Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 721. Người của Bạch gia tới

Chương 721. Người của Bạch gia tới
Chương 721: Người của Bạch gia tới
Hiện tại tu sĩ tới cũng chỉ là Luyện Khí kỳ, “Cao nhân” Trúc Cơ kỳ có mặt mũi, phải ngày mai mới đến. Dựa theo quy luật, địa vị, thực lực càng cao, ra sân càng muộn, Bạch gia chỉ sợ phải cuối cùng mới đến.
Đã thu tập được đầy đủ tin tức, xác định khánh điển này có mục đích khác, gần như đã đầy đủ, sau đó chỉ cần chú ý hành tung của tu sĩ Bạch gia là được.
Không biết Bạch gia sẽ phái ai tới, nhưng tốt nhất là tộc trưởng Bạch Liên Hoa đích thân tới. “
“Nếu như có thể giải quyết trước, cuối cùng tấn công Bạch gia sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, chợt có chút nhịn không được cười lên.
Chỉ là một khánh điển mà thôi, Bạch gia phái một vị trưởng lão quan trọng cũng đủ rồi, tộc trưởng đích thân tới cũng khó có khả năng xảy ra.
Nhưng nếu vị “Liên Hoa tiên tử” này thật sự đích thân đến, chẳng phải là liếc mắt một cái đã thấy nàng coi trọng cỡ nào sao?
Chèn ép Vi gia ? Mục đích đặc biệt? Hay là lưng mang sứ mệnh của Bạch Vân Quan?
...
Ngày hôm sau, khánh điển chính thức bắt đầu. Do đó tu sĩ xem lễ, đều được mời lên sườn núi Xích Phong sơn.
Trên một mảnh đất trống, đã bày sẵn một cái bàn, trên bàn bày Linh qua Linh quả nhất phẩm giá thấp số lượng nhiều. Cùng rượu mang theo một chút linh khí, cùng thịt yêu thú nhất phẩm làm thành linh thực. Đếm sơ qua thì có đến hơn năm sáu mươi bàn.
“Tán tu Độc Cô tiền bối đến, đưa lên hai gốc Linh thảo trăm năm!”
“Tán tu Tiêu tiền bối đến.......”.
Lộ ra có tu sĩ Trúc Cơ đến, đưa lên quà tặng được tu sĩ Vi gia lớn tiếng hát ra.
Những quà tặng này đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói không tính là cái gì, nhưng đối với Luyện Khí kỳ mà nói, chúng rất hào phóng, để bọn họ thu được nhiều kiến thức, cảm thán chuyến đi này không tệ.
“Bạch gia của Phượng Hoàng sơn đến, đưa lên một gốc nhân sâm ba trăm năm, một bình đan dược tu luyện cảnh giới Trúc Cơ!”
Nghe vậy, tu sĩ xem lễ mừng rỡ, nhao nhao nhìn theo tiếng kêu.
“Tiết mục chính tới rồi.”
Tất cả tu sĩ đều biết, Bạch gia là thế lực mạnh nhất cách phường thị Kim Khuyết năm trăm dặm về phía nam. Lần này Vi gia tổ chức khánh điển, Bạch gia có thể phái tu sĩ đến làm Vi gia mất mặt hay không?
Rất nhiều tu sĩ ăn tiệc của Vi gia, vẫn nghĩ đến cười trên nỗi đau của người khác.
Thần sắc Lưu Ngọc cũng khẽ động, cúi đầu thưởng thức trái cây, thần thức lại lặng yên không một tiếng động quét tới.
Đám người tách ra, hiện ra thân ảnh hai nữ tu.
Một người mặc cung trang, đoan trang thành thục, trong lúc phất tay tự nhiên toát ra phong thái kiều diễm của một nữ tử trưởng thành, nhưng tu vi cường đại của nàng lại khiến tu sĩ khó tiếp cận.
Một người mặc váy ngắn màu trắng, bề ngoài nhìn qua chỉ mới ở tuổi dậy thì, tóc mái chỉnh tề, đôi mắt đảo quanh, có vẻ hơi nhí nha nhí nhảnh.
Cả hai đều là tu vi Trúc Cơ kỳ, sau lưng còn đi theo mấy tu sĩ Luyện Khí kỳ, không có gì khó chịu khi đối mặt với sự chú ý của nhiều tu sĩ.
“Bạch Liên Hoa.”, “Bạch Thải Hoàng.”
Con ngươi Lưu Ngọc có chút co rụt lại, hắn thông qua chân dung sớm đã biết bộ dạng của hai người, lúc này nhìn thoáng qua đã nhận ra.
“Xem ra khánh điển này quả thật có mục đích đặc biệt, hai nhà giống như là đã đạt thành một ít nhận thức chung.”
“Là hành vi tự phát của Bạch gia? Hay là có bóng dáng của Bạch Vân Quan?”
Mặc kệ là nguyên nhân gì, nên động thủ vẫn phải động thủ, chỉ cần xử lý xong Bạch gia, thế lực còn lại đều không tạo thành uy hiếp, tất cả tự nhiên sẽ tiêu tán. Đến lúc đó thăm dò tiền căn hậu quả cũng không muộn, tài nguyên của vùng địa vực này, muốn thế nào cũng được.
Sát khí dần dần dâng lên trong lòng Lưu Ngọc, yên lặng chờ đợi một thời khắc nào đó sẽ đến.
“Liên Hoa đạo hữu đích thân tới đây, trên dưới Vi gia vô cùng hãnh diện, thật là làm cho lão phu thụ sủng nhược kinh.”
“Thiên Thông, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau mau chào Liên Hoa đạo hữu!”
Tộc trưởng Vi Quang Chính của Vi gia tóc hoa râm, khuôn mặt già nua, nhưng lại thần thái sáng láng, mang theo thiếu tộc trưởng Vi Thiên Thông đích thân nghênh đón. Tộc trưởng của Bạch gia đến, Vi gia tự nhiên không có khả năng khinh thường.
“Thiên Thông bái kiến Liên Hoa tiền bối.”
Vi Thiên Thông chắp tay hành lễ, dù cho đến Trúc Cơ kỳ vẫn không dám khoa trương, vẫn là vãn bối hành lễ.
“Thiên Thông nếu đã tu luyện đến cảnh giới Trúc Cơ, dựa theo quy củ của tu tiên giới, ta cùng ngươi chỉ có thể ngang hàng với nhau.”
Bạch Liên Hoa nhẹ gật đầu, thản nhiên nói. Người sau thậm chí không dám nói ra, xem ra Liên Hoa tiên tử đã để lại trong lòng y bóng ma không nhỏ, cho dù đến Trúc Cơ kỳ, cũng không thể tiêu trừ.
Tu sĩ hai nhà khách sáo vài câu, rồi đi về phía trong cùng.
Sau khi Vi Quang Chính nói lời xã giao một lúc, Trúc Cơ khánh điển cũng chính là bắt đầu, các tu sĩ trên bàn bắt đầu động đũa.
Nhưng Lưu Ngọc lại chú ý tới. Nhân vật chính của khánh điển, Vi Thiên Thông lại có vẻ không hăng hái lắm.
Tuy rằng trong suốt quá trình người này vẫn luôn tươi cười, nhưng khi nhìn kỹ, có thể phát hiện người này có chút miễn cưỡng, có chút lạc lõng với bầu không khí hiện trường. Dường như là có chuyện gì xảy ra dẫn đến như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận