Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 751. Không đi trước nữa(2)

Chương 751. Không đi trước nữa(2)
Cách Giang Thu Thủy không xa còn có mấy người, là Thôi Lượng, Lãnh Nguyệt Tâm và Mạnh Văn Tinh sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ theo an bài đã chạy đến nơi này tập hợp.
Lúc này bầu không khí trong phòng vô cùng nghiêm trọng, bời vì lập tức sẽ có một trận chiến ác liệt, cho nên thần sắc của mọi người đều vô cùng nghiêm túc, bọn họ tranh thủ thời gian điều chỉnh trạng thái, điều chỉnh pháp lực, khiến cho thực lực đạt đến thời kỳ đỉnh phong nhất.
“Quy Nguyên chu.”
Đột nhiên, một đạo ánh sáng đỏ bắt mắt xuất hiện ở phía chân trời, Giang Thu Thủy nhẹ nhàng lên tiếng.
Đám người Thôi Lượng, Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy cũng đứng dậy đi đến trước cửa sổ.

Giống như trong đàn cá bình thường đột nhiên có một con cá mập trắng lớn xông vào, các tu sĩ ven đường nhìn thấy Quy Nguyên chu thì đồng loạt biến sắc, nhanh chóng khống chế tia sáng tránh ra thật xa.
Bạch Liên Hoa tử vong, cộng thêm một cuộc tấn công chính diện Phượng Hoàng sơn sắp xảy ra, tin tức đã không thể giấu diếm được nữa, cho nên Lưu Ngọc đơn giản cũng không che giấu hành tung của Quy Nguyên chu nữa.
Đúng lúc hắn có thể mượn cơ hội này tuyên cáo rằng đoàn người của hắn đã đến, sẽ dùng Phượng Hoàng sơn để thay đổi triều đại, chấn nhiếp một vài tu sĩ đang chưa có quyết định.
Nhìn vài đạo ánh sáng thỉnh thoảng bay đến Phượng Hoàng sơn trên không trung, hắn khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói:
“Quang Chính đạo hữu, Tiêu đạo hữu, mỗi người các ngươi dẫn đầu ba tiểu đội, an bài bọn họ ở xung quanh Phượng Hoàng sơn rồi ngăn chặn những tu sĩ này đi.”
“Bất luận tu sĩ nào can đảm muốn tiến vào Phượng Hoàng sơn vào lúc này thì giết hết không tha!”
“Ngoài ra phải ngăn chặn Phượng Hoàng sơn gửi đi Truyền âm phù, phải cắt đứt liên lạc của bọn họ với ngoại giới.”
“Hoàn thành xong những việc này thì trở lại gặp ta.”
Bất luận như thế nào, trơ mắt nhìn đối phương lớn mạnh thì cũng không được, mặc dù Lưu ngọc có vài phần nắm chắc sẽ chiếm được Phượng Hoàng Sơn, nhưng hắn cũng không xem nhẹ, vẫn phải đi chuẩn bị.
Bước đầu tiên này, chính là cắt đứt liên lạc của bọn họ với ngoại giới.
“Vâng, lão phu/tại hạ lập tức đi làm.”
Hai người đã sớm chuẩn bị kỹ càng, lập tức đồng loạt lĩnh mệnh, mỗi người dẫn theo ba tiểu đội ba mươi tu sĩ Luyện Khí, đi các hướng khác nhau.
Nhìn hai người đi xa, Lưu Ngọc khẽ gật đầu.
Sau đó pháp quyết trong tay hắn biến đổi, khống chế Quy Nguyên chu bay xuống phía dưới, dừng lại ở vị trí mà Giang Thu Thủy nói, phía trên một thành trấn phàm nhân.
Quy Nguyên chu cao hơn mấy chục trượng, nó tỏa ra Linh quang nhàn nhạt, trên không trung vô cùng khổng lồ và bắt mắt.
Đừng nói đến những phàm nhân ở thành trấn phía dưới, ngay cả Phượng Hoàng sơn cách đó hai mươi dặm cũng có thể phát hiện ra dễ dàng.
Rất nhanh, phía dưới lập tức có mấy đạo ánh sáng xuất hiện, bay thẳng đến chỗ Quy Nguyên chu.
Nhìn kỹ, chính là Giang Thu Thủy, Thôi Lượng, Lãnh Nguyệt Tâm và những một đám người khác.
“Thanh Dương sư huynh, tam trưởng lão Bạch gia đã bị chúng ta giết chết, tu sĩ Tê Mộc sơn Bạch gia cũng đều đã bị tru diệt.”
“Trận pháp của ngọn núi này đã chúng ta phá hư, bất cứ lúc nào cũng có thể đoạt được.”
“Tài nguyên trên núi vẫn còn nguyên vẹn, vẫn đang chờ sư huynh xử lý.”
Tia sáng hạ xuống, Lãnh Nguyệt Tâm vừa chắp tay vừa bẩm báo nói.
Nói xong, nàng ta còn lấy ra một cuốn sách nhỏ từ trong túi trữ vật đưa đến.
“Lãnh sư muội làm không tệ, quả nhiên không khiến cho Lưu mỗ thất vọng.”
“Về phần tài nguyên của ngọn núi này, vẫn nên chờ sau này rồi phân chia đi!”
Lưu Ngọc nở một nụ cười, khen vài câu.
Sau đó bọn họ bắt đầu trò chuyện, báo cáo tình hình trong hai ngày nay.
“Lưu sư huynh, đệ tử Luyện Khí kỳ đã được an bài trong thành trấn phía dưới, bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Sau khi trao đổi một lúc, Giang Thu Thủy đến gần hơn một chút, nói.
Lưu Ngọc nghe vậy thì hơi híp mắt, nhìn về phía Phượng Hoàng sơn đã kích hoạt trận pháp, hắn thản nhiên nói với bọn họ:
“Triệu tập tất cả đệ tử leo lên Quy Nguyên chu, việc này không nên chậm trễ nữa, chúng ta lập tức tiến công Phượng Hoàng sơn.”
Phường thị Kim Khuyết đã bị chủ lực tông môn bao vây, theo lý mà nói thì lời cầu viện của Bạch gia hướng đến bên ngoại không có khả năng được đáp lại, nhưng phàm là sự tình thì luôn có vạn nhất, nói không chừng đã có mấy con cá lọt lưới đấy?
Nếu như tiếp viện bên ngoài chạy đến Bạch gia, vậy thì điều đó chắc chắn sẽ tạo thành trở ngại cho hành động của đội ngũ, thậm chí là trở thành một đả kích lớn, cho nên tốc chiến tốc thắng vẫn tốt hơn.
“Vâng!”
Nhan Khai, Thôi Lượng, Lãnh Nguyệt Tâm nhao nhao lĩnh mệnh, sau đó bọn họ lấy pháp khí ra nhanh chóng bay xuống phía dưới.
Theo sự an bài trước đó, bọn họ sẽ chỉ huy một đại đội riêng.
Không bao lâu sau, đã có một đám tu sĩ Luyện Khí kỳ khống chế pháp khí bay đến Quy Nguyên chu, được Lưu Ngọc phân phó, lúc này bọn họ cũng không che dấu bản thân nữa.
Chỉ khoảng hai mươi hơi thở, tất cả bọn họ đều đã bay lên mạn thuyền, đứng ngay ngắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận