Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 762. Linh phù phá trận(2)

Chương 762. Linh phù phá trận(2)
Ngoài việc tấn công, bọn họ cũng không quên dùng thần thức truyền âm, ra lệnh cho tu sĩ Luyện Khí kỳ mà bọn họ phụ trách, hạ lệnh tổng tấn công.
“Lưu sư thúc thần thông quảng đại, trận chiến này của chúng ta nhất định có thắng chứ không thua.”
Nhìn thấy sức mạnh khi Lưu Ngọc xuất thủ mạnh mẽ như vậy, lòng tin của tu sĩ Luyện Khí kỳ bên phe hắn tăng lên rất nhiều, bắt đầu nhao nhao xuất ra pháp khí, đồng loạt rơi xuống một vị trí nhất định của trụ sáng màu xanh.
Trước đây chia đội ngũ làm hai nhóm chủ yếu là vì để liên tục thăm dò, nhưng bây giờ bọn họ muốn công pháp trận pháp, đương nhiên tất cả tu sĩ đều phải xuất thủ.
Gần bốn trăm tu sĩ Luyện Khí trung kỳ trở lên, hơn bốn trăm đạo pháp thuật, pháp khí đồng loạt được thi triển, thật sự là như “tên như mưa rơi”.
Giữa những Linh quang đầy màu sắc lấp lánh, thật sự là vô cùng đồ sộ.
Cho dù tu sĩ Trúc Cơ bình thường cứng rắn cũng sẽ bị đánh thành cái sàng.
“Nguy rồi!”
“Tứ trưởng lão, việc khôi phục trận pháp còn cần bao nhiêu thời gian nữa?”
Vào thời điểm Phá Cấm phù vừa mới phát huy hiệu quả, nhị trưởng lão Bạch gia đã dùng thần thức truyền âm.
“Cho dù lão thân không luyến tiếc nguyên khí của bản thân và căn cơ của trận pháp thì cũng cần ít nhất một khắc.”
Tứ trưởng lão Bạch gia liều mạng khống chế trận pháp, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ánh mắt ảm đạm.
Bởi vì mất máu, dáng vẻ Từ Nương bán lão vốn có đã già đi rất nhiều, phảng phất như tuổi tác trong nháy mắt đã mất đi hai ba mươi năm.
“Một khắc sao?”
“Chư vị, thời khắc sinh tử đã đến.”
“Đối phương căn bản không có ý định đầu hàng, nếu trận pháp bị phá, e rằng chúng ta khó có thể may mắn tránh khỏi.”
“Chỉ có bảo vệ Huyễn Diệt Thanh Hoa trận, chúng ta mới có đường sống!”
Nhị trưởng lão Bạch gia nhanh chóng truyền âm trao đổi với những người khác, cố gắng khích lệ tinh thần của tu sĩ, hứa hẹn rất nhiều điều kiện.
Nhìn thấy hai kiện Linh khí với khí thế hung hăng của Lưu Ngọc, lão ta cắn răng, kiên trì khống chế băng kiếm màu lam và một kiện pháp khí cực phẩm cản lại.
Bất luận như thế nào, bất kể là vì gia tộc hay chỉ là vì bản thân, lão ta cũng phải kiên trì.
“Nhìn lầm rồi.”
“Thật không ngờ, Bạch gia bây giờ chẳng những không phải là bắp đùi, mà ngược lại đang nguy như trứng xếp chồng!”
“Thực lực của đối phương vậy mà lại mạnh như vậy, bọn họ còn chuẩn bị cả loại bảo vật như Phá Cấm phù này.”
“Thật đáng ghét, từ trên xuống dưới Bạch gia đều lừa gạt ta, người tốt như Mục mỗ thật khổ!”
Trong mắt Mục Tu Quần ẩn hiện tơ máu, mặc dù trong lòng hắn ta vô cùng hận Bạch gia, nhưng hắn ta không thể không xuất toàn lực.
Lên phải thuyền giặc đã không còn đường quay về, cuộc đời nhiều năm làm tán tu đã khiến cho hắn ta không còn ôm những suy nghĩ ngây thơ.
Đầu hàng?
Chỉ là chết nhanh hơn mà thôi!
“Keng keng.”
Linh quang một đỏ một xanh lấp lánh cả bầu trời, băng va chạm với hỏa, Ly Huyền kiếm nhanh chóng giao phong với băng kiếm màu lam, vững vàng ép nó vào thế hạ phong.
Mà phẩm chất của U Minh Đoạn Hồn chùy còn cao hơn Ly Huyền kiếm một bậc, cho nên nó dễ dàng đánh bay kiện pháp khí cực phẩm đang ngăn cản trên đường.
U quang xoay tròn cực nhanh, mang theo uy thế mạnh mẽ bất ngờ bắn vào trận pháp màu sắc sặc sỡ.
“Xì xì.”
Dưới mũi nhọn vô cùng sắc bén, trận pháp đột nhiên lõm xuống, đồng thời Linh lực xung quanh bổ sung đến cũng vô cùng chậm chạp.
Dưới tác dụng của Phá Cấm phù, điểm yếu ban đầu này càng rõ ràng hơn, hơn nữa nó cũng càng mỏng manh hơn những vị trí khác.
Uy năng và Linh lực trong trận pháp hoàn toàn không kịp bổ sung lại.
Trụ sáng liên tục lõm vào bên trong, màu sắc càng ngày càng mờ nhạt, Linh quang cũng bắt đầu chập chờn.
Có điều cuối cùng trận pháp vẫn kiên trì nổi, uy thế đã đạt đến đỉnh phong của U Minh Đoạn Hồn chùy bắt đầu suy giảm, sức mạnh trong nó cũng gần như đã tiêu hao hết, cần phải tích lũy lần nữa.
Có điều, đây chỉ là một góc của trận đấu pháp.
“Ầm ầm.”
Tiếng nổ liên tục truyền đến, mặc dù sáu tu sĩ Trúc Cơ của Bạch gia đã liều mạng ngăn cản, nhưng bọn họ vẫn khó nén không được suy sụp.
Từng kiện pháp khí cực phẩm chém vào trụ sáng màu xanh, khiến cho điểm yếu này “đã tổn thương càng thêm tổn thương”, ánh sáng màu xanh càng ngày càng mờ nhạt, Linh quang lóe lên cũng ngày càng chập chờn.
“Rầm rầm rầm rầm.”
Đúng lúc này, bốn trăm đòn công kích của tu sĩ Luyện Khí kỳ bên phe Lưu Ngọc cũng rơi xuống, tạo thành những “vết thương” có nhẹ có nặng cho trận pháp.
Nếu như trước đây, đòn tấn công của tu sĩ Luyện Khí kỳ bọn họ chỉ có thể để lại một vài “gợn sóng”, vậy thì bây giờ những đòn tấn công của bọn họ miễn cưỡng cũng có thể tạo ra những “bọt sóng” nho nhỏ.
Trong lúc nhất thời, “sóng lớn” trên trụ sáng màu xanh không thể dịu đi, những cái hố to nhỏ khác nhau rải rác khắp nơi, trận pháp bị tàn phá hoàn toàn không thể nhận ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận