Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 570: Bài Tập (1)

Học viện Thương Mại, phòng học trên tầng bảy.
Hôm nay là tiết cuối cùng của môn lịch sử cận đại, kỳ thật đáng lẽ ra môn học này xong rồi, nhưng Lữ Bảo Hoa bởi vì có việc bận nên chậm trễ một tiếng.
Nếu là các lão sư khác, thiếu một tiết cũng không sao.
Nhưng Lữ Bảo Hoa là một giáo viện đặc biệt tận tâm.
Không chỉ có thương thượng với trường học, đem tiết thiếu của học kỳ trước chuyển sang học kỳ này, mà còn tặng thêm cho sinh viên một tiết, hiển nhiên, lão chưa bao giờ cân nhắc qua cảm giác của sinh viên, kỳ thật đều không muốn học.
Đối với Lục Dương mà nói, ngược lại cũng chẳng sao, chỉ đi thêm một buổi.
Trong phòng học sinh viên đã tới rất nhiều.
So sánh với thời điểm năm nhất, sau khi lên năm hai, có thể cảm nhận được không ít sinh viên khác trước rất nhiều, có thể nói là thành thục hơn, mặc quần áo cùng trang điểm, so với lúc trước đã có ít biến hóa.
Người mà, tóm lại ai cũng sẽ phải lớn.
"Lớp trưởng."
Một nữ sinh mập mạp nhìn thấy Lục Dương đi đến liền lên tiếng chào hỏi.
"Xin chào."
Lục Dương cười cười.
Chọn một cái vị trí đằng sau, Lục Dương đi tới, trên đường đi, không ít sinh viên thấy hắn đều chào hỏi, Lục Dương đều tươi cười đáp lại, ở môn này, hắn vẫn tương đối được bạn học hoan nghênh.
Lục Dương vừa mới ngồi xuống.
Ở cửa ra vào.
Lại một nữ sinh khác đi tới, nàng ở trong phòng học nhìn nhìn một chút, sau đó trực tiếp đi đến ví trí ngồi phía trước Lục Dương.
"Lớp Trưởng."
Nữ sinh chào hỏi một tiếng.
Lục Dương ngẩng đầu, mỉm cười đáp lại: "Hạ Vi, xin chào."
Tên nữ sinh này, Lục Dương không có quên, chính là thiếu nữ văn thơ, Hạ Vi, nửa bài trước của hoa anh đào chính do nàng viết, nên hắn còn nhớ rõ.
Từ lần đó xong.
Mỗi lần đi học, Hạ Vi đều ngồi phía trước hắn.
Có đôi khi gặp nói mấy câu.
Tuy nhiên, giao tình hai người, cũng chỉ là quân tử kết giao đạm bạc như nước, đến bây giờ, phương thức liên lạc của nhau còn không có.
Lục Dương đương nhiên chẳng sao cả.
Hắn hiện tại tận lực tránh xa con gái, tránh khỏi kiếp đào hoa, nữ nhân xinh đẹp bên hắn nhiều như vậy, tự nhiên, tầm mắt của hắn cũng cao lên không ít, Hạ Vi tuy rằng xinh đẹp, nhưng Lục Dương bây giờ kháng tính cũng cao lên, vì vậy có thể không thèm để ý chút nào.
Không đến mức như Lữ Lâm, mỗi lần cùng Hạ Vi nói vài ba câu, đều bị thần hồn điên đảo, làm cho cả tiết học không tập trung.
"Lớp trưởng, sao tiết trước ngươi không có đến học."
Hạ Vi đem túi sách đặt ở trên bàn, quay đầu lại hỏi, một gương mặt trái xoan xinh đẹp, trắng không tì vết đập vào mắt Lục Dương.
Lục Dương nói ra: "Tiết trước ta bận chút việc, nên đã nói qua cho giáo sư Lữ biết."
"n."
Hạ Vi nhẹ gật đầu.
Lại cảm thán nói: "Thời gian trôi qua thật nhanh, chưa gì đã đến tiết cuối rồi."
"Đúng vậy a."
Không biết nàng nói lời này có hàm nghĩa gì, Lục Dương đành thuận miệng trả lời.
Hạ Vi miệng nhẹ nhàng mấp máy mấy tiếng, ngừng một lát, nói ra: "Lớp trưởng, có thể kết bạn QQ không? Ta còn chưa có phương thức liên lạc của ngươi."
Sau khi học xong tiết đầu tiên, Hạ Vi đố với người lớp trưởng này nảy sinh hứng thú, mỗi lần đi học đều ngồi phía trước Lục Dương, cũng là có ý đấy, vốn tưởng nàng đã bật đèn xanh rồi, thì nếu tính theo bài, Lục Dương sẽ xin phương thức liên lạc của nàng, sau đó hai người trở thành bạn bè của nhau, nhưng mà, thật không nghĩ đến, Lục Dương có phải đầu gỗ hay không, môn học cũng sắp kết thúc rồi, mà Lục Dương vẫn im lặng như trước.
Không còn cách nào khác.
Nàng chỉ có thể chủ động xuất kích.
"Được a."
Lục Dương cũng không từ chối.
Đều là bạn học, cũng không cách nào từ chối được.
Hạ Vi từ trong túi sách lấy ra một cây bút cùng quyển vợ, đặt ở trên bàn Lục Dương, nói ra: "Trí nhớ của ta không tốt lắm, lớp trưởng, ngươi viết xuống đi."
"Được."
Lục Dương đem QQ của mình viết xuống.
Vừa mới viết xong mã số của mình, Lữ Lâm mặc quần áo sơ mi đi tới, có chút tò mò hỏi.
"Các ngươi đang làm gì thế?"
Hạ Vi nói ra: "Tiết cuối rồi, ta đang hỏi phương thức liên lạc của lớp trưởng."
"A, Hạ Vi, ta còn chưa có phương thức liên lạc của ngươi, có QQ không? Chúng ta kết bạn với nhau."
Lữ Lâm có chút mong chờ.
Hạ Vi đem vở bút thu về, nói ra: "Được nha, hôm nay ta quên mang điện thoại rồi, nói số đi, tí nữa ta về thêm hảo hữ."
Lữ Lâm hưng phấn đem QQ của mình đọc hai lần.
Gia hỏa này chỉ có tám số đấy.
Hạ Vi nhẹ gật đầu, trên mặt thủy chung nở nụ cười.
Lục Dương có chút kỳ quái.
Vừa rồi nàng không phải nói, trí nhớ không được tốt sao?
Lữ Lâm nói như vậy, nàng có thể nhớ kỹ sao?
Tuy nhiên, Lục Dương cũng không có nghĩ nhiều, cũng sắp đến giờ vào lớp rồi. Lục Dương tìm tơ danh sách, đứng lên điểm danh từng người một, dù sao cũng là tiết cuối cùng rồi, hầu như sinh viên đều đến học đông đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận