Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 430: Thương Sơn(2)

"Như vậy cũng được."
Thiên Long Bát Bộ bây giờ vẫn rất hot, hai cô gái đều tỏ ra rất ưu thích.
Lục Dương lấy chìa khóa xe tải của Lão Cửu, đợi mấy người vào một tiệm coi phim truyền hình xong, hắn mới lái xe rời đi, hướng phía Cổ Thành đi tới, trên đường, Lục Dương nhìn thấy một cửa hàng bán quần áo.
Lục Dương mua bốn chiếc áo khoác rồi trở về.
Thời điểm trở về, Liễu Thanh Thanh với mấy người khác đều đang xem phim, nhìn thấy Lục Dương đi đến, nàng tò mò hỏi: "Kim Dung thật sự quay Thiên Long Bá Bộ ở đây sao?"
"Cái này còn làm giả được à?"
Lục Dương cười cười.
"Bằng không người ta xây cái rạp chiếu phim ngoài trời to thế này làm gì, chiếu phim miễn phí cho mọi người xem à?"
"Cũng đúng, phải quay ở đây người ta mới chiếu để quảng bá."
Liễu Thanh Thanh gật đầu.
"Đấy là điều đương nhiên rồi, mấy người làm kinh doanh chỉ quan tâm đến lợi nhuận mà thôi."
"Thế anh có vậy không?"
"Có."
...
Quần áo đã mua xong, bốn người mỗi người một cái, trở lại địa phương cáp treo , bốn người ngồi vào trong, chậm rãi hướng đỉnh núi Thương Sơn đi lên.
Ở trong cáp treo, có thể nhìn thấy khu rừng phía dưới, xa xa có con sồng nhỏ dài uốn lượn.
Cáp treo Thương Sơn tổng cộng có hai đoạn.
Trạm thứ nhất là đến giữa sườn núi, có ao Long Nữ, nếu như muốn đi lên đỉnh núi Tẩy Mã Đàm (Ximatan), còn cần phải đổi một chuyến cáp treo khác, hơn nữa chuyến cáp treo này, chỉ mở vào mua hè mà thôi, còn lại vào khoảng thời gian khác thì đều đóng cửa, bởi vì thời tiết phía trên khá ác liệt, gió thổi cũng rất lớn, vì vậy để du khách an toàn, khu du lịch chỉ mở một tuyến cáp đến ao Long Nữ là hết.
Cho nên nói, đến Thương Sơn du lịch, còn phải lựa chọn đúng thời gian, nếu không toàn bộ hành trình đến vé cáp treo còn không mua được, không được lên đỉnh núi, là một điều tiếc nuối khi đến đây.
Đến trạm thứ nhất, mấy người từ trên cáp treo đi xuống, ý định dừng lại thăm quan một chút.
Ra khỏi trạm cáp treo, du khách có rất nhiều người.
Không ít người cầm lấy máy ảnh chụp ảnh.
Lục Dương ngẩng đầu.
Nhìn phương hướng ngọn núi, bên kia sương khói mờ mờ, tựa như chốn Tiên cảnh, ở giữa ngọn núi không khí có chút mát mẻ, cũng không cảm thấy quá lạnh, Liễu Thanh Thanh cùng Tiểu Như thì cấm lấy máy ảnh đi chụp hình.
Lục Dương tìm một bậc thang đá ngồi xuống nghỉ ngơi.
Lão Cửu cũng nhàm chán ngồi bên cạnh.
"Anh đã tới đây nhiều lần rồi phải không?"
Lục Dương hỏi.
Lão Cửu lặng lẽ nhìn thoáng qua Tiểu Như phía xa, sau đó mới trả lời: "Lúc còn trẻ cũng thường xuyên đến đây, mỗi lần tới đều đi cũng một muội tử khác."
"Lão Cửu, anh thật là trâu."
Lục Dương khâm phục.
"Không hơn nổi cậu, ta cũng không dám một chân đạp nhiều thuyền."
Lão Cửu nói đến đây là dừng.
Lúc trước Lục Dương có nhắn tin nhắn nhở hắn, đừng ở trong nhóm chat nói lung tung, thân làm một cặn bã nam lâu nam, Lão Cửu làm sao không biết, Lục Dương vì sao nhắc nhở.
"Giống nhau thôi."
Hai người nhìn nhau cười cười, hết thảy không nói lời nào.
Trong lúc rảnh rỗi, lão Cửu kể một chút chuyện phong lưu của bản thân mình, ví dụ như chuyện về nữ nhân tên Hiểu Tuyết kia, cuối cùng hắn cũng tổng kết, nữ nhân đều là Hồng Phấn Khô Lâu, bề ngoài cho dù có đẹp bao nhiêu, cũng không làm được tâm hồn thỏa mãn, tốt nhất là nên yêu một người có thể bên nhau cả đời.
Nhìn điệu bộ này của lão Cửu.
Giống như là đã đắc đạo thành tiên, hiểu rõ chúng sinh hồng trần.
Lục Dương vô cùng hoài nghi tên này đang khoe khoang, nếu có Đinh Siêu ở đây, nghe được lời nói của lão Cửu, chỉ sợ hắn cũng không sinh ra chút nào cảm giác đồng tình, mà còn đem giả hoa đang khoác lác này đẩy tới gần hàng rào, từ trên cao ném xuống dưới núi.
"Biên tập viên lão Vương nói, cậu cùng Csite hình như có quan hệ gì đó, thế chuyện này là sao?"
Lão Vương mặc dù là biên tập của Lục Dương, lần trước Lục Dương ra sách mới hắn cũng tặng một cái Minh Chủ Lệch, được Tống Giai mời vào nhóm chát Minh Chủ, sau đó ở tán nhảm một phen, rảnh rỗi không có việc gì, lão Vương cũng chém gió một chút.
Tất nhiên cũng sẽ nói ra chuyện Lục Dương mua nhiều bản quyền tiểu thuyết rồi.
Điều này cũng không có gì cần giấu giếm.
"Csite là do ta tạo ra, ta là đại cổ đông ở đó."
"Ta biết ngay mà."
Lão Cửu cũng không bất ngờ.
Hắn cười nói: "Ta đã nói với bọn họ rồi, cậu cùng với mấy tác giả khác không giống nhau, mặc dù đều là cấp bậc đại thần bạch kim, nhưng ai nấy đều chăm chăm viết chữ, có người nào giống như cậu, dẫn gái đi tiêu dao đâu."
Lão Cửu đọc sách rất nhiều năm, Minh Chủ cũng tặng không ít, cũng đã nói chuyện với nhiều tác giả cấp bạc kim khác, chỉ có Lục Dương, làm hắn cảm giác tên này không giống tác giả lắm, ở cạnh Lục Dương, hắn gửi được cảm giác đồng loại, kiểu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, thậm trí Lục Dương còn cao hơn hắn một bậc.
"Giá trị hiện tại của Csite cũng phải hơn trăm triệu đi, nếu có thêm vốn đầu tư rót vào, còn có thể phát triển nhanh hơn, chỉ mất vài năm sau, giá trị con người của cậu cũng phải đột phá triệu đô, đến lúc đó muốn chơi cái gì liền chơi."
Lão Cửu đại khái tính một cái, cảm giác Lục Dương bây giờ rất ngầu rồi.
Lục Dương liếc mắt nhìn hắn, nói ra: "Tại sao phải đợi vài năm nữa mới làm triệu phú? những lời vừa rồi anh nói, tôi đều có thể làm được rồi."
"Cái gì?Thế rốt cuộc cậu sở hữu bao nhiêu cổ phần?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận