Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1134. Tử vong cả hai



Chương 1134. Tử vong cả hai




Chẳng qua thực lực hai bên chênh lệch quá nhiều, loại cân bằng yếu ớt như thế này xác định không duy trì được bao lâu, nàng ta thất bại cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Bề ngoài Lưu Ngọc đang chiến đấu quyết liệt với thanh niên chính khí Thiên Nhất Tông, nhưng thực ra Lưu Ngọc có thể xử lý một cách dễ dàng, phân ra chút tâm thần quan sát toàn bộ tình huống trên bình đài thậm chí là ở khu vực xa hơn nữa.
"Một khi Tử Sam chống đỡ không nổi nữa, thế cân bằng yếu ớt này sẽ bị đánh vỡ."
"Có lẽ đã đến lúc bại lộ một phần thực lực, chém chết một người của Thiên Nhất Tông, khiến cục diện này duy trì ở thế cân bằng, để thực lực hai bên tiếp tục tiêu hao nhỉ?"
Trong lúc đấu pháp, Lưu Ngọc rất nhanh đã lập tức đưa ra quyết định.


"Vù vù."
Tiếng xé gió cực lớn vang lên, sáu cây pháp khí phi tiêu trên không trung nhanh chóng chuyển động.
Trên tay thanh niên chính khí chậm rãi ấn pháp quyết, trên trán đã chậm rãi rịn ra từng đợt mồ hôi, cũng không biết là vì nhiệt độ ở đây quá cao hay là vì nguyên nhân nào khác nữa.
"Sao có thể?"
Sắc mặt thanh niên chính khí hơi khó coi, trong lòng vô cùng lo lắng.
Đối phương cầm kiếm đứng đó, rõ ràng là dáng vẻ tràn đầy sơ hở, nhưng gã lại cảm giác không thể ra tay!
Tướng mạo của người này bình thường, chỉ mặc một bộ áo bào đen, tóc đen, tu vi cũng chỉ Trúc Cơ trung kỳ vô cùng bình thường, tại sao có thể khiến gã có cảm giác cao thâm khó lường như vậy?
Trong Linh Giác của thanh niên chính khí, thậm chí đã truyền tới từng chút uy hiếp.
Linh Giác của gã luôn nhạy cảm hơn tu sĩ bình thường, dựa vào tất cả nguy cơ tổng kết lại, nên gã vô cùng coi trọng cảm nhận trong Linh Giác.
"Nhưng rõ ràng đối phương trông vô cùng bình thường, nhiều nhất chỉ có thêm thực lực thể tu, nhưng tại sao lại mang tới cho mình cảm giác này?"
Thanh niên chính khí nghĩ mãi mà không ra.
Bình thường nếu trực giác phát hiện nguy hiểm thế này thì gã sẽ chọn tránh ra, nhưng bây giờ là nhiệm vụ trưởng lão tự mình sắp xếp, gã tránh cũng tránh không được nên chỉ có thể tiếp tục kiên trì.
"Cho rằng không lộ ra sơ hở thì ta không có cách sao?"
Thủ đoạn với thể tu chung quy cũng rất đơn giản, thanh niên chính khí lập tức ấn pháp quyết, khống chế sáu phi tiêu màu đen thay đổi quỹ tích bay, lúc xa lúc gần, lơ lửng không cố định.
Vốn dĩ sáu phi tiêu màu đen đang di chuyển vây quanh Lưu Ngọc, từ đầu tới cuối đều duy trì khoảng cách hai, ba trượng, nhưng sau khi thay đổi, nó dần tới gần, thậm chí là tiến vào gần hơn hai trượng.
Khoảng cách vô cùng nguy hiểm, nếu Lưu Ngọc có chút sơ hở nào thì cơ thể sẽ lập tức bị công kích.
Cho dù với cường độ thân thể hiện tại của hắn, nếu bị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thúc đẩy pháp khí cực phẩm tấn công vào chỗ yếu ớt dưới tình huống không có phòng hộ thì tuyệt đối cũng sẽ không dễ chịu.
