Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1021. Tông môn không phụ ta, ta không phụ tông môn



Chương 1021. Tông môn không phụ ta, ta không phụ tông môn




Đây chính là ký hiệu của Nguyên Dương Tông.
Còn ở mặt sau của lệnh bài chân truyền lại một dòng văn tự xưa cổ từ thượng cổ truyền thừa xuống, một chữ “Vệ” đại điện cho thân phận của nàng ta.
Thấy được tấm lệnh bài chân truyền, Vệ Tiểu Cầm thoáng giật mình, tâm trạng vô cùng kích động.
Mục tiêu cố gắng suốt bao nhiêu năm qua, bây giờ cuối cùng cũng thành hiện thực rồi!
Một khi tiến vào chân truyền, mọi thứ cũng sẽ khác đi!
Thế nhưng nàng ta vẫn cố kìm nén lại cảm xúc trong lòng, khom lưng dùng hai tay cung kính nhận lấy tấm lệnh bài chân truyền từ trong tay Tề trưởng lão, không dám có chút thất lễ nào.
“Đệ tử Vệ Tiểu Cầm, đa tạ chư vị trưởng lão đã thành toàn, đời này đã định sẽ không phụ ơn bồi dưỡng của tông môn!!”
Sau đó, Vệ Tiểu Cầm tay cầm lệnh bài, lại cung kính hành lễ với lần lượt ba vị trưởng lão Tề trường lão, Trường Phong chân nhân, giọng nói mạnh mẽ vang dội.
Có lẽ là vì tâm trạng lên xuống, cho nên sắc mặt của nàng ta cũng phiếm hồng, rõ ràng nàng ta có chút kích động.
“Ừm.”
Tề trưởng lão cũng không tránh né mà nhận lễ này, rõ ràng lão khá hài lòng với vị đệ tử này, sau đó lên tiếng khuyên nhủ:
“Báo đáp ân tình của tông môn thì cũng không vội, nhưng tu hành của bản thân thì không thể chậm trễ thêm.”
“Ngày nào đó nếu như kết thành Kim Đan, như vậy mới không phụ công bồi dưỡng của tông môn, cũng có thể càng có sức lực để cống hiến cho tông môn.”
Nói đến đây, trên gương mặt cứng nhắc của Tề trưởng lão cũng lộ ra ý cười, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, giống như đang đối đãi với hậu bối nhà mình vậy.
Nữ nhân này tư chất không tệ, nỗ lực từng bước một mới có thể đặt chân đến vị trí chân truyền, khiến cho lão vô cùng hài lòng.
Điều quan trọng hơn là nàng ta cũng người của biệt viện nhất mạch, xuất thân Nguyên Dương biệt viện.
“Đệ tử tuân mệnh!”
Vệ Tiểu Cầm cung kính chắp tay, lớn tiếng hô to.
Đến lúc này, nghi thức chân truyền đã hoàn thành xong, nàng ta lập tức lùi về một bên yên tĩnh bắt đầu chờ đợi.
Thấy nghi thức của nữ nhân này đã hoàn thành, ánh mắt của ba vị trưởng lão lại dừng trên người Lưu Ngọc, trong lòng hắn chợt căng thẳng theo bản năng.
Nhưng thoáng chốc, hắn đã thích nghi được, vẻ mặt bình tĩnh như thường tiến lên phía trước.
Một bước, hai bước.
Đi đến trước bàn thờ, đứng đối diện với bức họa tổ sư, dựa theo quy trình của Vệ Tiểu Cầm ban nãy, hắn quỳ gối xuống trên tấm bồ đoàn.
Lúc này, âm thanh cứng nhắc của Tề trưởng lão lại đúng lúc vang lên
“Lưu Ngọc, năm mươi chín tuổi, tu vi Trúc Cơ trung kỳ.”
“Sát phạt quyết đoán, võ công trác tuyệt, có thể làm đệ tử chân truyền.”
Nghi thức cũng giống y hệt với Vệ Tiểu Cầm vừa nãy, trước hết Tề trưởng lão sẽ nói ra lai lịch xuất thân của Lưu Ngọc, tiếp đó là những công trạng đã lập cho tông môn, cùng với những nhiệm vụ tông môn mà hắn từng chấp hành.
Nhưng mà, so với Vệ Tiểu Cầm, lời bình luận sau cùng cũng khác biệt rất lớn.
Phẩm hạnh ưu tú, tài đức vẹn toàn đã biến thành sát phạt quyết đoán, võ công trác tuyệt.
Đối với sự thay đổi không lớn không nhỏ này, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc thăng cấp chân truyền, Lưu Ngọc thản nhiên tiếp nhận.
Suy cho cùng thanh danh “Thanh Dương lão ma” trong mắt rất nhiều tu sĩ cũng thực sự tàn nhẫn thậm chí là hung ác.
Thanh danh như vậy đương nhiên sẽ không nói được cái gì mà “phẩm hạnh ưu tú” được rồi.
Còn bình luận “sát phạt quyết đoán” vẫn là vì Nguyên Dương Tông là trận doanh trung lập, cho nên tác phong trải đời của đệ tử môn hạ cũng không có nhiều hạn chế đến như vậy.
Nếu như đặt ở tông môn chính đạo, đừng nói là thăng cấp chân truyền, không thanh lý môn hộ thì đã coi như không tệ rồi.
Rất nhanh sau đó, lời giảng của Tề trưởng lão cũng đã đến phần cuối, so ra còn ngắn gọn hơn Vệ Tiểu Cầm rất nhiều.
Dù sao Lưu Ngọc cũng có Tiên Phủ trong tay, lại là một Luyện Đan Sư xuất sắc, không cần phải thông qua việc chấp hành nhiệm vụ của tông môn để lấy tài nguyên.
Kể từ lúc lên Trúc Cơ đến nay, nhiệm vụ mà hắn thực hiện phần lớn đều có tính cưỡng chế, số lượng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
“Tông môn truyền ngươi công pháp, ban tặng ngươi tài nguyên, bồi dưỡng ngươi thành tài, ngươi mới có được thành tựu như ngày hôm nay.”
“Làm đệ tử chân truyền, ngươi phải làm tấm gương cho đệ tử phổ thông, từ nay về sao tuân thủ nghiêm ngặt môn quy, cống hiến hết sức mình để tông môn phát triển lớn mạnh.”
“.”
"Nếu dám khi sư diệt tổ, đồng môn tương tàn, làm trái môn quy, trên trời dưới đất sẽ không chốn dung thân, tông môn nhất định phải thanh lý môn hộ.”
“Nếu như có thể làm được những điều trên, thì hãy lập lời thề, từ đây về sau ngươi chính là đệ tử chân truyền thứ hai mươi tư của đợt này.”
Trong lúc Lưu Ngọc đang ngầm suy nghĩ, giọng nói uy nghiêm của Tề trưởng lão lại vang lên.
Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, thái độ của vị trưởng lão này dường như có chút biến hóa so với trước đó, dường như là trở nên lạnh nhạt đi rất nhiều.
“Tề trưởng lão là nguyên lão của biệt viện nhất mạch, thái độ trước sau thay đổi thế này chắc không phải là bởi vì nguyên nhân ta xuất thân biệt viện nhưng lại đầu quân vào gia tộc nhất mạch đó chứ??
Trong lòng Lưu Ngọc thoáng giật mình, phút chốc đã tìm ra được nguyên nhân.
Sau đó hắn lập tức bình tĩnh trở lại, Trường Phong chân nhân lúc này cũng có mặt ở đây, cho dù Tề trưởng lão không đồng ý thì cũng không được.
Phân lượng của Trường Phong chân nhân càng nặng hơn Tề trưởng lão rất nhiều, chắc hẳn sẽ không xuất hiện điều gì ngoài ý muốn.
Còn về việc đầu nhập vào gia tộc nhất mạch, hắn hoàn toàn không hề hối hận.
Trước khi bản thân hắn chưa để lộ ra trình độ luyện đan cũng không được biệt viện nhất mạch coi trọng, chỉ là một người bình thường bên lề mà thôi.
Không được hưởng thụ bao nhiêu lợi ích, đến lúc thật sự có chuyện, chỉ sợ là còn phải đến lượt mình chạy việc vặt. Hết chương 1021.



Bạn cần đăng nhập để bình luận