Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 518. Ba điều về mùa thu(4)

Chương 518. Ba điều về mùa thu(4)
Cũng bởi vậy mà Ngũ Xương triệt để cắt đứt một số tâm niệm, từ bỏ việc tu luyện, có điều gã cũng không từ bỏ bản thân, mà cố gắng hết sức dùng nhiều biện pháp kiếm Linh Thạch.
Lưu Ngọc thấy vậy có chút vui mừng, còn đặc biệt triệu tập Ngũ Xương tới an ủi vài câu, chỉ cho gã một con đường rõ ràng.
Bản thân gã không có hi vọng trường sinh, có thể ký thác hy vọng ở trên người hậu bối, cũng không nhất định phải rời khỏi tông môn, ở trong tông môn cũng có thể tìm kiếm đạo lữ, chỉ là muốn phát triển thành gia tộc mà nói sẽ bị rất nhiều hạn chế, không có khả năng tự do phát triển giống như gia tộc độc lập.
Cuối cùng Lưu Ngọc ngầm ám chỉ, nếu Ngũ Xương vẫn ở lại tông môn để phát triển và thành thật làm việc cho hắn, nếu hậu duệ của gã có linh căn, hắn có thể sẽ chiếu cố một chút.
Nhưng Ngũ Xương vẫn do dự, trong lúc nhất thời không thể hạ quyết tâm, nói vẫn cần phải cân nhắc.
Việc này chủ yếu vẫn phải xem ý nguyện của bản thân gã, người khác cũng không tiện cưỡng ép.
Có điều đứng ở lập trường của Lưu Ngọc, nếu Như Ngũ Xương rời tông môn mà nói, nhiều nhất là chi tiêu được hơn mười mấy hoặc hai mươi năm, chẳng khác nào vừa mới dùng thuận tay đã biến mất, sự tín nhiệm sẽ bị giảm.
Mà Ngũ Xương ở lại trong tông môn thành hôn và sinh hài tử, có thể cả đời vì hắn làm việc, chẳng những chi tiêu dược kéo dài hơn mấy chục năm mà cũng cảm thấy yên tâm rất nhiều.
Không thể nghi ngờ gã sau này càng phù hợp với lợi ích của Lưu Ngọc hơn, vì vậy hắn nói thêm vài lời để an ủi gã trước khi tiễn gã đi.
Trong số các đồng môn mà Lưu Ngọc quen, chỉ có một mình Giang Thu Thủy thành công thăng cấp Trúc Cơ, mấy người khác đều thăng cấp Trúc Cơ thất bại, Tứ Linh căn Vệ Hằng đến bây giờ còn đang Luyện Khí trung kỳ, ngay cả cơ hội thăng cấp Trúc Cơ cũng không có.
Mà quen thuộc nhất là Thượng Xuyên Giang, sau khi Lưu Ngọc thành công thăng cấp Trúc Cơ dần dần giảm bớt liên lạc, dường như có một chút ngăn cách, có điều gã còn chưa có cơ hội thăng cấp Trúc Cơ, xem ra có vẻ như gã sẵn sàng ra tay khi có cơ hội lớn nhất.
Nhưng nếu gã muốn có cơ hội thăng cấp cảnh giới Trúc Cơ, cũng chỉ trong mấy năm này, tuổi tác của Thượng Xuyên Giang không khác biệt lắm với Lưu Ngọc, cũng gần tới mốc khí huyết nhanh chóng suy nhược ở tuổi năm mươi này, nếu không chiến đấu một lần nữa cũng sẽ không còn cơ hội.
Năm thứ hai trong ba năm Nhan Khai tới cửa thăm hỏi, người này đã luyện chế Trúc Cơ đan rất tốt, hơn nữa vận khí thâm hậu, không nghi ngờ đã trở thành một tu sĩ Trúc Cơ.
Người này sau khi thăng cấp Trúc Cơ vẫn khiêm tốn như cũ, thái độ thẳng thắn không chút giả tạo, đương nhiên gã không quên vận may ở Vọng Nguyệt Thành.
Một tu sĩ Trúc Cơ tu sĩ muốn đến dựa vào Lưu Ngọc, hắn đương nhiên sẽ không đẩy ra, cũng không có bày ra vẻ "cao nhân Trúc Cơ".
"Thân thiết" cùng gã thưởng trà và nói chuyện nửa ngày trong động phủ, nói một chút kiến thức, cũng chỉ điểm Nhan Khai một chút về phương pháp tu luyện Trúc Cơ kỳ, cùng với những cấm kỵ trong việc tu luyện.
Đương nhiên, so với lúc chỉ điểm Giang Thu Thủy vẫn bỏ bớt đi rất nhiều.
Cuối cùng Lưu Ngọc "trong lúc vô tình" tiết lộ, mình là một tu sĩ Luyện Đan Sư nhị giai hạ phẩm, trước mắt đã có thể luyện chế đan dược nhị giai hạ phẩm, hơn nữa "hào phóng" biểu hiện rằng, sau này Nhan sư đệ muốn mua đan dược tu luyện cứ thoải mái tới tìm sư huynh, nể tình sư huynh đệ đồng môn, mỗi hai năm một bình Tinh Nguyên đan có thể lấy giá bốn trăm hai mươi khối Linh Thạch cho sư đệ.
Nhan Khai đương nhiên vui mừng khôn xiết, và nói ngay tại chỗ rằng gã sẽ không bao giờ quên ân huệ của Lưu sư huynh, nhưng không thể chối từ sự sai khiến!
Có chuyện này, quan hệ của hai người đương nhiên càng gần hơn một bước, cuối cùng Lưu Ngọc tự mình đưa gã ra khỏi động phủ.
Nghĩ đến thái độ của Nhan Khai, Lưu Ngọc buông Linh thảo đồ quý hiếm xuống, ra khỏi động phủ đi tới nơi cao nhất Thải Liên sơn, đón gió đêm thổi tới bình tĩnh rơi vào trong suy nghĩ.
Mặc dù bởi vì trao đổi Thiên Lý phù, ngoài ra còn tặng Trúc Cơ Tâm Đắc thiện duyên, hơn nữa còn có nguyên nhân khác nên Nhan Khai - tu sĩ Trúc Cơ biểu hiện tương đối thân thiết với hắn.
Nhưng đợi đến khi Lưu Ngọc bái hạ Lý gia, đầu nhập vào gia tộc nhất mạch, liệu còn có thể duy trì sự thân thiết này không?
Đó là một câu hỏi.
Có thể đoán được có nghĩa là theo sự thay đổi lập trường, rất nhiều công việc đều sẽ xảy ra thay đổi.
Nếu như để mặc cho nó tự do phát triển, những đồng môn quen thuộc ngày trước nhất định sẽ càng lúc càng cách xa.
Nhưng hết thảy những điều này nếu như có được sự duy trì lợi ích, vậy thì khác nhau rõ ràng.
Cho nên trong ba năm này, Lưu Ngọc cố ý truyền bá thân phận Luyện Đan Sư nhị giai của mình, quả nhiên có một vài đồng môn quen thuộc đến nhà thăm hỏi.
Lúc được thăm hỏi, Lưu Ngọc thản nhiên thừa nhận trình độ luyện đan của mình, hơn nữa còn đồng ý với bán ra một số đan dược có hạn với giá cả ưu đãi cho những đồng môn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận