Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1107. Di sản phong phú



Chương 1107. Di sản phong phú




"Hồng đạo hữu xuất thủ bất phàm, lần này đã lập được công lao không nhỏ."
Đường Thiên Bảo nói, mở miệng khẳng định cống hiến của Lưu Ngọc.
"Nếu không nhờ có Hồng đạo hữu bỗng nhiên bạo phát phá vỡ cục diện bế tắc này, thì chỉ sợ bọn ta vẫn đang trong trận khổ chiến, thắng bại vẫn chưa thể biết được."
Đám người Dương thúc cũng khẳng định nói.
"Chuyến đi bí cảnh lần này, Hồng đạo hữu có cống hiến không nhỏ, Thiên Bảo tất nhiên không quên."
"Chỉ cần chờ đến khi bí cảnh này kết thúc, tài nguyên nhất định sẽ không thiếu phần của đạo hữu."
"Đương nhiên, mỗi vị giáo chúng ở đây đều có một phần!"
Đường Thiên Bảo nói.
Nhắc đến việc thu hoạch từ bí cảnh, tâm trạng nặng nề và khó chịu của mọi người lập tức bị quét sạch sành sanh, trong ánh mắt lộ ra sự vui vẻ và mong chờ.
Dù sao việc này cũng liên quan trực tiếp đến con đường tu tiên mấy chục năm sau của bọn họ, là gập ghềnh hay là bằng phẳng.
"Thánh Tử và các vị đạo hữu quá khen!"
"Hồng mỗ chẳng qua là chỉ phát huy bình thường mà thôi, nếu như không phải có Tử Sam đạo hữu kiềm chế, thì ta cũng không thể nào một mình mà giết chết được nữ tu của Thiên Nhất Tông."
Lưu Ngọc nở một nụ cười, khách sáo nói một câu, không hề ôm hết công lao về mình.
Quả nhiên, nữ giáo chúng Tử Sam nghe vậy thì cười một tiếng, đám người cũng cảm thấy tương đối hài lòng.
Dù sao bất kể là ở đâu, hành vi ăn mảnh một mình luôn khiến phần lớn người không thích.
Lại nói, hắn còn giao túi trữ vật của nữ tu dịu dàng cho Đường Thiên Bảo, không lựa chọn độc chiếm một mình.
Mặc dù người là Lưu Ngọc đánh chết, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì công lao cũng không phải là của một mình hắn, quan trọng nhất chính là người kiềm chân, đặc biệt là tu sĩ cùng tổ Tử Sam.
Do đó, lựa chọn giấu đi là không thích hợp.
Tam Nguyên quả đã tới tay, hơn nữa còn thu hoạch được vài cây Linh dược tam giai, cho nên hiện tại tâm trạng của Lưu Ngọc rất tốt, cũng không để ý tới tài sản của một tu sĩ Trúc Cơ.
Cho nên hắn mới sảng khoái giao nộp ra, không muốn khiến mọi chuyện phức tạp hơn.
Bảy người, ngươi một câu ta một câu, bầu không khí vốn nặng nề dần dần trở nên buông lỏng, bọn họ ở vị trí trận đấu pháp trao đổi với nhau một hồi, lúc này mới đi tới Linh dược viên.
Đối với Linh dược viên quý giá nhất trong bí cảnh, trong lòng mọi người đều vô cùng tò mò, cho nên không tự giác được mà bước nhanh hơn.
Cho dù có là Đường Thiên Bảo, Thánh Tử của Thánh Hỏa Giáo đi chăng nữa, thì đây vẫn là lần đầu tiên hắn ta tiến vào, mặc dù đã biết có rất nhiều đồ vật, nhưng cụ thể là cái gì thì hắn ta chưa chắc đã biết rõ ràng.
Tổ tiên Thánh Hỏa Giáo rốt cuộc đã để lại Linh dược trân quý gì cho hậu bối?

Bước chân vội vàng, vượt qua trận pháp bị phá hủy, chỉ chốc lát sau cả bảy người đã đi vào Linh dược viên.
Bên trong Linh thổ màu đen ẩn chứa Linh lực nồng đậm và dồi dào, đảm bảo cho mỗi cây Linh dược Linh thảo bên trong đều có thể sinh trưởng bình thường.
Linh thảo Linh dược với đủ loại màu sắc và hình dạng không giống nhau, có cây giống như một cái cây nhỏ bình thường, có cây thì vặn vẹo quái dị, có cây nhìn trông giống Huyết tinh tà ác, cũng có cây lại vô cùng tinh khiết khiến người ta yêu thích.
Bởi vì đã lâu không có ai quản lý, Linh thảo Linh dược sinh trưởng không theo bất cứ quy luật nào, đã hơi vượt quá phạm vi kế hoạch ban đầu, rập rạp mọc chung một chỗ.
Mỗi một mảnh nhỏ Linh thổ đều có Linh lực và chất dinh dưỡng hữu hạn, cho nên khi mọc chung vào với nhau thì đa phần các cây Linh thảo Linh dược đều trông uể oải héo úa, thậm chí là chết đi, chỉ có một số ít vẫn mạnh mẽ ra sức cạnh tranh, ngoan cường sinh trưởng như trước.
Cho nên có thể nhìn thấy, có không ít những phiến lá của Linh thảo rải rác trên Linh thổ, màu sắc đã sớm trở nên khô vàng.
Gió nhẹ nhàng thôi một cái, lập tức có không ít thân lá tung bay lên không trung.
Trải qua năm tháng dài đằng đẵng, một vùng Linh điền vốn được quy hoạch chỉnh tề nay đã hoàn toàn thay đổi, nhưng thông qua từng vết tích sừng sững lộ ra bên cạnh, vẫn có thể nhìn thấy dáng vẻ đã quản lý chỉnh tề lúc trước.
"Đáng tiếc."
"Nếu như lúc nào cũng được quản lý thì Linh dược trong Linh dược viên này có thể nhiều hơn không chỉ gấp đôi thôi đâu.”
Nhìn cảnh tượng bên trong Linh dược viên trước mặt, Dương thúc thở dài đầy đau lòng, khóe mắt vậy mà không khỏi có chút ướt át.
"Nhiều Linh thảo trân quý như thế!"
"Lần này không lo không có tài nguyên rồi."
"Ha ha ha, Thánh Giáo có hy vọng phục hưng rồi!"
Không thương cảm giống như Dương thúc, đa số bọn họ đều bị những cây Linh thảo trước mắt mê hoặc, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài.
Bọn họ cũng không phải không trung thành với Thánh Hỏa Giáo, chỉ là họ không nghĩ nhiều được như vậy.
"Mộc Linh thụ."
"Mộc Linh quả."
"Kim Linh thụ."
Lưu Ngọc đảo qua bốn phía, lập tức nhìn thấy hai cây Linh thụ tương đối cao lớn.
Hai cây Linh thụ với màu sắc hoàn toàn khác biệt, một gốc toàn thân màu xanh biếc, một gốc toàn thân màu vàng kim, có điều hình thể của chúng lại lớn tương tự nhau.
Cành cây lá cây rậm rạp, đều cao hơn một người, bên trong đống Linh dược thì giống như là hạc giữa bầy gà.
Trong đó gốc cây Linh thụ màu xanh, trên nhánh của nó còn mọc ba quả màu xanh.
"Không sai, đây chính là Ngũ Hành Linh thụ."
Chỉ là cẩn thận quan sát lại, Lưu Ngọc lập tức nắm chắc tám phần.
Dù sao bên trong Tiên Phủ đang cất giữ một cây Hỏa Linh thụ, hai cái cây này cũng trông khá giống nhau, chỉ là màu sắc và Linh lực tản ra khác nhau mà thôi.
Công pháp chủ công của Lưu Ngọc là thuộc tính Hỏa Mộc, hơn nữa còn đã có Hỏa Linh quả trong tay, thế nên khi nhìn thấy những thứ như Ngũ Hành Linh quả này, trong lòng hắn vẫn tương đối bình tĩnh, bởi vì đây đều không phải là thứ mà hắn cần.
Đối với hai cây Ngũ Hành Linh thụ này, hắn không hề cảm thấy kỳ quái chút nào.
Suy cho cùng thì Thánh Hỏa Giáo cũng có một quá khứ huy hoàng, thống trị toàn bộ vùng đất Tây Sa.
Có thể lưu lại một chút đồ tốt cũng là điều bình thường, không cần phải ngạc nhiên.
Bởi vì đã nhiều năm không có tu sĩ quản lý, lối đi nhỏ cũng đã mọc ra Linh thảo, cho nên đám người bọn họ đành phải hái dần Linh thảo Linh dược từ lối vào. Hết chương 1107.



Bạn cần đăng nhập để bình luận