Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 452. Đại biến

Chương 452. Đại biến
Trong mắt Nghiêm Hồng Ngọc, Lưu Ngọc chỉ vừa mới học được cách luyện chế Tinh Nguyên đan, xác suất thành công nhiều nhất là ba phần, miễn cưỡng duy trì cân đối thu chi.
Hắn bằng lòng bán lại với giá rẻ là dấu hiệu cho thấy hắn đang tích cực muốn làm thân với Nghiêm gia.
Điều này khiến Nghiêm Hồng Ngọc càng thấy Lưu Ngọc thuận mắt hơn, đồng thời nảy sinh ý định tác thành cho Lưu Ngọc và Nghiêm Quần Nhi.
Về chuyện này, Lưu Ngọc chỉ còn nước liên tục cười khổ, trả lời là “thuận theo tự nhiên”, bấy giờ mới được buông tha.
Cuối cùng, hắn lấy ra năm bình Tinh Nguyên đan ngay tại trận, đổi được hai ngàn khối Linh Thạch hạ phẩm, sau đó cáo từ ra về.
Lưu Ngọc không hề cho rằng bản thân có trí tuệ xuất chúng nhường nào nên thông thường chuyện gì hắn cũng cân nhắc kĩ rồi mới làm, sau đó còn tổng kết kinh nghiệm, chuyên tâm hệt như lúc luyện đan, đặt an toàn của bản thân lên trên hết.
Sau khi suy nghĩ kĩ càng, hắn không phát hiện ra lần này mình đi ra ngoài có gì sơ sót, đang định lấy Linh thảo tâm đắc ra xem thì bỗng nhiên nghĩ ra một vấn đề.
Nếu như bán Tinh Nguyên đan ở Ngọc Đan Đường, vậy thì tu vi Luyện Khí kỳ của Giang Thu Thủy hoàn toàn không đủ!
Nếu như bán Tinh Nguyên đan ở Ngọc Đan Đường thì chắc chắn sẽ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ tới mua.
Nếu như quản sự, chủ sự đều chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ thì tự nhiên sẽ rơi vào thế yếu, cực kỳ bất lợi cho việc mặc cả.
Mặc dù Ngọc Đan Đường mở phường thị bên trong Nguyên Dương Tông nhưng tu sĩ Trúc Cơ kỳ có rất nhiều thủ đoạn để bắt chẹt tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Nghĩ vậy thì Ngọc Đan Đường không có tu sĩ Trúc Cơ kỳ trấn giữ quả thực không thích hợp để bán Tinh Nguyên đan.
Bồi dưỡng hoặc thu phục một vị thuộc hạ Trúc Cơ kỳ trở thành chuyện lửa sém lông mày.
Nếu không Ngọc Đan Đường chỉ có thể duy trì quy mô hiện tại, không thể mở rộng, ảnh hưởng đến việc tu luyện của chính mình.
Lưu Ngọc lặng lẽ nghĩ thầm, đã gần bốn năm kể từ lần gần nhất trở về tông môn, còn một năm nữa là đủ năm năm.
Đến lúc đó, vừa khéo trở về thu lợi nhuận năm năm của Ngọc Đan Đường, tiện thể xem tình hình hiện tại của Giang Thu Thủy rồi tính tiếp, nếu ổn thì giao Trúc Cơ đan cho nàng ta.
Người này lớn hơn hắn ba tuổi, tính ra đã bốn tám tuổi rồi, sắp lỡ mất độ tuổi thích hợp nhất để Trúc Cơ, không nên tiếp tục kéo dài thêm.
Lưu Ngọc thầm quyết định trong lòng, nằm xuống ghế thái sư, tiện tay mở Linh thảo tâm đắc ra xem.
Sau khi thực hiện nhiệm vụ một lần, lần nhiệm vụ tiếp theo sẽ cách một thời gian, nhưng đây chỉ là quy định ngầm thừa nhận, hoàn toàn không viết rõ ra.
Hễ đã bị phái đi tiền tuyến thì có thể sẽ có nhiệm vụ bất kỳ lúc nào, Lưu Ngọc lại không lo lắng điều này, hiện tại quan hệ giữa hắn và Nghiêm gia đang ở giai đoạn “kỳ trăng mật”, đương nhiên sẽ được người ta chiếu cố.
Với tầm ảnh hưởng của Nghiêm gia ở Vọng Nguyệt Thành, đãi ngộ hắn được hưởng chắc hẳn sẽ tốt hơn các tu sĩ Trúc Cơ bình thường một chút, cho nghỉ ngơi một, hai năm hẳn chỉ là chuyện nhỏ.
...
Tu tiên dài đằng đẵng quên tháng ngày, chớp mắt một năm đã trôi qua.
Trong Luyện Công phòng ở động phủ Thành Nam thuộc Vọng Nguyệt Tiên Duyên Thành.
Ánh sáng xanh trên mặt Lưu Ngọc chập chờn lúc sáng lúc tối, Linh áp quanh người được phóng thích hết mức, dần dần mạnh lên với biên độ không thể đo lường.
Qua một năm tu luyện theo kiểu xa xỉ, phục dụng Thanh Nguyên đan và Dưỡng Thần đan mỗi ngày, thực lực của hắn đã tiến bộ không ít.
Sau khi đan dược ăn vào bụng đều đã được luyện hóa, pháp quyết trong tay Lưu Ngọc chầm chậm biến đổi thu công, ánh sáng xanh trên mặt cùng dần thu lại.
Hắn lập tức mở đôi mắt đen láy sâu thẳm ra.
Mở cửa phòng, rời khỏi lầu các, Lưu Ngọc mò túi trữ vật, lấy ra một thanh kiếm và một cây kích.
Chính là Ly Huyền kiếm và Thanh Giao kích!
Động phủ ở đây có trận Pháp Bảo vệ có thể ngăn cách thần thức và ánh mắt bên ngoài nhìn trộm vào, cho nên luyện tập pháp khí Linh khí ở bên ngoài cũng không sao, không cần lo lắng bị tu sĩ khác phát hiện.
Lầu các được dựng bằng gỗ bình thường, dưới sự sắc bén của pháp khí cực phẩm, nó chẳng khác gì trang giấy, nếu như sử dụng pháp khí ở bên trong thì e là chỉ một chiêu bất kỳ cũng có thể phá hủy cả tòa lầu các.
Thanh Giao kích đã được sửa chữa xong từ một năm trước, hơn nữa còn được luyện hóa, không hề xảy ra bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào, dù sao Lý Thu cũng không hề biết lai lịch của Linh khí này, còn tông môn thì đã đưa ra kết luận.
Pháp lực căng lên trong đan điền, Lưu Ngọc điều khiển pháp lực chảy qua kinh mạch, truyền vào trong hai món Linh khí thượng phẩm, sau đó buông tay, hai món Linh khí lơ lửng giữa không trung.
Tay hắn bấm pháp quyết liên tục, thi triển Hóa Hình thuật với hai món Linh khí, điều khiển hai món Linh khí va chạm với nhau.
Ly Huyền kiếm reo lên một tiếng, biến thành một con Hỏa Điểu rực lửa to gần một trượng kéo theo nhiệt độ không khí tăng lên nhanh chóng; khí thế của Thanh Giao kích cũng không hề kém cạnh, thậm chí còn mạnh hơn một bậc, nó nhanh chóng to lên tới kích cỡ khoảng một trượng rưỡi, lưỡi kích lấp lóa hàn quang, một con Thanh Giao chuyển động trên thân kích, loáng thoáng có tiếng rít gào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận