Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 629. Sắp xếp cho hai nữ nhân(2)

Chương 629. Sắp xếp cho hai nữ nhân(2)
"Bởi vì nhiệm vụ tông môn lần này vô cùng nguy hiểm, Lưu mỗ cũng phải toàn lực ứng phó, cho nên không thể dẫn theo Như Yên được."
"Trước mắt thế cục cấp bách, tông môn đã vào trạng thái giới nghiêm, sau này ta không ở trong tông môn, nếu ngươi gặp phải vấn đề thì sẽ có chút phiền toái."
"Như Yên ngươi dù sao cũng không phải đệ tử tông môn, mãi đến trước khi thiết quân luật chấm dứt, ngươi cũng không nên rời khỏi phạm vi của Thải Liên sơn để tránh gặp phải phiền toái không cần thiết."
Lưu Ngọc thản nhiên nói.
"Vâng, công tử, tỳ nữ tuân mệnh."
Kỷ Như Yên mở to hai mắt, tựa hồ còn chưa tiêu hóa tin tức vừa rồi, nhưng vẫn nhu thuận nói.
"Đây là bảy bình Bích Linh đan, năm bình Tử Linh đan, xem như là đan dược tu luyện trong một năm tới đây của ngươi.”
“Lúc Lưu mỗ không ở đây, ngươi không được trì hoãn việc tu luyện đâu đấy.”
"Còn nữa, hẳn là ngươi biết thể chất đặc thù của mình, nếu như không muốn gây họa cho người của trên dưới Kỷ gia thì cũng đừng liên hệ với Kỷ gia, bình thường cũng ít trao đổi với tu sĩ Nguyên Dương Tông thôi, hiểu chưa?"
"Đợi đến sau khi lên Trúc Cơ thì ngươi sẽ tự do."
Vung tay lên một cái, mười hai bình ngọc đã xuất hiện trên bàn, Lưu Ngọc dặn dò, nói đến một số việc, thậm chí âm thầm dùng từ trên xuống dưới của Kỷ gia để uy hiếp.
Hắn biết, nữ nhân này cực kỳ coi trọng tình thân, lòng trung thành của nàng ta đối với gia tộc cũng thuộc loại mãnh liệt nhất, dùng phương pháp này đối phó với nàng ta thì phi thường hữu dụng.
Thủ đoạn này tuy rằng ti tiện một chút nhưng Lưu Ngọc cũng không thèm để ý đến những thứ này, chỉ cần đạt tới hiệu quả mình muốn là được rồi.
Về phần trong mười hai bình đan dược, vì sao có năm bình Tử Linh Đan kém một cấp bậc thì là bởi vì Lưu Ngọc đã rất lâu không luyện chế đan dược nhất giai, những thứ này vẫn là do hắn mới lấy được từ trong tay Giang Thu Thủy.
Hiện tại thời gian không cho phép, cũng chỉ có thể có một chút này thôi.
Nhưng cho dù đãi ngộ như vậy thì khi so sánh với một ít đệ tử dòng chính của đại gia tộc hoặc là đệ tử thân truyền, nếu truyền ra ngoài thì không biết làm cho bao nhiêu tu sĩ hâm mộ.
"Công tử đối với Như Yên ân trọng như núi, đầu tiên là cứu tánh mạng, hiện tại lại cung cấp tài nguyên tu luyện."
"Nô tỳ biết tốt xấu, tất nhiên sẽ độ cấp thông linh chi khí coi như là báo đáp ân nghĩa của công tử."
"Trong khoảng thời gian công tử rời đi, nô tỳ nhất định dựa theo phân phó của công tử, ít trao đổi với tu sĩ khác lại, ở lại Thải Liên sơn không rời đi nửa bước."
Kỷ Như Yên tựa hồ nhận được kích thích thì có chút kích động, lúc này đứng dậy kinh hoàng sợ hãi nói.
"Lưu mỗ không phải có ý đó, Như Yên mau ngồi xuống."
"Chỉ cần ngươi ở Thải Liên sơn chăm chỉ tu luyện, vậy ta cũng sẽ yên tâm."
Ngữ khí của Lưu Ngọc ôn hòa, trên mặt lộ ra sự áy náy giả dối.
Kỷ Như Yên thấy vậy còn tưởng rằng mình đã hiểu lầm nên cúi đầu không nói nữa.
Lưu Ngọc kế tiếp lại dặn dò một ít chuyện khác, giải đáp cho Kỷ Như Yên một vài thắc mắc về vấn đề tu luyện, giảng giải một vài phương pháp tu luyện mà hắn tâm đắc để lên Trúc Cơ kỳ.
Mãi cho đến khi tiến vào động phủ được một canh giờ thì hắn mới đứng dậy rời đi.
“Nữ tỳ cung tiễn công tử, mong công tử khải hoàn trở về!”
Kỷ Như Yên vẫn luôn đưa tiễn hắn đến cửa động phủ, đến khi hắn ra hiệu dừng bước thì nàng cung kính nói.
"Được rồi, ngươi tiếp tục tu luyện trong động phủ đi, đúng rồi, nhớ dọn dẹp Linh thú thất một lần."
Trên mặt Lưu Ngọc không vui không buồn, bình tĩnh nói.
“Vâng!”
Kỷ Như Yên nhìn thấy Giang Thu Thủy đứng cách động phủ không xa, không biết vì sao có chút chột dạ, đáp một tiếng rồi xoay người vội vàng tiến vào động phủ.
"Đi thôi sư muội, ta tính thời gian thì thấy cũng tới giờ rồi."
Nói xong Lưu Ngọc lấy ra Tử Mẫu Truy Hồn đao, sau khi phóng lớn nó lên thì nhảy lên.
Giang Thu Thủy không nói một lời, tựa hồ có chút ghen tuông, nàng ta cũng nhảy lên pháp khí, chỉ là lúc này đây, khoảng cách giữa hai người đã xa hơn một chút.
Lưu Ngọc thấy vậy cũng không giải thích thêm gì, trực tiếp thúc dục pháp khí, hóa thành một luồng ánh sáng di chuyển màu đen phóng lên trời, phi hành hết tốc lực về phía Thông Thiên phong.
"Binh trạm hung nguy, pháp khí phòng ngự cực phẩm cờ Kim Cương và cả Âm Lôi Tử này nữa, sư muội cầm đi phòng thân."
"Tổng cộng là một ngàn khối Linh Thạch, trước tiên ghi vào sổ sách đi."
"Đây là pháp khí trước kia ta đã từng sử dụng, đã xóa đi thần thức lạc ấn rồi."
"Nhân lúc còn một chút thời gian, sư muội mau tế luyện pháp khí này ở ngay trên phi kiếm đi."
Không nói một lời sau khi phi hành một hồi, Lưu Ngọc suy nghĩ một chút, vẫn lấy ra một lá cờ nhỏ màu vàng cùng một hạt sấm sét đưa cho Giang Thu Thủy.
Theo Linh khí thượng phẩm, cực phẩm Linh khí gia tăng, tác dụng của pháp khí đối với hắn đã nhỏ đi rất nhiều, hơn nữa còn có Hậu Thổ Kình Thiên tán thì với lực phòng ngự mạnh hơn thì cờ Kim Cương cơ bản đã không còn tác dụng.
Nữ nhân Giang Thu Thủy này có tác dụng không nhỏ đối với mình, tuy nói không phải không thể thay thế, nhưng chung quy thì nàng ta trên lĩnh vực kinh doanh Ngọc Đan Đường rất ưu tú, cho tới nay vẫn khá là hợp tâm ý của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận