Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1039. Khô héo điêu tàn



Chương 1039. Khô héo điêu tàn




Trong mắt hắn lấp lánh thần quang, tốc độ quyền càng ngày càng nhanh, thanh thế cũng càng lúc càng lớn.
Dường như mỗi một quyền đều mang theo ý chí tất thắng vung ra, làm cho người ta nhìn mà sợ hãi!
Nếu như là thân thể phàm thai quan sát thì chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh lưu động.
"Rầm"
Bởi vì hắn dùng sức quá mạnh, không cẩn thận đã giẫm nát ván gỗ dưới chân thành một cái lỗ lớn, sụp xuống dưới.
Nhưng Lưu Ngọc cũng không thèm để ý, hưng trí bừng bừng tiếp tục luyện tập.
Có lẽ là vì bản thân hắn quá mức hùng hậu nen khi hắn thi triển bộ "Lưu Tinh quyền" này, uy năng vượt xa uy năng vốn có trong bút kí của công pháp.
"Xoẹt"
Theo một kích súc thế cuối cùng đánh ra, y phục nửa người trên của Lưu Ngọc trực tiếp rách toạc.
Dưới lớp áo lộ ra cơ bắp cao thấp phập phồng, trên da có một tầng mồ hôi trong suốt, tràn ngập một loại mỹ cảm lực lượng.
"Au"
Lưu Ngọc hít sâu một hơi, kết thúc tu luyện luyện thể.
Sau một hồi tu luyện thể tu, chẳng những hắn không cảm thấy mệt mỏi mà trái lại còn cảm giác thần thái sáng láng.
Dường như toàn thân từ trên xuống dưới đều có khí lực dùng không hết, khí huyết bốc lên thập phần sinh động.
"Có lẽ là ở phương diện thể tu, mình thật sự có chút thiên phú."
Lưu Ngọc mỉm cười, suy nghĩ này hiện lên trong đầu.
Lần đầu tiên luyện thể vô cùng thuận lợi, chiến kỹ "Lưu Tinh quyền" cũng rất nhanh đã lên trình. Mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt, cũng khó trách hắn lại có cảm giác này.
Nhưng có thể khẳng định một điều là ít nhất ở phương diện thể tu, hắn có thiên phú không tồi. Có thể nói là có thiên phú hơn nhiều so với phương diện "Luyện Khí".
"Xem ra phải hao phí một ít Linh Thạch, chế tạo một phòng Luyện Công kiên cố hơn mới được."
"Phòng Luyện Công bây giờ yếu ớt như vậy, căn bản không thể thi triển được."
Nhìn sàn nhà bị giẫm ra một cái lỗ lớn, trong lòng Lưu Ngọc hiện lên suy nghĩ này. Sau đó, hắn rời khỏi phòng Luyện Công trên tầng ba.
Tòa lầu ba tầng này, tầng thứ ba là phòng Luyện Công, tầng thứ hai là phòng ngủ, phòng tắm, còn tầng thứ nhất là nơi tiếp khách.
Về phần Linh thú thất thì ở nằm ở gian phòng được xây được đơn độc ở bên cành, dùng để làm chỗ ở cho Tiểu Thanh.
Oanh Ca, Yến Vũ đã chuẩn bị xong nước nóng. Lưu Ngọc tắm rửa cơ thể một lượt rồi thay y bào mới tinh. Sau đó, hắn lại một lần nữa trở lại phòng Luyện Công, bắt đầu tu luyện Luyện Khí.
"Việc tu luyện Tinh Thần chân thân vô cùng thuận lợi. Với tình hình trước mắt thì xem ra, thứ duy nhất bị hạn chế tốc độ tu luyện chính là tinh thần lực.”
"Chỉ cần tìm được khí vật có thể trữ được tinh thần lực là mình có thể đưa tinh thần lực trong tiên phủ ra ngoài, ở đột nhiên phát triển mạnh trên con đường luyện thể."
"Mình tin chắc là không đến vài năm là đã có thể hoàn thành giai đoạn tu luyện Phồn Tinh."
Trên bồ đoàn, Lưu Ngọc yên lặng nghĩ thầm.
Sau đó, hắn vứt bỏ tạp niệm ra khỏi đầu, lấy "Huyền Nguyên đan" và "Dưỡng Thần đan" ra, bắt đầu tu luyện "Thanh Dương công pháp" và "Tôn Thần diệu pháp".
Từ sau khi đột phá bình cảnh Trúc Cơ hậu kỳ thì phương diện của hắn đều phát triển. Hơn nữa, những hạn chế ban đầu cũng không còn tồn tại, tu vi thực lực mỗi một ngày đều tiến vào.
Nước chảy đá mòn, tích tiểu thành đại.
Cho nên sau khi trở thành đệ tử chân truyền rồi chiếm một chút thanh danh, Lưu Ngọc lập tức tỏ ra khiêm tốn. Hắn cũng không có ý định tiếp nhận nhiệm vụ mà chỉ khiêm tốn tu luyện.
Trước mắt Vân Hà sơn đã bị lãng quên, các loại Linh điền đều đang chờ để tuyên bố nhiệm vụ, sắp xếp nhân thủ xử lý. Cho nên hai người Giang Thu Thủy và Kỷ Như Yên bọn họ đều ở trên núi.
Động phủ của bọn họ cũng đã được xây xong.
Sau trận chiến ở Yến quốc, Lưu Ngọc quả thật đã kiếm được không ít Linh Thạch, trừ đi tiêu hao trong tu luyện mấy năm nay thì vẫn còn khoảng mười vạn khối Linh Thạch như cũ.
Cho nên hắn dứt khoát đóng "Ngọc Đan Đường" lại, dự định trước mắt cứ xử lý tốt chuyện bên Vân Hà sơn rồi lại tính tiếp. Dù sao thì hắn cũng không thiếu chút Linh Thạch này.
Đương nhiên là chuyện thu thập khí vật để đựng tinh thần lực không thể dừng lại dù chỉ một chút, mà hắn ngược lại còn phải gia tăng nhân thủ đi làm.
Theo thời gian, mọi thứ đang dần đi đúng hướng.
Ngắn ngủi ba ngày sau, Giang Thu Thủy đã sắp xếp xong Linh sơn mới này ngăn nắp, gọn gàng. Tất cả đều không cần Lưu Ngọc quan tâm.
Mà ba ngày sau, Phòng Luyện Công cũng được xây dựng gần xong, hơn nữa gác xép hắn ở cũng tiến hành điều chỉnh cơ cấu lại một lượt.
Phòng Luyện Công mới sử dụng Hắc Diệu thạch cực kỳ cứng rắn để xây dựng, có năng lực chịu đựng được công kích cực mạnh, tin rằng nó có thể dùng được trong một khoảng thời gian rất dài trong tương lai.
...
Một tháng sau.
Động phủ Vân Hà sơn, gác xép tầng một.
Lưu Ngọc ngồi ngay ngắn trên chủ vị, lẳng lặng nghe tu sĩ thủ hạ báo cáo, trên mặt nhìn không ra hỉ nộ.
Từ khi hắn thăng cấp thành chân truyền, uy nghiêm càng ngày càng thâm hậu. Lúc thủ hạ tu sĩ đối mặt với hắn cũng hành xử vô cùng cẩn thận.
"Lui ra đi."
Nghe báo cáo xong, vẻ mặt Lưu Ngọc không chút thay đổi gật đầu, hắn nhẹ nhàng nâng tay lên.
“Vâng, Thanh Dương sư thúc!”
Vài tên Luyện Khí kỳ tu sĩ với trách nhiệm khác nhau nghe vậy thì cung kính hành lễ, sau đó rón rén đi ra ngoài.
Duy chỉ có một mình Ngũ Xương là đứng tại chỗ bất động, hình như còn có chuyện muốn báo cáo một mình.
"Khởi bẩm Lưu sư thúc, lúc trước sư thúc đã sai đi tìm kiếm một loại khí vật có thể cất giữ tinh thần lực, hiện giờ đã tìm được rồi."
Ngũ Xương khom lưng chắp tay, mở miệng nói rất nhanh. Hết chương 1039.



Bạn cần đăng nhập để bình luận