Lưu Ngọc nhìn những phi tiêu màu đen lúc xa lúc gần ở bốn phía, hắn lập tức biết không thể tiếp tục như vậy nữa, không thể giao quyền chủ động vào tay đối phương nữa.
Nếu như vậy cũng quá mức khinh thường.
Cho dù thực lực có tăng lên, nhưng cứ duy trì thái độ khinh thường thế này thì sớm muộn gì cũng lật thuyền trong mương!
Trong lòng Lưu Ngọc đã đưa ra quyết định, ngay sau đó lập tức khẽ động thân hình.
"Bộp bộp."
Tiếng bước chân nặng nề vang lên, hắn đạp trên bộ pháp "Truy Tinh Cản Nguyệt" nhanh chóng lao về phía đối phương.
Cứ như vậy, đối phương cũng không thể nào bình yên thăm dò.
Bằng không nếu bị thể tu đánh cận thế này dù tu vi cao hơn một tiểu giai cũng là chuyện cực kỳ nguy hiểm, đây là kinh nghiệm có được sau vô số năm ở Tu Tiên Giới.
Lưu Ngọc khẽ động thân mình, sáu phi tiêu màu đen xoay tròn khẽ động, thay phiên chặn đường hắn ở từng góc độ.
"Đáng chết!"
Trong lòng thanh niên chính khí âm thầm chửi một tiếng, chỉ có thể biến đổi pháp khí lần nữa, khống chế pháp khí ngăn cản Lưu Ngọc tới gần.
Chẳng qua tình huống này cũng đã nằm trong dự liệu, đối phương không thể nào ngồi chờ chết, hoàn toàn bị động chịu trận.
Bởi vì trong Linh Giác truyền tới cảm giác nguy hiểm nhàn nhạt, làm xong những điều này vẫn khiến gã chưa yên tâm, lại lấy từ trong túi trữ vật ra một cuộn giấy màu trắng rồi rót pháp lực vào.
Cuộn giấy màu trắng lấp lánh Linh quang nhanh chóng được mở ra, phồng lớn khoảng hai trượng rồi bao quanh xung quanh gã, trên đó có một con dị thú có vảy sinh động như thật, nhìn qua là biết đây là vật phòng ngự không tầm thường.
Đúng là một Linh khí phòng ngự thượng phẩm trân quý!
Dị thú trên cuộn giấy vờn quanh thân, trong lòng thanh niên chính khí cũng trấn định hơn, tiếp đó hai tay bắt đầu kết động pháp quyết, một trận dao động thuộc tính Hỏa truyền tới.
"Kim Diễm Hỏa Liên thuật."
Từng đóa hoa sen màu vàng ngưng tụ trước người, ngọn lửa thiêu đốt ánh lên từng vòng lửa màu vàng, còn tản ra khí tức thuộc tính Kim.
Nhìn qua trông thật lộng lẫy nhưng ẩn giấu sát khí trí mạng.
Theo đạo pháp quyết cuối cùng mà thanh niên chính khí ấn xuống, bảy đóa sen vàng hợp lại thành một và phồng lên gần ba thước, uy năng thậm chí còn gần tới pháp thuật cực phẩm nhị giai, chậm chạp nhẹ nhàng rơi xuống chỗ của Lưu Ngọc.
Phóng ra pháp thuật như thế này, hô hấp của người này không khỏi tăng nhanh, hẳn là tiêu hao không ít sức lực.
Dao động của Kim Diễm Hỏa Liên thuật cũng dẫn tới sự chú ý của những người khác, Tử Sam ở bên cạnh càng lo lắng không thôi, chẳng qua lúc này tự thân nàng ta cũng lực bất tòng tâm.
Động tĩnh của đối thủ, Lưu Ngọc là người phát giác trước nhất, hắn lập tức ứng biến ngay.
Linh quang xanh thẳm lấp lánh hiện ra ở lồng ngực, ngay lập tức lan tràn đến khắp toàn thân! Hết chương 1134.



Bạn cần đăng nhập để bình luận