không để ý tới một đống tin nhắn bên cạnh, Lữ Tiểu Bạch bấm vào thêm hảo hữu, đem ID trên dãy số kia nhập vào.
"Đối phương là một tiến sĩ du học từ nước ngoài về, rất tuấn tú, cùng ba của ta có nhận thức, ngươi không muốn trên đầu mình mọc sừng thì đứng lên..."
"Bí mật này đã đủ rồi chứ?"
"Bí mật này ta dùng tính mạng để đối lấy, đòi hỏi một cái điện thoại cũng không phải là quá phận đi."
Nhìn thấy Lữ Tiểu Bạch gửi tin nhắn tới.
Lục Dương sửng sốt.
Đồng học Tiểu Vũ đi xem mắt?
Không được, không được.
Nếu Lữ Tiểu Vũ biết yêu đương.
Thì công ty tính sao bây giờ?
Ít nhất là trước lúc mình tốt nghiệp đại học, Lữ Tiểu Vũ phải cố chịu đựng a, suy nghĩ một chút, Lục Dương trả lời: "Ừ, tin tức coi như cũng được, có chút ý nghĩa."
"Dượng, vậy lúc nào thì mua cho cháu điện thoại?"
"ngươi ở đâu?"
"Ở trường học, được nghỉ."
"Đến vườn khởi nghiệp, tòa nhà A, tầng bảy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận