Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1050. Giết gà dùng dao mổ trâu



Chương 1050. Giết gà dùng dao mổ trâu




Nam tu rơi vào trong tay nữ nhân này gần như đều có kết cục chết vì Thải Âm Bổ Dương thuật đó.
"Có điều đã gặp phải người như Lưu mỗ rồi."
Nghĩ đến đây, khóe miệng Lưu Ngọc lộ ra nụ cười quỷ dị.
Trước mắt đúng lúc hắn cần tìm hiểu chi tiết tin tức liên quan đến khu Tây Sa, thuận tiện thu hoạch nhiên liệu cho Ma Hỏa, một việc tiện cả đôi đường như vậy cớ sao không làm chứ?
So với việc tốn hết tâm tư tìm hiểu khắp nơi, thì trực tiếp Sưu hồn có phải càng bớt dùng sức hơn không?
Nghĩ như vậy, chút khó chịu vì trên đường gặp phải tà tu của Lưu Ngọc đã lập tức biến mất không còn gì.
Không đợi bốn người "Hồng Phấn phu nhân" nói nhảm thăm dò nữa, hắn đã quyết định ra tay trước để chiếm được lợi thế.
Một thoáng tiếp theo, ra tay một cách ngang tàng!
Dưới sự điều động "huyệt Thiên Trung" tạo ra áp súc hình thành khí huyết tinh hoa, dùng một cách vô cùng huyền dịu mà tiêu hao hết một phần, bắt đầu thi triển "bí thuật Tránh Linh".
Trong lồng ngực lập tức nổi lên một luồng động lực mạnh mẽ.
Nếu là tu sĩ bình thường rất có thể sẽ không khống chế nổi mà dẫn đến lộ ra toàn bộ sơ hở trong lúc chiến đấu.
Chẳng qua Lưu Ngọc có "Dung Huyết đan" và khí lực cường đại giúp sức, mấy năm nay còn luyện tập vô số lần, đã có thể quen việc dễ làm mà khống chế luồng lực lượng bộc phát ra này.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, đất đá tung bay, thân hình Lưu Ngọc cũng biến mất trong đó.
Một khắc sau, hắn lập tức xuất hiện bên trong đội ngũ bốn người Hồng Phấn phu nhân, đánh bay một nam tu mập mạp ra ngoài năm trượng.
"Không hay rồi."
"Người này đúng là thể tu hiếm thấy?"
Đột nhiên xảy ra biến cố như thế, ba người còn lại trong đám người Hồng Phấn phu nhân lập tức phản ứng lại, lấy Linh khí pháp khí ra để cứu viện.
Vào vòng chiến, các nàng ta đều duy trì đầy đủ đề phòng, chỉ là không ngờ tới nói chưa được hai câu, "Con mồi" đã dám chủ động công kích chịu chết.
Chẳng qua dù mọi việc đột ngột xảy ra, nhưng các nàng ta vẫn không lo lắng bao nhiêu, dù sao bốn người đều có kinh nghiệm chiến đấu thực tế phong phú.
Mà đối phương lại chỉ là thể tu Trúc Cơ trung kỳ, rất khó lật ra nổi sóng lớn gì, theo ba người thấy đây chỉ là hành động giãy dụa trước khi chết mà thôi.
Cho nên ba người Hồng Phấn phu nhân vẫn thong dong như cũ, bọn họ khống chế Linh khí pháp khí công kích phía sau lưng Lưu Ngọc, dự định một kích diệt gọn.
Thể tu thì cơ thể sẽ mạnh hơn, nhưng có thể ngăn nổi phong mang của Linh khí hay sao?
Huống chi con đường thể tu đã sớm xuống dốc!
Nam tu mập mạp vốn còn cho rằng nắm chắc thắng lợi trong tay, khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười tàn nhẫn với con mồi.
Nhưng khi Lưu Ngọc xuất hiện bên ngoài năm trượng, bị đôi mắt lạnh lùng kia liếc qua, bỗng nhiên gã cảm giác được một luồng áp lực kinh khủng đang giáng xuống.
Ý cười trên mặt gã lập tức cứng đờ, hô hấp cũng không khỏi chậm lại.
Loại cảm giác này, giống như cừu non yếu ớt, bị hồng thủy mãnh thú đến gần.
Trong lòng của nam tu mập mạp kia, không khỏi sinh ra cảm giác rùng mình!
Bên trong Linh Giác nổi lên cảnh giác dữ dội, nói cho gã biết có nguy cơ sinh tử đang đến, phải phản ứng ngay, nhưng cơ thể vẫn trì trệ như thế!
Áp lực cường đại như vậy là thứ mà nam tu mập mạp chưa từng thấy qua ở các tu sĩ Trúc Cơ, khiến gã không tự chủ được mà đối đãi trịnh trọng hơn, không dám chủ quan chút nào.
Linh quang trong lòng bàn tay lấp lóe, pháp lực giống như nước mở cống, phun ra ngoài, một thanh Cốt kiếm màu đen nhanh chóng bay ra, sau đó hắn lập tức bị ép cho lùi nhanh lại.
Cuối cùng vì khoảng cách quá ngắn, chuyện có thể làm cũng vô cùng hạn chế, nam tu mập mạp chỉ có thể dùng toàn lực thúc đẩy pháp khí công kích tới, dự định ngăn cản một, hai chiêu của đối phương.
Đồng thời thân người tạm thời lùi lại, tránh né mũi nhọn, dự định đợi đồng đội viện trợ tới, rồi hãy cùng nhau vây giết đối phương.
Bị khí thế đối phương làm cho hoảng sợ, cộng thêm cảm giác nguy hiểm mãnh liệt trong Linh Giác khiến gã không dám liều mạng, mà lựa chọn nhượng bộ.
Mà trong chớp mắt ấy, Lưu Ngọc lại hành động bất ngờ, dùng bí thuật Tránh Linh vượt qua khoảng cách hai mươi trượng.
Gần như trong nháy mắt đã di chuyển tới khu vực năm trượng xung quanh nam tu mập mạp.
Muốn tìm quả hồng mềm để bóp nhưng lại xảy ra hiệu quả bất ngờ, cũng không thể lãng phí.
Mục tiêu là cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, bên trong đám người Hồng Phấn phu nhân là không cao cũng không thấp, không thể lãng phí hiệu quả lần công kích này được, ít gì cũng phải khiến đám người đối phương thương gân động cốt một chút mới được.
Tuy đúng là có mấy lời giải thích như "Trước trận chém đầu", "Bắt giặc phải bắt vua trước", chẳng qua với tạo nghệ thể tu trước mắt của Lưu Ngọc thì chưa đủ tự tin có thể một kích diệt gọn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Đương nhiên, nếu triển khai toàn bộ thực lực, vậy thì phải khác.
Từ lúc muốn dùng tới Sưu Hồn thuật để thu thập tin tức, đến quyết định ra tay trước chiếm lợi thế, rồi lại chọn mục tiêu để sử dụng bí thuật Tránh Linh, đủ loại suy nghĩ nhưng chẳng qua nó chỉ là chuyện xảy ra giữa một vài hơi ngắn ngủi.
Khoảng cách năm trượng có thể khoảng mười sáu, mười bảy mét tính bằng đơn vị kiếp trước, người bình thường muốn chạy qua cũng phải vài ba giây.
Chẳng qua với tu sĩ Trúc Cơ tu luyện thể tu mà nói, khoảng cách này thật sự quá ngắn, chẳng khác gì gần trong gang tấc.
"Ầm ầm ầm."
Thân hình Lưu Ngọc nhanh chóng lướt qua mặt cát, mỗi một bước đều lưu lại dấu chân thật sâu, bụi đất tung bay bắn lên từng trận sóng cát mông lung.
Đợi cho tới khi bước qua được ba bước, y phục của hắn chỉ là bình thường thì đã nổ tung, lộ ra thân thể tráng kiện màu đồng cổ, mỗi một tấc da thịt đều tràn đầy mỹ cảm mạnh mẽ. Hết chương 1050.



Bạn cần đăng nhập để bình luận