Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1198. Trăm năm Kim Đan (Hạ) (3)



Chương 1198. Trăm năm Kim Đan (Hạ) (3)




Loại phương thức này cũng không hiếm thấy trong Tu Tiên Giới, trong tông hay ngoài tông đều thường xuyên sử dụng.
"Đệ tử ngu dốt, không biết ý trưởng lão là gì?"
Lưu Ngọc tỏ vẻ không hiểu, nhẹ giọng hỏi.
Với quy mô của Nghiêm gia, nếu như kết thông gia với Nghiêm gia, không thể nghi ngờ đối phương chính là nhìn trúng mình vào vị trí "Đạo lữ".
Chẳng qua bí mật của hắn quá nhiều, vốn không thể nào tìm đạo lữ thân cận quá mức, cho nên dĩ nhiên là sẽ từ chối.
"Thông gia."
Đối mặt với bảo khố, không nhìn thấy rõ biểu cảm của Nghiêm trưởng lão, giọng nói lão hờ hững truyền đến.
"Cái này..."
Lưu Ngọc cố ý lộ ra vẻ khó làm được, nhưng trong lòng đang nhanh chóng suy tính, cuối cùng vẫn quyết định thẳng thắn nói:
"Còn mong trưởng lão hiểu cho, đời này Lưu Ngọc chỉ một lòng hướng đại đạo, không muốn phân tâm trên tình yêu nam nữ."
"Cho nên chuyện thông gia…"
Nói đến mức này, đối phương cũng là người thông minh, chắc hẳn đã hiểu ý tứ của mình.
Về phần một lòng hướng đại đạo mà không tìm đạo lữ, chỉ đơn giản là lấy cớ mà thôi.
Tâm hướng đại đạo có xung đột gì với kết đạo lữ sao?
Đặt trên người tu sĩ bình thường, nói không chừng còn có thể được hai bên ủng hộ thì càng đi càng xa hơn.
"Hồng Ngọc thì như thế nào?"
Đối với câu trả lời của Lưu Ngọc, Nghiêm trưởng lão từ chối cho ý kiến, chỉ nói khẽ.
"Nghiêm Hồng Ngọc?"
Trong lòng Lưu Ngọc hơi động.
Vốn dĩ hắn cho rằng người được tuyển cho việc thông gia sẽ là Nghiêm Quần Nhi.
Chẳng qua cẩn thận nghĩ lại cũng đúng, tuổi tác của Nghiêm Quần Nhi và mình đều sàn sàn nhau, khả năng ngưng kết Kim Đan không nhỏ, sao có thể dùng để kết thông gia chứ?
Vừa nghĩ tới Nghiêm Hồng Ngọc, trong lòng Lưu Ngọc không nhịn được nóng lên.
Nếu là bộ dáng thướt ta thành thục động lòng người như trái cà chua chín kia.
Dưới đại bào rộng lớn, da thịt nhẵn nhụi bóng loáng, dáng người lồi lõm nổi bật hoàn mỹ.
Nhưng đó chỉ là dục vọng ngắn ngủi trong chốc lát, gợn sóng trong lòng nhanh chóng biến mất, Lưu Ngọc âm thầm bày tỏ sự cự tuyệt.
"Ầm ầm."
"Thật ra, cũng không nhất định phải là đạo lữ thì mới có thể."
Khi cánh cửa bằng đồng kia mở ra hoàn toàn, Nghiêm trưởng lão phối hợp nói một tiếng.
Ngụ ý chính là cũng không nhất định phải là danh phận đạo lữ, làm một thiếp thất cũng được.
Sắp xếp như vậy, hình như có hơi coi thường Nghiêm Hồng Ngọc.
Chẳng qua nàng ta hưởng thụ đủ loại chỗ tốt của gia tộc, được gia tộc bồi dưỡng đến Trúc Cơ đỉnh phong, cũng đúng là nên hy sinh chính mình vì gia tộc một chút.
Bên trong thế giải sầu vì Nghiêm gia, đây đều là thứ đáng giá, cũng là tu sĩ gia tộc ắt sẽ không thiếu sự giác ngộ.
Hưởng thụ chỗ tốt dĩ nhiên phải gánh chịu trách nhiệm.
Lưu Ngọc thừa nhận, trong một lúc nào đó bản thân hắn đã động tâm, chẳng qua vừa nghĩ tới Nghiêm Quần Nhi, cuối cùng vẫn quyết định từ chối.
Bất kể là nói thế nào, hắn đều là thông qua Nghiêm Quần Nhi mới thiết lập quan hệ với Nghiêm gia, khiến hắn có thể thuận lợi làm việc trong tông môn lúc còn ở sơ kỳ.
Nếu như nạp cô cô của nàng ta làm thiếp, vậy thiếu nữ kia chẳng phải sẽ rất khó chịu sao?
Tâm ý của Nghiêm Quần Nhi, Lưu Ngọc đều hiểu rõ, một phần thiện nhân thiện quả này cần gì phải phá hỏng chứ?
Quan trọng nhất chính là Nghiêm gia so với Lý gia, chênh lệch vẫn còn khá lớn.
Quan hệ với Nghiêm gia quá chặt chẽ, có khi chưa chắc là một chuyện tốt.
Giữ vững mối quan hệ trước mắt này, theo Lưu Ngọc thấy cũng không tệ, không cần tiến thêm một bước buộc chặt kia.
Như vậy không phù hợp với lợi ích của mình.
"Đi thôi."
“Ta thấy tiềm lực của Lưu sư điệt không nhỏ, ngày sau chắc là sẽ có nhiều triển vọng, trong này là Linh vật Kết Đan, sư điệt có thể tùy ý lựa chọn một món."
Giọng điệu của Nghiêm trưởng lão khôi phục lại như thường, giống như không có chuyện gì xảy ra, bình thản nói.
"Đa tạ trưởng lão, đệ tử khắc cốt ghi tâm."
Lưu Ngọc chắp tay nói.
Thiên Hỏa dịch, Bồ Đề quả, Thiên Trần đan, Tam Dương Chi Tinh, Băng Hỏa Linh dịch.
Bên trên kệ hàng vô cùng bình thường, đang trưng bày từng hộp ngọc tinh xảo, phía trên hộp ngọc có viết tên của những Linh vật Kết Đan.
Ít thì có thể gia tăng tỷ lệ Kết Đan lên nửa phần, nhiều thì có thể gia tăng tỷ lệ Kết Đan lên hai phần.
Chẳng qua dù là loại tài nguyên nào, đều đủ để tu sĩ Trúc Cơ bình thường điên cuồng, thậm chí là đánh cược cả tính mạng!
Nhưng trong bảo khố, cứ như vậy đặt trên kệ hàng vô cùng bình thường.
"Ba mươi mốt loại!"
Lưu Ngọc dùng thần thức khẽ quét qua, lập tức nhận ra Linh vật Kết Đan trong bảo khố có chừng ba mươi mốt loại.
Hơn nữa trong đó cũng không có "Kết Kim đan".
Nguyên Dương Tông là tông môn khổng lồ như vậy, hiển nhiên không có khả năng không có, chỉ là Kết Kim đan lại càng là tài nguyên quý hiếm, cũng không thể để ở nơi này.
"Không hổ là tông môn."
Trong lòng Lưu Ngọc âm thầm cảm khái.
Với thân phận đệ tử chân truyền của hắn, lời nói muốn có Kết Kim đan dường như có thể dễ hơn tu sĩ bình thường một chút.
Vì đó mà cố gắng mấy chục năm, nên vẫn có hy vọng.
Chẳng qua hắn đã tự mình luyện ra, tự nhiên cũng sẽ không quá quan trọng.
Cùng lắm thì sau khi Kết Đan, để lộ ra tin tức Hỏa Linh quả có được từ Hoa gia, dùng lý do này lừa gạt cho qua.
Cẩn thận phân tích tác dụng của các Linh vật, khi một nhịp thở qua đi, Lưu Ngọc đã đưa ra quyết định, lập tức chắp tay nói:
"Đệ tử lựa chọn Bồ Đề quả, làm phiền trưởng lão."
Hiệu quả của Bồ Đề quả tương đương với Thiên Trần đan, đều nhằm vào tâm ma kiếp, chẳng qua hiệu quả sẽ khá hơn một chút.
Dựa theo thống kê của Tu Tiên Giới, nó có thể cộng thêm một phần rưỡi tỷ lệ thành công Kết Đan. Hết chương 1198.



Bạn cần đăng nhập để bình luận