Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 585. Trấn an dàn xếp (3)

Chương 585. Trấn an dàn xếp (3)
Đón nắng trưa, một đạo ô quang từ chân trời mà đến, hạ xuống đỉnh Thải Liên sơn, hiện ra hai bóng người.
Chính là Lưu Ngọc và Kỷ Như Yên.
"Nơi này là nơi ta sẽ ở lại mấy năm, mười mấy năm tới sao?"
Kỷ Như Yên nhảy khỏi pháp khí, ôm tâm tình bất an, tò mò nhìn ngó mọi thứ xung quanh.
Nàng ta đã đổi một bộ váy dài màu lục nhạt, duyên dáng yêu kiều đứng tại nơi đó, eo thon yếu ớt không chịu nổi siết chặt.
Lưu Ngọc phất tay thu hồi Tử Mẫu Truy Hồn đao, sờ túi trữ vật lấy ra một thanh lệnh bài, nhanh chóng bắt vài pháp quyết, mở ra Mậu Thổ Thanh Thạch trận bảo hộ động phủ.
‘Rầm rầm uỳnh!’
Trận pháp mở ra một lối đi, cửa đá chặn động phủ cũng chậm rãi mở ra, nổ vang âm thanh ầm ĩ.
"Đi thôi."
Dứt lời, Lưu Ngọc không đợi đáp lại, đi vào động phủ trước một bước.
Kỷ Như Yên còn đang hoảng hốt đánh giá xung quanh, lúc này lập tức khôi phục tinh thần, vội vàng theo tới.
‘Rầm uỳnh uỳnh!’
Hai người vừa vào tới, thông đạo chậm rãi biến mất, cửa đá cũng lần nữa khép lại, khôi phục bộ dáng nguyên bản.
Lưu Ngọc ngồi xuống bàn đá cạnh đại sảnh, cũng ý bảo Kỷ Như Yên ngồi bên kia.
"Thông tin linh căn, tuổi và tình huống gia tộc của ngươi?"
Lưu Ngọc chậm rãi lên tiếng, gắng sức khiến giọng mình có vẻ nhẹ nhàng.
Nếu đã định bồi dưỡng người tới Trúc Cơ, hai người còn cần ở chung lâu như vậy, thế thì hiện tại ngồi xuống, hiểu biết một phen quá khứ của đối phương là tất yếu.
Bởi vì hình tượng tàn nhẫn vô tình của Lưu Ngọc lúc trước quá sâu, giờ bảo Kỷ Như Yên đối mặt trao đổi với hắn khiến nàng ta co quắp bất an, hai tay rối rắm xoắn lấy nhau.
"Vâng, công tử."
Nàng ta cúi đầu, chậm rãi thuật lại tình huống của mình.
Theo lời Kỷ Như Yên nói, năm nay nàng ta ba mươi mốt tuổi, tư chất tam linh căn Mộc, Kim, Thủy, tu luyện công pháp ‘Mộc Linh quyết’. Song thân đều là phàm nhân, trong gia tộc chỉ có một tu sĩ Trúc Cơ, tu vi là Trúc Cơ trung kỳ.
"Tốt lắm."
Lưu Ngọc nghe vậy khẽ gật đầu, không chút keo kiệt khen một câu.
Có thể dùng tư chất tam linh căn tu luyện tới Luyện Khí tám tầng ở tuổi ba mốt là có thể tính như vĩ đại, dù là ở Nguyên Dương Tông cũng đủ để tiến vào nội môn.
Chứng tỏ nàng ta chủ tu ‘Mộc Linh quyết’ không hề sai lầm, có lẽ tỉ trọng Mộc linh căn vượt xa hai linh căn còn lại, chiếm phần lớn hơn trong ba linh căn.
Công pháp chủ tu không chọn sai, vậy đương nhiên là công lao của tu sĩ Trúc Cơ nhà họ Kỷ.
Có rất nhiều tán tu cơ duyên xảo hợp bước vào tiên đồ, sở dĩ không đi được bao xa là vì công pháp chủ tu không khớp với linh căn chính, dẫn tới làm nhiều công ít.
Kể từ đó, bất kể là tán công trùng tu hay một đường theo tới cuối đều phải tiêu phí lượng thời gian lớn.
Tại phương diện này, tu tiên tông môn và gia tộc thì khá hơn, rất ít sẽ xuất hiện tình huống như vậy.
Kế tiếp, Lưu Ngọc tự mình xem xét một phen, phát hiện thật sự như mình suy đoán, tư chất Mộc của nàng ta tương đối vĩ đại.
Tư chất của Kỷ Như Yên vĩ đại thì muốn bồi dưỡng đến Trúc Cơ kỳ sẽ đơn giản hơn nhiều.
"Như Yên cầm lấy pháp khí này phòng thân đi."
"Ba bình Bích Linh đan kia có thể sử dụng không cần tiết kiệm, dùng hết lại tìm ta là được."
"Có nghi vấn gì trong tu luyện không? Hiện tại cứ việc nói ra."
Bởi vì tâm tình tốt, Lưu Ngọc lấy ra một Hồng Lĩnh pháp khí.
Pháp khí cực phẩm này là một trong những chiến lợi phẩm chiếm được từ chỗ Thanh Tùng lão đạo, phẩm chất bình thường, lại có thể vừa công vừa thủ.
Với tu vi Luyện Khí tám tầng của Kỷ Như Yên chỉ có thể miễn cưỡng phát huy vài phần uy năng, gia tăng năng lực tự bảo vệ mình, tránh xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Về phần đan dược, Lưu Ngọc không để nàng ta sử dụng mỗi ngày một viên như mình, làm vậy cũng quá không giống bình thường.
"Công tử, sao có thể…"
Pháp khí cực phẩm là thứ vô cùng trân quý, Kỷ Như Yên trước kia còn chưa từng chạm qua chứ đừng nói là sở hữu.
Nàng ta trợn tròn hai mắt, khiếp sợ vô cùng, phản xạ khiến nàng ta không dám nhận lấy, nhưng thấy ánh mắt chân thành của Lưu Ngọc thì giọng nói ngày càng nhỏ lại, dần dần mất tiếng đến không thể nghe thấy.
Lưu Ngọc thấy vậy thì cười khẽ, sau đó giải đáp nghi hoặc trong tu luyện cho Kỷ Như Yên một phen, để nàng ta tùy ý lựa chọn một phòng bất kỳ trong động phủ.
"Đây là lệnh bài mở động phủ, Lưu mỗ sẽ không hạn chế tự do của ngươi, ngươi có thể đi xung quanh tông môn xem thử, gặp phiền toái thì báo tên của ta."
"Nhớ đấy, chưa được sự cho phép của ta thì không thể cho bất cứ tu sĩ nào khác tiến vào động phủ."
"Còn nữa, tốt nhất đừng rời quá xa Thải Liên sơn."
"Quan trọng nhất là giữ tấm thân xử nữ cho cẩn thận."
Cuối cùng, Lưu Ngọc giao một phó lệnh bài trận pháp cho Kỷ Như Yên, nghiêm túc căn dặn.
Lệnh bài này chỉ có quyền hạn mở động phủ, không có quyền hạn mở ra phòng ngủ, phòng luyện công, phòng luyện đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận