Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1226. Thần thông bản mệnh (4)



Chương 1226. Thần thông bản mệnh (4)




Sau khi biến cố phát sinh, loại cảm giác phá kén mà ra vừa rồi biến mất trong chốc lát rồi nhanh chóng xuất hiện lại lần nữa.
"Vù vù."
Kim Đan bất chợt xoay tròn nhanh chóng, đạo ngân hình tròn màu vàng kim cũng tỏa ra thành từng sợi tơ màu vàng, nối liền với tám vết ngân hình trăng non khác.
"Thành."
Lưu Ngọc lóe lên suy nghĩ này.
Trong nháy mắt, trong đầu của hắn bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều thông tin, liên quan đến thần thông bản mệnh của hắn.
"Khô Uy."
Trong lòng của hắn khẽ động, hắn đã biết được tên của thần thông bản mệnh của mình.
Nó không phải là thần thông thuộc tính công kích, cũng không thuộc tính phòng ngự, mà là thuộc loại thần thông phụ trợ khống chế hiếm thấy.
Một khi thi triển thần thông "Khô Uy", hắn có thể lập tức dùng toàn bộ cả Nguyên Thần, pháp lực, nhục thân để làm suy yếu thực lực của địch tu.
Cảnh giới của hắn cao hơn đối phương càng nhiều thì hiệu quả của thần thông lại càng tốt.
Nếu như hai người có cùng cảnh giới, có lẽ vẫn có thể làm suy yếu hai phần thực lực của tu sĩ, trong lúc đấu pháp cũng có thể chiếm được ưu thế cực lớn.
Tuyệt đối không nên xem thường hai phần bị làm cho suy yếu này, hai phần thực lực của tu sĩ Kim Đan, tuyệt đối không phải chỉ là một chút.
Dù cho thực lực khác biệt một phần thôi đã xuất hiện ưu thế tương đối rõ ràng.
Khác biệt hai phần thực lực, đủ để chiếm thế thượng phong tuyệt đối, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thắng lợi gần như là chuyện dĩ nhiên.
Thời khắc quan trọng xuất ra thần thông này, tuyệt đối có thể đưa tới hiệu quả xoay chuyển thắng bại!
Cho dù địch tu mạnh hơn hắn một tiểu cảnh giới, thần thông "Khô Uy" vẫn phát huy hiệu quả như cũ, đồng thời có thể làm suy yếu khoảng một phần năm thực lực toàn thể, sự chênh lệch giữa tiểu cảnh giới này cũng bị thu hẹp.
Dù cho địch tu có tu vi cao hơn hắn hai tiểu cảnh giới, thì vẫn có được hiệu quả từ nửa phần đến một phần, thu nhỏ lại phạm vi chênh lệch vô cùng lớn về tu vi.
"Nguyên Thần, pháp lực, nhục thân."
"Lại có thể làm suy yếu được toàn bộ các phương diện, đạo thần thông "Khô Uy" này đúng là vô cùng thích hợp với mình."
"Quan trọng hơn chính là..."
Trên mặt Lưu Ngọc lộ ra ý cười, sau khi hiểu rõ công hiệu của thần thông bản mệnh của bản thân, tâm trạng của hắn vô cùng tốt.
Bản thân hắn đã là ba đạo đều tu, nếu như có thể làm suy yếu toàn diện địch tu, vậy thì khi một tăng một giảm giữa hai bên, sự chênh lệch sẽ càng lớn hơn.
Mặc dù không phải thần thông loại phòng ngự hay công kích, nhưng "Khô Uy" lại vô cùng thích hợp với bản thân hắn.
Dù sao ở phương diện công kích hay phòng ngự, hắn hoàn toàn có thể dùng Pháp Bảo, pháp thuật để bù đắp lại, sau cùng thì hắn vẫn còn rất nhiều thủ đoạn tu luyện khác.
Nhưng loại thủ đoạn khống chế như này, chính là thứ chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Đến lúc gặp phải địch tu, trước tiên dùng một đạo "Khô Uy", mặc kệ chủ động công kích hay là trốn chạy, thì đều dễ dàng chiếm lấy quyền chủ động hơn!
"Quan trọng hơn là, bởi vì hiệu quả kích hoạt của Kim Triện Văn, việc thi triển nó cũng sẽ không cần bất cứ sự trung gian nào, cũng không cần phải trúng mục tiêu địch tu."
