Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1065. Chặn giết trên đường về



Chương 1065. Chặn giết trên đường về




Hắn để ý thấy, Đường Thiên Bảo tỉnh táo đến đáng sợ, tựa như người không hề liên quan gì đến vậy.
Mà tu sĩ bị gọi là Dương Thúc, không hổ là người đã trải qua thế sự, lúc này còn có thể nói năng đàm tiếu với người khác.
Ngay cả là Chu Tử Văn, lúc này bề ngoài dường như cũng đã bình tĩnh trở lại, chỉ là trong mắt vẫn có quang mang khác lạ hiện ra.
Nhìn Thạch Nhân Kiệt hai tay bị xích sắt trói buộc, chỉ có thể quỳ rạp xuống trên tử hình đài, trong mắt người này lóe lên vẻ thống khổ, dường như là có quan hệ không tầm thường với Thạch Nhân Kiệt.
Lưu Ngọc im lặng thu hết biểu tình của ba người vào trong đáy mắt.
Trên đài, Thạch Nhân Kiệt thu hồi ánh mặt tụng đọc giáo nghĩa của Thánh Hỏa giáo, chỉ là âm thanh phát ra lại càng bình tĩnh hơn.
Hoàng Sa chân nhân liếc nhìn toàn trường bằng ánh mắt uy nghiêm, nhìn về phía Thạch Nhân Kiệt cười lạnh, lão không có dự định để cho đối phương được niệm xong.
Lập tức trong nháy mắt, một lực sĩ hiểu chuyện liền tiến lên, hai cây đao pháp khí giơ lên cao rồi dồn dập hạ xuống.
“Phốc!”
Chỉ thấy đao quang lạnh lẽo lóe lên, Thạch Nhân Kiệt đầu lìa khỏi xác, từ chỗ chém máu tươi dâng trào, thi thể giống như phàm nhân bình thường ngã xuống mặt đất.
“Két!”
Lại là thanh âm của huyết nhục ma sát vang lên, Hoàng Sa chân nhân cũng không chê bẩn, đi ra phía trước tay phải bốc lên hoàng quang cắm xuống đan điền thi thể của Thạch Nhân Kiệt.
Lần nữa lấy ra là một viên lớn cỡ trứng bồ câu, giống như là vật phẩm đan dược bình thường.
Viên đan dược toàn thân màu đỏ nhạt, vừa mới xuất hiện đã phát ra sóng linh khí Hỏa hệ nồng đậm, Linh khí dạt dào vừa thấy đã biết không phải là vật phàm.
Kim Đan!
Tu sĩ tiến vào cảnh giới Kim Đan, bản chất sinh mệnh tiến lên tầng cao hơn, không chỉ có thể sử dụng pháp bảo, thực lực cũng đột nhiên nhảy vọt, hơn nữa còn có đủ loại bí thuật thần thông cường đại có thể thi triển.
Càng mấu chốt chính là, tuổi thọ cực hạn tăng lên đến tám trăm năm, nhục thân cũng không còn là điểm yếu hại nữa.
Lúc nhục thân nhận công kích rồi tử vong, hình thức ban đầu của nguyên thần tu sĩ Kim Đan sẽ tự động chuyển vào bên trong Kim Đan.
Chỉ cần Kim Đan vẫn chưa bị hủy diệt, vẫn có thể thi triển các loại bí thuật “Đoạt xá”, “Mượn xác hoàn hồn” để giành lấy cuộc sống mới.
Như tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ muốn Nguyên Thần xuất khiếu thì cần phải làm ra đủ thứ chuẩn bị khác nhau, tu sĩ Kim Đan muốn Nguyên Thần xuất khiếu thì đơn giản hơn nhiều, chỉ cần dùng Kim Đan chứa đựng Nguyên Thần là đủ.
Hơn nữa có loại vật dẫn Kim Đan này, thời gian sống sót ở ngoại giới của hình thức ban đầu của Nguyên Thần này cũng có thể kéo dài hơn nhiều.
Tu tiên giả nếu đến một bước này có thể nói là đã thoát khỏi sự ỷ lại với nhục thân, đầu, trái tim đã không còn là chỗ yếu hại để có thể nhất kích tất sát.
Về bản chất đã có chút khác biệt so với phàm nhân.
Giống như có linh tính, Kim Đan bắt đầu giãy dụa theo bản năng, không ngừng lay động trong bàn tay của Hoàng Sa chân nhân muốn trốn thoát, nhưng đều không làm nên chuyện gì, bị trấn áp một cách dễ dàng.
Sắc mặt của Hoàng Sa chân nhân lạnh nhạt, giống như là lập uy thưởng thức một viên Kim Đan này, sau đó mới dùng pháp quyết phong ấn vào trong một cái bình ngọc.
Tu sĩ Kim Đan chính là “bảo vật”, đối với rất nhiều tu sĩ cực đoan của ma giáo mà nói, mặc kệ là luyện dược hay trực tiếp nuốt chửng thì đều có thể gia tăng tu vi một đoạn lớn.
Đối với Linh thú yêu thú mà nói, cũng là vật đại bổ hiếm có.
Tây Sa vốn tài nguyên cũng thiếu thốn, tất nhiên không thể lãng phí một cách vô ích như vậy được.
Một Kim Đan chân nhân cứ chết trước mặt như vậy, hơn nữa lại còn chết thảm thế kia, đại đa số tu sĩ trên quảng trường đều trở nên trầm mặc, cảm thấy hơi run rẩy.
Nếu như Thần Sa môn chỉ vì lập uy, vậy thì mục đích quả là đã đạt được.
Kho lương đầy mới nói đến lễ tiết, ở loại địa phương thiếu thốn tài nguyên như Hoàng Sa chi địa này, đạo đức lễ nghi gì đó là không thể thực hiện được, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể trấn áp đạo chích.
Thu hồi linh áp, Hoàng Sa chân nhân rất hài lòng với kiệt tác của mình, thuận miệng phân phó vài câu với mấy tên đệ tử Trúc Cơ, sau đó liền lăng không biến mất khỏi quảng trường.
Tử hình kết thúc, tu sĩ Thần Sa môn bắt đầu thu dọn thi thể của Thạch Nhân Kiệt, tu sĩ tụ tập trên quảng trường cũng bắt đầu tản đi.
Xảy ra chuyện này, Phong Phương Diễm dường như không còn tâm tư nói chuyện phiếm, lão nói vài câu rồi nhanh chóng rời đi.
Thuận theo dòng người, Lưu Ngọc đi về phía khách điếm, dự định quay về lĩnh hội công pháp.
Trước khi đi hắn quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy ba người Đường Thiên Bảo vẫn đứng y nguyên ở chỗ cũ, ánh mắt của Chu Tử Văn có chút đờ đẫn, dường như gặp phải cú sốc vô cùng lớn.
Nhưng dưới sự lôi kéo của Đường Thiên Bảo và Dương thúc, cũng bắt đầu đi về phía quảng trường.
Rất nhanh, quảng trường này đã khôi phục như lúc đầu, từng quầy hàng lại bày biện ra lần nữa, tiếng rao hàng vang không dứt bên tai.
Lưu Ngọc có một loại dự cảm, ảnh hưởng của sự kiện “Thạch Nhân Kiệt” lần này sẽ không kết thúc như vậy.
Nhưng hắn vẫn lĩnh hội công pháp rèn luyện tu vi đều đặn mỗi ngày, lẳng lặng quan sát sự việc phát triển.
Cho dù muốn đạt được sự tín nhiệm của Đường Thiên Bảo, từ đó có được càng nhiều tin tức của bí cảnh hơn thì nhất thời điều này cũng không vội, hoặc là nói nếu gấp gáp sẽ phản tác dụng.
...
Xảy ra sự kiện xử quyết Thạch Nhân Kiệt, phường thị Tây Sa nhanh chóng khôi phục lại sự yên tĩnh, giống như chuyện đó chưa từng xảy ra.
Nhưng dưới sự yên tĩnh lại là sóng ngầm cuồn cuộn. Hết chương 1065.



Bạn cần đăng nhập để bình luận