Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 478: Cảm Tạ Thế Nào (1)

Nhìn Lâm Viện Viện, một người mà ăn hết hai gói mì, Lục Dương cảm giác mình cũng có chút đói bụng.
Hắn cũng hiểu rõ một đạo lý.
Một khi quá đói, mọi tật xấu hay kém ăn đều có thể sửa đổi.
Sau khi đem bát đũa rửa sạch xong, Lâm Viện Viện còn ợ một cái, Lục Dương đi vào tủ tìm cho nàng một cái chăn, nói ra: "Đi ngủ đi, ngày mai dậy sớm một chút."
Lâm Viện Viện yên lặng nhận lấy chăn, sau đó không nói tiếng nào mà trở lại phòng ngủ, tuy nàng biết Lục Dương rất cặn bã, nhưng ở dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, hiển nhiên, đạo lý này đã được nàng hiểu rõ.
Vào phòng.
Lâm Viện Viện vội vàng khóa trái cửa.
Sau đó toàn thân mới buông lỏng.
Cùng Lục Cặn Bã ở một chỗ, làm cho nàng luôn có cảm giác nguy hiểm gần kề, dù sao nàng cũng biết nhiều bí mật về Lục Dương, khật khó để đảm bào là hắn sẽ không giết người diệt khẩu.
Trong tiểu thuyết đều có tình tiết như vậy.
Nắm chặt hai tay, xác định cửa đã đóng rồi, Lâm Viện Viện mới đi tới đầu giường, nạp pin cho điện thoại.
Một lát sau.
Điện thoại lần nữa lại khởi động lên.
Nàng lập tức gọi cho Tống Giai.
"Giai Giai tỷ, ta đã an toàn rồi."
"Nha đầu chết tiệt này, ngươi bây giờ đang ở đâu?"
"Ta cũng không biết, hình như là ở nhà Lục Dương, trông cũng không giống lắm, ở đây một người cũng không có, tủ lạnh thì rỗng ruột."
Lâm Viện Viện nhìn ra cửa sổ bên ngoài, bổ sung: "Ta ở trong một chung cư."
"Ừ."
Tống Giai an ủi: "Ngươi hôm nay hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, Lục Dương nói, ngày mai sẽ mua vé tàu đến Lục Thành cho ngươi, đến lúc đó ta nói đại tỷ sẽ lái xe đến đón."
"Được, ngươi cũng đi sao?"
"Ta cũng đi theo, cái con nha đầu ngươi cũng thật là, đợi đến Lục Thành xem ta giáo huấn ngươi sao."
Hai người trò chuyện vui vẻ.
Điều này làm tâm tình khẩn trương của Lâm Viện Viện dần buông lỏng xuống.
Vừa nói chuyện với Tống Giai, Lâm Viện Viện lại tự hỏi, bây giờ Lục Dương đang làm gì nhỉ? Có phải hắn đi rồi không, nếu Lục Dương đi rồi, căn nhà lạ lẫm này chỉ có mỗi mình nàng thôi ư?
Vạn nhất ở đây đã từng xảy ra án mạng thì sao.
Nghĩ đi nghĩ lại.
Lâm Viện Viện càng nghĩ có xác suất này lắm, nàng đổ mồ hôi lạnh không thôi.
Nhưng mà.
Nàng tuyệt đối cũng không đi ra ngoài.
Lục Dương đối với nàng mà nói thì càng đáng sợ hơn, đặc biệt là biết rõ Lục Dương buổi chiều đã ăn no, nên nguy hiểm tăng thêm một bậc, với lại bây giờ đã đêm rồi, vạn nhất Lục Dương làm điều gì đó, nàng bắp chân bắp tay nhỏ vậy, còn có thể phản kháng được sao.
Dù sao người kia cũng là một sắc lang, là một cặn bã chính hiệu, làm ra điều gì kì lạ cũng không phải kỳ quái.
"Giai Giai tỷ, ngươi có thể hỏi giúp ta Lục Dương còn ở đây không?"
Lâm Viện Viện ở trong điện thoại nói.
Tống Giai ngẩn người: "Hắn và ngươi ở cùng một chỗ, sao ngươi không tự mình hỏi đi?"
"Ta sợ hắn."
Lâm Viện Viện hữu khí vô lực nói ra.
Tống Giai nhịn không được cười lên, một người to gan lớn mật như Lâm Viện Viện, cũng có lúc sợ a.
Một lát sau.
Tống Giai gọi lại.
"Ta vừa hỏi hắn xong, hắn vẫn còn ở trong nhà, ở cạnh phòng sát vách, với lại đây cũng không phải nhà của hắn."
"A."
Lâm Viện Viện nhìn ngoài cửa sổ, không hiểu sao nàng lại an tâm nhiều hơn, lại tán gẫu một hồi, Lâm Viện Viện mới lưu luyến mà cúp điện thoại, nàng đi đến bên cạnh cửa sổ, đem bức màng kéo ra, mở đèn ngủ, cứ như vậy mà chìm vào giấc ngủ.
Trong phòng Liễu Thanh Thanh.
Vừa rồi nói chuyện với Tống Giai xong, làm cho Lục Dương càng thêm chắc chắn, Lâm Viện Viện đầu có bệnh rồi, nàng còn nhờ Tống Giai gọi mình còn ở đây không, sao bản thân nàng không chạy qua đây mà hỏi?
Lục Dương vốn cũng muốn về nhà nghỉ ngơi, nhưng nghĩ lại, sáng mai phải đưa Lâm Viện Viện đi sớm, hiện tại cũng trễ rồi, không cần phải đi nhiều vòng.
Ban đêm.
Trong lúc rảnh rỗi.
Lục Dương dùng điện thoại xem số liệu sàn chứng khoán Luân Đôn.
Từ lúc hắn thanh lý toàn bộ hợp đồng của mình xong, hợp đồng tương lai có chấn động một tí, nhưng nhìn chung thì vẫn đang tăng lên, song đỉnh của nó có lẽ là tới đây rồi.
Trên các diễn đàn, group, các chuyên gia tài chính, các hot girl đọc lệnh, đều ăn mừng giá vàng tăng cao, từng người một đều lên phát biểu văn chương, nói cái gì như thời đại hoàng kim của vàng đến rồi, chúng ta sắp nhìn thấy một kỳ tích mới....
Phía dưới phần bình luận, một đám cười non đang cười tươi như hoa.
Lục Dương vô cùng hoài nghi.
Những người chuyên gia này, thật sự không hiểu, hay là giả vờ không hiểu, nhiều tín hiệu báo động như vậy, chẳng lẽ bọn họ không thấy sao, giá vàng hiện nay không ai có thể thao đúng, không giống như mấy đồng coin rác sau này, các cá mập muốn nâng hay hạ cũng được, giá vàng thì khác, khi có giấu hiệu sụp đồ, nó luôn có giấu hiệu báo trước.
Giống như động đất vậy, nhất định là sẽ có người cảnh báo, một ít chuyên gia chỉ cần hay xem tin tức của tình hình thế giới, thì sẽ phát hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận