Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 1022: Nhìn Ta Đây (2)

Cư xá học phủ số 1.
Cửa phòng mở ra.
Lục Dương cùng Từ Thi từ trong phòng bước ra, hai người ăn mặc chỉnh tề, giống như chưa từng phát sinh sự tình gì, nhưng trên mặt Từ Thi vẫn chưa mất đi vẻ hồng nhuận, dáng đi có chút kỳ lạ.
"Có làm sao không?"
Lục Dương hỏi một tiếng.
Từ Thi hơi hơi nhíu mày, nói ra: "Không có việc gì, tốt hơn trước nhiều."
"Ài, đều tại ta, trong lúc nhất thời không khống chế được lực đạo."
Lục Dương tự trách một tiếng.
Từ Thi khẽ cắn môi dưới, ủy khuất nhìn Lục Dương, bộ dạng kia giống như đang nói...., lúc đầu ngươi còn nói nhẹ nhàng, cuối cùng lại thành ra như thế, còn nói không khống chế được.
"Ha..."
Thấy biểu cảm của Từ Thi, Lục Dương cảm thấy nàng rất đáng yêu, thò tay đem nàng kéo qua người mình, thuận thế ngồi trên đùi, cười nói: "Từ nay về sau ngươi không chạy thoát được tay ta đâu."
"Ta....Ta không có chạy."
Từ Thi lấy lên dũng khí nói ra.
"Nhỡ mẹ ngươi không đồng ý cho chúng ta ở cùng một chỗ thì sao?" Lục Dương hỏi.
"Mẹ của ta không biết chuyện này."
"Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, vì vậy chúng ta cố gắng một chút, sớm chút sinh tiểu bảo bối, đến lúc đó đem gạo nấu thành cơm, dì không đáp ứng thì không được rồi.''
Từ Thi mở to hai mắt mà nhìn.
Ở trên ghế salon nghỉ ngơi một hồi.
Điện thoại Lục Dương vang lên.
Là Lý Minh Bác gọi tới.
Lý Minh Bác nói bọn họ đã đến Thủy Thượng Nhạc Viên rồi, chỗ này cách trường học cũng không quá xa, mới mở cửa nên không thu vé vào cổng...Lục Dương hỏi thăm ý kiến của Từ Thi, thấy nàng không có vấn đề gì, liền mang nàng đi qua dạo chơi.
Đến Lục Thành nhiều năm, Từ Thi còn chưa ra ngoài lần nào.
Ra khỏi cư xá.
Hai người chặn lại một chiếc xe taxi.
Đến ngoài công viên, người người tấp nập, trời nóng cũng không ngăn được sự nhiệt tình của mọi người, dù sao cũng không thu vé vào cổng nha.
Từ cổng chính đi vào, Lục Dương lại gọi điện cho Lý Minh Bác, hỏi thăm địa điểm cụ thể, sau đó cùng Từ Thi đi tới.
Một đường đi qua.
Thấy không ít hạng mục trò chơi trên nước.
Quy mô sân chơi không nhỏ, có rất nhiều trò chơi, nhảy dây trên nước, du thuyền trên nước, trượt sóng,...Tùy ý có thể nghe thấy thanh âm la hét, Từ Thi mắt nhìn bốn phía, chỉ là thân thể lúc này còn chút bất tiện, nên Lục Dương cũng không dẫn nàng tới chơi.
Không đến một hồi, tới bên ngoài bể bơi, Lục Dương thấy được Lý Minh Bác.
Lý Minh Bác mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần đùi, giày xăng đan, Thẩm Yến ở một bên mang theo nón, trên tay cầm một ly nước có ga, nhìn thấy hai người đi tới, Thẩm Yến kinh ngạc không thôi, kêu một tiếng: "Từ Thi''
"Yến tử."
Từ Thi có chút ngại ngùng, Lục Dương trước khi đi không nói cho nàng biết, Thẩm Yên cũng có ở đây...
"Ở trước cổng trường vừa vặn gặp phải Từ Thi, ta liền dẫn nàng đi qua chỗ này chơi.." Lục Dương vừa cười vừa nói.
Lời giải thích này còn không bằng đừng nói.
Lý Minh Bác cùng Thẩm Yên cũng không phải không biết quan hệ hai người, dù là ở ký túc xá mấy nữ sinh trong phòng cũng biết, chỉ là chọn lựa không nói ra mà thôi.
"Từ Thi, ngươi đã đến đây rồi, vừa vặn hai người chúng ta dạo chơi."
Thẩm Yến đi qua keo tay Từ Thi.
Lục Dương nhìn xung quanh một vòng, hỏi: "Minh Bác, Siêu ca cùng Lỗi ca đâu?"
"Lỗi ca ở đầu kia.."
Lý Minh Bác chỉ vào một trò chơi cách đó không xa.
Lưu Lỗi mặc một chiếc quần cộc, đang nắm dây thừng treo trên không trung, từ một bên leo qua bên khác, ở bên cạnh cũng không thiếu người vây xem, thời điểm hai người đi tới, Lưu Lỗi vừa vặn leo tới chính giữa.
Dây thực cũng không phải vật chịu lực tốt, cầm chặt tương đối khó khăn, thần hình Lưu Lỗi lại cao lớn, thời điểm sắp đến cuối cùng thì phịch một tiếng rơi xuống nước, làm bọt nước bắn lên cao, khiến du khách bốn phía vây xem mau chóng giải tán.
"Lần thứ tám rồi."
Lý Minh Bác lầm bầm nói một câu.
"Thể lực Lỗi ca hơi thiếu."
Lục Dương nhịn không được lắc đầu, gia hỏa này lòng háo thắng quá mạnh mẽ đi.
"Siêu ca đâu?" Lục Dương lại hỏi.
"Ở đằng kia."
Lý Minh Bác quay đầu nhìn phương hướng bể bơi, biểu lộ có hơi chút mất tự nhiên.
Lục Dương nhìn sang.
Quả nhiên phát hiện Siêu ca, gia hỏa này vô cùng nổi bật, nhìn một phát liền có thể nhận ra.
Trong bể bơi có mười mấy du khách, trên cơ bản đều bơi dưới nước, phía trên có một cầu trang trượt xuống, những người khác tận lực tránh qua chỗ khác, chỉ có Siêu ca mặc một cái quần cộc, mang theo kính bơi đứng ở chỗ thang trượt xuống.
Thời điểm hai người nhìn tới.
Vừa vặn có một nữ tử từ trên thang trượt bay ra ngoài, Đinh Siêu liền quan sát một phen, phát hiện đây là mỹ nữ, tranh thủ thời gian đi tới, đem mỹ nữ từ trong nước bế lên.
Nhìn nụ cười của hắn, quả nhiên là loại đê tiện mà.
Nữ nhân này rớt xuống nước, uống hai phần nước, bị người khác nâng lên, vẫn không quên nhìn Siêu ca nói một câu cảm mới rồi mới rời đi, Siêu ca khoát tay áo, bộ dạng hết sức khách khí.
Phát hiện biểu cảm của Lục Dương, Lý Minh Bác có chút mất mặt, nói ra: "Siêu ca quá ti tiện rồi, một mực bơi ở chỗ thang trượt, gặp được mỹ nữ liền đi qua ôm người ta lên, gặp được gái xấu cùng nam nhân liền mặc kệ, những người khác đều cho rằng hắn là nhân viên công tác ở Thủy Thương Nhạc Viên nên mặc kệ."
"Hắn một mực chơi ở đó sao?"
Lục Dương giật mình hỏi.
"Đã hơn một tiếng rồi..."Lý Minh Bác thở dài.
"Khái...Thật là ti tiện, gia hỏa này..." Lục Dương cũng không biết nên làm thế nào để hình dung Siêu ca rồi, gia hảo này quả thật chính là nhân tài, loại biện pháp này cũng có thể làm được.
Cũng khó trách Lý Minh Bác không dám đi qua gặp người.
Chuyện này nếu bị vạch trần.
Không chỉ có Siêu ca bị chửi chết, mà đám người đi theo Siêu ca, cũng bị thiên hạ chửi không tệ.
"Chúng ta đổi chỗ khác đi, giả vờ đừng quen biết hắn."
Lục Dương kêu Từ Thi chuẩn bị rời đi.
Nơi đây không thích hợp ở lâu!
Lý Minh Bác cũng sớm có ý nghĩa này, vừa rồi không phải dẫn Lục Dương tới đây tìm Siêu ca, hắn đã sớm dẫn Thẩm Yến chạy đi.
Bốn ngươi đi về phía Lưu Lỗi.
Lưu Lỗi thử lại lần nữa, lần này vừa tới giữa đường đã rớt xuống.
Hai người đi theo sau lưng hắn cũng đồng dạng rớt theo.
"Trò này cũng quá khó đi."
Lưu Lỗi từ trong nước bò lên.
Nhìn thấy Lục Dương, lại kinh ngạc nói: "Ồ, Lục Dương, ngươi đến rồi."
Về phần Từ Thi ở bên cạnh, bị hắn bỏ qua.
"Đúng vậy a, Lỗi ca...Minh Bác nói ngươi chơi ở bên này, ta thấy ngươi rớt xuống nước nhiều như vậy rồi, nghỉ ngơi chút đi, chơi mãi cẩn thận có vết chai trên tay." Lục Dương khuyên một câu, khí lực mỗi lần sẽ càng yếu đi, nhiều lần như vậy rồi, Lưu Lỗi khó mà qua được.
"Ài, ta cảm thấy đứa trò này cũng quá nhiều vấn đề đi, dây thừng thì trơn, khoảng cách lại xa, người bình thường đúng là không qua được."
Lưu Lỗi cũng không có ý định từ bỏ, muốn nghỉ một chút rồi tiếp tục.
Không chinh phục được hạng mục 'đu dây vượt sông' này, hắn ngày mai lại đến tiếp.
"Lục Dương, nếu không ngươi lên thử một lần đi?"
Lưu Lỗi đề nghị.
"Ta á? Thôi đi, đợi lát nữa rơi xuống nước lại ướt hết quần áo."
Hắn không giống đám người Lưu Lỗi, đều mặc quần cộc đi giày xăng đan, nếu mà té xuống nước thì quần giày đều ướt.
"Ài, ngươi đây cũng không quá tự tin rồi, không té xuống nước là được rồi."
"Ngươi khích tướng ta à?"
Lục Dương cười cười nhìn Lưu Lỗi.
"Có đâu..."
Lưu Lỗi không có thừa nhận.
"Như vậy đi, ta vượt qua, Lỗi ca mời khách, ta thất bại, ta mời khách, tối hôm nay..."
"Được."
Hai mắt Lưu Lỗi sáng lên.
Hắn vừa rồi thử nhiều lần như vậy, biết rõ thứ này độ khó rất cao, vốn định hố Lục Dương một chút, không nghĩ tới tên này còn muốn đánh cược.. Hắn tự nhiên sẽ không chối từ rồi.
"Lục Dương."
Từ Thi lặng lẽ giật giật góc áo Lục Dương.
Nhìn hai mắt lo lắng của nha đầu này.
Lục Dương nhéo nhéo tay nàng, sau đó vừa cười vừa nói: "Nhìn ta đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận