Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 967. Phong thái kiên định(3)

Chương 967. Phong thái kiên định(3)
Lưu Ngọc rõ ràng cảm giác được, bên trong Linh quang màu trắng ẩn chứa uy năng và Linh lực kinh người.
Nhưng sau khi xuống đất, lại không truyền đến chút động tĩnh nào, dường như tất cả chỉ là ảo giác.
Tu sĩ Kim Đan trịnh trọng tế ra thủ đoạn tuyệt đối sẽ không đơn giản như thế, lục giác của hắn triển khai đi khắp nơi và cũng cảm ứng được.
"Đây chẳng lẽ là Tuyệt Linh phù!"
Dựa theo tình huống cảm ứng được, trong lòng Lưu Ngọc nhanh chóng đưa ra suy đoán.
Mặc dù ngũ giác không có bất kỳ động tĩnh gì, nhưng Linh Giác của hắn nhạy cảm hơn tu sĩ bình thường, nên có thể cảm giác được động tĩnh của Linh khí dù là nhẹ nhất.
Bạch quang sau khi xuống dưới mặt đất thì Linh lực địa vực bốn phía bất chợt xảy ra biến hóa, dường như bị cưỡng ép cải tạo thành loại tính chất nào đó, trở nên vô cùng "Tịch mịch".
Kiểu Linh khí như này đừng nói là tu sĩ hấp thu liên tục, dù có là trận pháp thì chuyển hóa cũng cực kỳ khó khăn.
Mà Vân Tiêu sơn cũng nằm trong phạm vi chịu ảnh hưởng, cứ như vậy, uy năng của Tiên Mộc Huyền Linh trận sẽ giảm đáng kể.
Tuyệt Linh phù, là Linh phù tứ giai.
Có thể cưỡng ép thay đổi tính chất Linh lực bên trong Linh mạch, địa mạch, khiến cho chúng trở nên "Tịch mịch" hơn khiến tu sĩ khó mà hấp thu hay lợi dụng.
Đương nhiên, hiệu quả của Tuyệt Linh phù chỉ có thể duy trì được một khoảng thời gian.
Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Linh lực sẽ thoát khỏi hiệu quả của Tuyệt Linh phù, khôi phục tính chất và trạng thái vốn có.
Thay đổi vĩnh viễn tính chất vốn không phải Linh phù tứ giai có thể làm được.
"Chẳng qua tuy Tuyệt Linh phù có tốt, nhưng so với Phá Cấm phù và Phá Cấm châu thì vẫn kém một chút."
"Nhiều nhất nó chỉ được xem như vật thay thế mà thôi."
Trong lòng Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, cũng có thể hiểu được vì sao tam tông lại làm vậy.
Phá Cấm phù, Phá Cấm châu là thứ được tạo ra chuyên dùng để phá trận pháp và cấm chế, luyện chế cực kỳ khó khăn.
Mỗi lần muốn tăng một phẩm giai nhỏ, giá trị gần như có thể tăng lên mấy chục lần.
Cho dù bên trong tông môn cũng tuyệt đối không có tồn tại người có thể luyện chế Phá Cấm châu, Phá Cấm phù tứ giai.
Một tấm Phá Cấm phù cực phẩm có giá trị vượt qua rất nhiều Linh khí thượng phẩm, mà một tấm Phá Cấm phù tứ giai có giá trị càng không thể đánh giá nổi.
Không cần biết trong tông môn có Phá Cấm phù tứ giai hay không, cho dù là có nhưng chỉ sợ cũng không nỡ lấy ra.
"Không được!"
"Lại là Tuyệt Linh phù, tại sao có thể như vậy?"
Trong trận pháp, lúc này sắc mặt của Thanh Vi chân nhân lập tức thay đổi khi nhận ra sự thay đổi của Linh lực Linh mạch.
Tại Tu Tiên Giới, các loại thủ đoạn như Phá Cấm phù, Phá Cấm châu có rất ít tu sĩ cấp thấp nghe thấy, nhưng tu sĩ cấp cao thì sẽ ít nhiều được tiếp xúc qua.