"Chỉ cần dùng thần thức khóa chặt vài hơi thở, nó có thể lập tức lần theo thần thức mà trực tiếp ảnh hưởng lên thân thể của địch tu."
"Hiệu quả của một tia Kim Triện Văn hoàn toàn là một đòn tất sát đối với tu sĩ cảnh giới thấp."
Lưu Ngọc vỗ tay cười, hơi cảm khái nói.
Thần thông bản mệnh này của hắn có vài phần giống với Nguyền Rủa thuật, cũng không cần bất cứ trung gian nào.
Cho dù thi triển thất bại thì cũng không bất kỳ sự phản phệ nào, sự hạn chế của nó cũng ít hơn rất nhiều.
Không thể nghi ngờ, "Khô Uy" chính là thần thông cửu phẩm, thậm chí còn muốn vượt qua cửu phẩm!
"Kim Triện Ngân Triện quả nhiên có hiệu quả không gì sánh được."
"Không hổ là văn tự gánh chịu quy tắc của đại đạo."
Trong lòng Lưu Ngọc thoáng rung động.
Điều này, có thể nhìn thấy được một hai phần từ trên "Khô Uy" và "Thuấn Tức Thiên Lý phù".
"Khô Uy."
Tâm niệm Lưu Ngọc vừa động, thần thức khóa chặt một chậu Linh hoa rồi từ từ thưởng thức bên trong động phủ, trong chốc lát sau hắn lập tức sử dụng thần thông bản mệnh.
Chín đạo ngân nhỏ bé sáng lên không rõ ràng, pháp lực trong cơ thể nháy mắt tiêu hao hết không còn gì.
Dưới sự chuyển hóa của đạo ngân màu vàng kim và đạo ngân màu bạc, nó hóa thành một lực lượng quỷ dị khó hiểu, thần thức dựa theo quỹ đạo ánh mắt mà lập tức giáng xuống chậu Linh thực kia
Từ mắt trần có thể nhìn thấy, vốn dĩ một chậu Linh thực xanh tươi, nay hết thảy cành lá đều ố vàng khô héo.
Vẻn vẹn nửa hơi thở sau, nó đã mất hết sự sống, hóa thành một bãi tro bụi.
"Đạo thần thông bản mệnh này, có lẽ lấy thuộc tính Mộc làm chủ."
"Công pháp lấy thuộc tính Hỏa làm chủ lại có thần thông thuộc tính Mộc, là vì Tiên Phủ sao?"
"Hoặc là do khi ở Luyện Khí mình đã tu luyện "Mộc Linh quyết"?"
Lưu Ngọc đứng dưới góc độ khách quan để nhìn, cố gắng hiểu rõ thần thông bản mệnh này của mình.
Sau đó hắn lần lượt thi triển "Khô Uy", tất cả hoa thảo trong động phủ đều hoàn toàn bị hóa thành tro bụi.
"Bởi vì sự chênh lệch quá lớn, cho nên tất cả đều trực tiếp chết đi sao?"
"Xem ra, cũng không phải không có lực sát thương trực tiếp, chỉ cần sự chênh lệch trong bản chất sinh mệnh quá lớn, thì vẫn có thể một kích tất sát."
"Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, một thần thông có thể giết chết thật đơn giản."
"Đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, dưới một đạo "Khô Uy", chắc chắn sẽ bị trọng thương."
Sau khi thi triển qua mấy lần, Lưu Ngọc dần dần đã nắm rõ uy năng cơ bản của thần thông bản mệnh của hắn.
Chẳng qua, nếu muốn cặn kẽ hơn thì phải xác nhận thêm nữa, cho nên vẫn cần phải thí nghiệm trên tu sĩ mới tốt.
"Loại thần thông khống chế kiểu này, vô cùng thích hợp với mình."
"Có thần thông "Khô Uy", mặc kệ là vượt cấp chiến đấu, hay là giết chóc kẻ bề dưới, thì đều đơn giản hơn rồi.”
"Có điều nhìn chung mà nói, sẽ tốt hơn nếu mình thi triển với mục tiêu có tu vi thấp hơn bản thân, vậy mới có thể phóng đại thêm khoảng cách chênh lệch ban đầu."
"Thần thông này không phải là đang ám chỉ Lưu mỗ phải vung đao với những kẻ yếu hơn chứ?"
Lưu Ngọc khẽ cười khổ, trong đầu lóe lên ý nghĩ này. Hết chương 1226.



Bạn cần đăng nhập để bình luận