Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 548: Gọi Điện Thoại (1)

Lục Dương cùng Tiền Tiểu Hoa cùng một chỗ đi vào cửa.
Trong tiệm không có khách nhân, nhìn thấy Lục Dương đã đến, Ngô Bá đứng dậy đi tới: "Lục Dương, ngươi cuối cùng cũng tới rồi."
Diệu Hồng cũng đi theo tới, bụng của nàng cũng chưa sưng to lắm.
"Sao, vội về quê kết hôn à?"
Lục Dương cười cười.
Vốn hẹn nhau chiều hôm qua, nhưng hôm nay hắn mới tới.
"Không có gấp gáp như vậy đâu." Ngô Bá nhìn Tiền Tiểu Hoa ở bên cạnh Lục Dương, nói ra: "Lục ca, giới thiệu đi chứ."
"Tiền Tiểu Hoa."
Lục Dương nói xong tên của Tiểu Hoa.
Sau đó chỉ chỉ Ngô Bá, nói ra: "Bản thận của ta, Ngô Bá, còn đây là bạn gái sắp kết hôn của hắn, Diệu Hồng."
Tiền Tiểu Hoa có chút kinh ngạc chuyện hai người này còn trẻ như vậy mà sắp kết hôn, nhưng nếu như không xảy ra chuyện này, nàng cũng không có cơ hội tìm được công việc tốt như vậy, vì vậy khách khí chào hỏi hai người.
"Sinh ý tiệm này coi như cũng được, về sau phải làm phiền ngươi rồi."
Ngô Bá nhờ cậy nói.
Dù sao cũng làm đây hơn nửa năm rồi, khẳng định cũng có chút ít cảm giác.
Lục Dương hỏi: "Các ngươi lúc nào thì lên tàu?"
"Buổi chiều, hai giờ rưỡi."
Ngô Bá nói ra.
"Ngồi tàu đến Thân Thành, sau đó thuê xe trở về huyện Thanh Sơn."
Lục Dương cười nói: "Vậy cũng kịp giờ cơm nước buổi tối rồi, dì Vương khẳng định lần này sẽ cao hứng lắm đây."
Ngô Bá không có lạc quan như Lục Dương, nói ra: "Chỉ cần không đánh ta là được rồi."
"Không đâu, coi như ngoài miệng nói hai ba câu, nhưng trong nội tâm khẳng định sẽ rất cao hứng."
Lục Dương lắc đầu.
Thời điểm này, ngoài cửa đã có khách hàng tiến vào, Diệu Hồng đi đến, Tiền Tiểu Hoa cũng rất lanh lợi, cũng tới một bên học tập.
Còn lại hai người đứng ngoài cửa ra vào, Lục Dương vỗ vỗ vai Ngô Bá, nói ra: "Sau này ngươi sắp phải làm cha rồi, thật không nghĩ tới a, trong đám bạn học của chúng ta, vậy mà ngươi là người đầu tiên kết hôn đấy."
"Ta cũng không nghĩ tới..."
Ngô Bá vốn còn muốn chơi thêm vài năm.
Ai ngờ đến, lại sảy ra chuyện ngoài ý muốn cơ chứ.
Hắn hiện tại cái gì cũng không hiểu, cũng vừa bước qua tuổi hai mươi đã phải kết hôn rồi, còn chưa đủ tuổi kết hôn trong phát luật nữa chứ.
"Sau khi định xong thời gian thì nói cho ta biết, đến lúc đó ta nhất định sẽ trở về uống rượu mừng."
"Đương nhiên rồi, mẹ của ta nói sau khi trở về, sẽ tìm thầy bói tính toán, chọn một ngày ổn ổn rồi tổ chức kết hôn, đến lúc đó sẽ đến khách sạn đón dâu, lúc đó người trở về sớm một chút, có thể lấy xe của ngươi làm xe hoa"
"Được, không có vấn đề."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Xe hoa bây giờ rất ưu thích màu đen đấy, không ưa thích màu trắng, chiếc Audi màu đen của Lục Dương rất thích hợp làm xe hoa, Ngô Bá đoán chừng đã sớm có ý nghĩa này.
Suy nghĩ một chút.
Ngô Bá tiếp tục nói.
"Căn phòng chúng ta thuê còn nửa tháng nữa mới đến kỳ, nếu Tiền Tiểu Hoa coi trọng, có thể nói nàng chuyển vào đó, ở đó trên cơ bản đều đầy đủ đồ dùng sinh hoạt, mấy thứ đồ kia quá rẻ, ta cũng không muốn mang về quê."
Ngô Bá nhìn Tiền Tiểu Hoa đang đứng tư vấn khách hàng.
"Nữ nhân này ngươi tìm cũng thông minh đấy, không phải là mục tiêu kế tiếp chứ?"
Lúc nói lời này, giọng nói Ngô Bá hạ thấp vài phần, chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được.
Lục Dương nhin không được phải cười một tiếng: "Không phải, không phải, ngươi đừng nghĩ lung tung như vậy, đây là người ta quen lúc đi chơi net, quan hệ tuyết đối là bạn bè bình thường..."
"Cũng đúng, so với Liễu Thanh Thanh cùng Quan Nguyệt với vị kia nữa thì nàng kém không í.t"
Ngô Bá âm thầm so sánh rồi cho ra kết luận.
Khó trách Lục Dương không có vừa ý.
Đến trưa.
Lục Dương cũng không rời khỏi tiệm bán quần áo, hắn cùng Ngô Bá ngồi ở quầy thu ngân vừa cắn hạt dưa vừa trò chuyện, Tiền Tiểu Hoa thì ở bên cạnh Diệu Hồng học cách bán hàng, học từ sáng đến trưa, nàng cũng đã có thể tự mình hoàn thành một cuộc sinh ý, sau đó dưới sự chỉ dạy của Lục Dương, Tiền Tiểu Hoa cuối cùng cũng học xong hệ thống thu ngân trên máy tính.
Bản thân này cũng làm thu ngân ở tiệm net, nên học những thứ này, một chút liền hiểu rõ, rất nhanh liền học xong.
Đến mười hai giờ trưa.
Lục Dương đem cửa hàng đóng cửa, sau đó tìm một tiệm cơm, ăn một bữa cơm chia tay.
Sau đó đi theo Ngô Bá, giúp hắn dọn dẹp hành lý.
Tiễn đưa hai người về quê.
Trước khi đi.
Lục Dương có đưa qua một phong bao lì xì.
"Gì đây? Tiền lương trước kia ngươi cho ta cũng không ít, còn lì xì thêm làm gì?" Ngô Bá khoát tay không nhận, nhìn bao lì xì này căng đầy, khẳng định tiền bên trong không ít, hắn không muốn nhận...
Lục Dương đi đến sau lưng Ngô Bá, mở ra balo của hắn, rồi ném bao lì xì vào, lại đem khóa kéo lại lần nữa, nói ra: "Đây là cho em dâu, sau khi trở về, phải mua nhiều đồ ăn để Diệu Hồng bồi bổ thân thể, về sau mới sinh được một tiểu tử trắng mập hồng hào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận