Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1097. Âm thầm xuất hiện lo lắng (2)



Chương 1097. Âm thầm xuất hiện lo lắng (2)




Cho dù Linh lực trong đó đã bị tiêu hao rất nhiều, nhưng với tu sĩ cấp thấp mà nói thì chúng vẫn hiếm có như cũ, hai viên tăng theo cấp số cộng thì cũng có thể miễn cưỡng vượt qua được một viên Linh Thạch thượng phẩm hoàn chỉnh.
"Nộp hai viên Linh Thạch thượng phẩm này lên cho sư thúc, lão nhân gia nhất định sẽ rất vui mừng."
"Chẳng qua điều quan trọng nhất vẫn là hoàn thành mục tiêu mà sư thúc đã phân phó, nhất định phải đoạt được đồ vật tới tay."
"Nếu để nhiệm vụ thất bại..."
Nữ tu mặt sẹo nghĩ tới thủ đoạn của sư thúc nhà mình thì không khỏi rùng mình một cái.
Mặc dù Thiên Nhất Tông là tông môn chính đạo, nhưng thủ đoạn tra tấn người khác không kém gì Ma Môn, những kẻ có thể tu luyện đến cảnh giới Kim Đan thì làm gì còn là người nhân từ được chứ?
Nghĩ đến đây, nàng ta thu hai viên Linh Thạch thượng phẩm đã tiêu hao hơn phân nửa Linh khí vào trong túi trữ vật, chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.
"Nhậm sư tỷ, đã thu thập xong nơi này, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"
Một nữ tu có tướng mạo dịu dàng, khí chất điềm tĩnh, trên trán rủ xuống một đoạn chuỗi hạt đi tới hỏi.
Khi nhìn nữ tu mặt sẹo, trong mắt nàng ta mang theo một vẻ kính nể.
Trong mắt nữ tu dịu dàng kia, Nhậm Hồng Nhan Nhậm sư tỷ vẫn luôn là nhân tài kiệt xuất trong cùng thế hệ, chẳng những tuổi còn trẻ, tu vi cao thâm, mà còn có thể leo lên được vị trí chân truyền.
Là sự tồn tại mà vô số tu sĩ khó có thể sánh bằng, cũng là sự tồn tại khiến nàng ta tâm phục khẩu phục.
Lần này có thể đi vào bí cảnh "khắp nơi trên đất đều là châu báu" này, cũng ít nhiều là do có Nhậm sư tỷ dìu dắt, cho nên nữ tu dịu dàng vô cùng tâm phục khẩu phục.
Mặc dù Nhậm sư tỷ giấu kín như bưng nhiệm vụ mục tiêu, thì nàng ta vẫn nguyện ý nghe theo chỉ thị.
"Ừm."
"Nếu đã như thế, vậy bọn muội sẽ phá hủy trận pháp Linh dược viên, bắt đầu thu thập Linh dược trong đó."
Nhậm Hồng Nhan hờ hững lên tiếng, ánh mắt đảo quanh Thánh Hỏa phong, sau đó hướng về vị trí Linh dược viên trên đỉnh núi.
Cũng không lâu lắm, âm thanh ầm ầm lại vang lên lần nữa.
"Không hay rồi, tu sĩ Thiên Nhất Tông đã tấn công trận pháp Linh dược viên."
"Thánh Tử, chúng ta..."
Mặt nữ tu Tử Sam biến sắc, mang theo chút lo lắng nhìn về phía Đường Thiên Bảo.
"Bình tĩnh, chớ nóng vội.”
"Nếu như những tu sĩ này rình mò Linh thảo bên trong Linh dược viên, vậy thì cứ để bọn chúng đánh một hồi, đúng lúc có thể tiêu hao một ít pháp lực của các nàng."
"Tầng thứ hai của bí cảnh và Linh dược viên là trung tâm của Thánh Hỏa phong, cũng là khu vực quan trọng nhất, tổ tiên đã bày ra trận pháp tam giai ở đây, cho nên nơi này không dễ công phá như thế.”
Lúc này bảy người đã mò tới sát dưới chân núi của Thánh Hỏa phong, khi nghe thấy lời Tử Sam nói thì Đường Thiên Bảo nhìn qua Linh quang lấp lánh phía trên Linh sơn, trong mắt lóe lên ánh sáng rét lạnh.
Mà khi nghe thấy Linh dược viên có trận pháp tam giai thủ hộ, mấy người Tử Sam cũng không còn nóng vội nữa.
Dựa theo động tĩnh của pháp thuật pháp khí truyền tới, có thể phán đoán sơ lược vị trí của tu sĩ Thiên Nhất Tông, bọn họ cách bảy người nhiều nhất là chừng ba dặm.
Khoảng cách này nếu thần thức cường đại một chút thì có khả năng có thể quan sát được.
Vì vậy động tác của bảy người vô cùng cẩn thận, tốc độ tiến lên cũng chậm rãi hơn rất nhiều, gần như là di chuyển về trước từng bước một.
Lại qua khoảng chừng mười mấy hơi thở nữa, bảy người chính thức tiến vào trong phạm vi ba dặm xung quanh.
"Chờ một chút, không thể tiếp tục tiến lên nữa."
"Trước hết xem tình hình cái đã."
Đường Thiên Bảo truyền âm nói.
Dứt lời, hắn ta đứng yên tại chỗ, thả thần thức lan tràn về phía Linh dược viên.
Những công pháp căn bản được truyền thừa xuống của Thánh Hỏa Giáo có một vài tác dụng rèn luyện thần thức, cho nên thần thức của Đường Thiên Bảo mạnh mẽ hơn so với những tu sĩ bình thường khác rất nhiều.
Bên trong bí cảnh chịu áp chế, vừa rồi còn lan tràn ra ba dặm, cho nên chỉ có thể miễn cưỡng quan sát được tình huống trong Linh dược viên.
Mà thần thức của đám người Dương thúc, Chu Tử Văn lại không được mạnh như hắn ta, cho nên chỉ có thể tạm thời tách ra di chuyển đến những góc độ khác, quan sát tình huống ở Linh dược viên.
Nhưng mà do bị che chắn, cho nên không thể nhìn thấy rõ tất cả tình huống.
Lưu Ngọc cũng tách ra khỏi đám người bọn họ, đứng trên Linh sơn, nơi cây cỏ sinh trưởng mạnh mẽ.
Ngoài mặt hắn đang tìm kiếm góc độ quan sát, nhưng thật ra thần thức của hắn sớm lan tràn ra, thu hết tất cả vào trong mắt.
Mặt đất màu đen, hình dáng khác biệt, Linh dược đủ loại màu sắc, một vòng bảo hộ màu vàng đất bảo hộ toàn bộ Linh dược viên bên trong, phòng ngừa yêu thú và chuyện ngoài ý muốn đến phá hư.
"Uỳnh uỳnh uỳnh."
"Rầm rầm."
Từng âm thanh vang lên ầm ầm, là bốn người của Thiên Nhất Tông đang dùng pháp khí Linh khí công kích trận pháp.
"Không có Pháp Bảo đặc biệt như trước nữa đúng không?”
Nhìn đến đây, Lưu Ngọc thở dài một hơi, rồi lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
Dù sao Phù Bảo được luyện chế từ Chân Bảo đối với tu sĩ Kim Đan mà nói cũng là một thủ đoạn rất mạnh, thậm chí có thể sử dụng nó như một đòn sát thủ.
Tuy rằng bên trong bí cảnh này có rất nhiều tài nguyên, nhưng cũng không chắc chắn là có thể lấy được, cho nên không thể nào đầu tư quá nhiều cái được ăn cả ngã về không như thế. Hết chương 1097.



Bạn cần đăng nhập để bình luận