Lúc tổ sư của Bạch Vân Quan bố trí trận pháp hộ tông dĩ nhiên cũng nhắc tới loại tình huống như này, cũng đưa ra phương pháp ứng phó tốt.
Nhưng Tuyệt Linh phù cũng không tác dụng trực tiếp trên trận pháp.
Mà thông qua sự ảnh hưởng của Linh lực vận mạch trong địa mạch, từ đó giảm xuống uy năng của trận pháp nên khó lòng phòng bị được.
"Là trùng hợp hay là có nội gián?"
"Chẳng lẽ ông trời thật sự muốn diệt Bạch Vân Quan ta sao?"
"Khụ khụ..."
Thanh Vi chân nhân kích động không thôi, suýt nữa là dẫn tới trọng thương.
Nhưng lão vẫn không để ý tới những thứ này, lập tức hạ lệnh sắp xếp tương ứng, đồng thời cẩn thận chú ý động tĩnh của ba tông.
Hoặc là vì cái gọi là tín ngưỡng, hoặc là vì cái gọi là tình yêu.
Luôn có vài việc, có thể khiến người ta phấn đấu quên mình!
"Bùm bùm bùm!"
Cho dù tu sĩ Bạch Vân Quan toàn lực chặn đường, vẫn có những đạo pháp thuật, từng món pháp khí rơi vào bên trên màn ánh sáng xanh, bộc phát ra những tiếng nổ kinh thiên động địa.
Thực lực và trạng thái chênh lệch nhau, Bạch Vân Quan chỉ chú ý một phương thật là tốn công vô ích.
Dù cho dốc toàn lực, dù cho phấn đấu quên mình.
Vẫn có hơn nửa công kích rơi vào bên trên vòng bảo hộ của Tiên Mộc Huyền Linh trận.
Bên trong những ánh nhìn muốn rách cả mắt của tu sĩ Bạch Vân Quan, màn ánh sáng xanh vững vàng chặn lại từng vòng công kích, vẫn không có dấu hiệu bị công phá.
Không cẩn thận quan sát thì Lưu Ngọc cũng khó mà phát hiện ra, những Linh quang màu xanh lấp lánh trên đó vẫn mờ đi từng chút một, cực kỳ nhỏ bé.
"Xem ra Tuyệt Linh phù vẫn có hiệu quả, đối với trận pháp tứ giai này vẫn có tác dụng khắc chế nhất định."
"Cũng đúng, dù sao cũng là Linh phù tứ giai."
"Huống hồ trận pháp tứ giai vận chuyển cũng phải tiêu hao Linh lực, nhưng nó tiêu hao giống như muối bỏ biển."
"Linh lực với trận pháp mà nói tựa như "Dầu máy" trong máy cơ khí, không có dầu máy thì trận pháp cũng sẽ tự sụp đổ."
"Thông qua cải thiện tính chất Linh lực, khiến cho tốc độ hấp thụ Linh lực của Tiên Mộc Huyền Linh trận chậm lại, cộng thêm tiêu hao dưới sự công kích cường đại, cứ thế mà tiếp diễn nữa thì dĩ nhiên sẽ xuất hiện sơ hở."
Hắn âm thầm tự hỏi, lập tức có chút hiểu rõ.
Trường Phong chân nhân sử dụng "Tuyệt Linh phù", lập tức có Kim Đan trưởng lão truyền lệnh, mệnh lệnh tất cả tu sĩ gia tăng công kích.
Cho nên thế công vào một nơi của tam tông, bỗng nhiên được tăng cường rất nhiều.
Cho dù tu sĩ tam tông không ở trạng thái tốt nhất, nhưng nghĩ tới lợi ích khi phá được Vân Tiêu sơn, rất nhiều tu sĩ lập tức lên "Tinh thần", cắn răng, gia tăng pháp lực.
Thái độ hai bên khác nhau, cũng quyết định tính khẩn cấp khi đối mặt với loại tình huống như này, có lẽ thực lực phát huy cũng tách thành khác biệt.
Bạch Vân Quan dù có không ít đệ tử bộc lộ ra thực lực vượt quá sức lực bình thường đi nữa, nhưng cũng có càng nhiều đệ tử dần đánh mất lòng tin, không tự giác hiện ra thái độ tiêu cực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận