Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1163. Phá Bại kiếm! (3)



Chương 1163. Phá Bại kiếm! (3)




Đủ loại suy nghĩ thoáng qua, cân nhắc lợi hại chẳng qua đó cũng chỉ là chuyện xảy ra trong một cái chớp mắt, nhìn thấy tư thế Đường Thiên Bảo, Hắc Cốt chân nhân không có chút ý định thử thuyết phục nào.
Từ kiếm thế này, lão có thể cảm giác quyết ý của Đường Thiên Bảo!
“Khà khà khà.”
Hắc Cốt chân nhân há miệng cười quái dị, phun ra một món pháp bảo Hắc Kỳ lớn chừng quả trứng gà, nó nhanh chóng phồng lên trước mặt lão.
Chỉ chốc lát sau, đã căng lớn tới hơn mười trượng.
Mặt cờ phấp phới bay theo chiều gió, bên trên phù văn màu bạc lít nha lít nhít ký tự phức tạp khó hiểu, như thể tạo ra một hình dạng quỷ ảnh vặn vẹo.
Quỷ ảnh trông sinh động như thật, vừa nhìn đã biết là vật không tốt!
Pháp Bảo bản mệnh!
Khá giống với Linh khí Hắc Kỳ của tu sĩ Vô Mi trước đó, có lẽ là cùng do nhất mạch tạo ra.
Chẳng qua một cái là Linh khí cực phẩm, một cái là Pháp Bảo bản mệnh của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, hai người uy năng khác nhau một trời một vực, vốn không có khả năng so sánh.
"Đi."
Tâm niệm Hắc Cốt chân nhân khẽ động.
Pháp bảo Hắc Kỳ trước mặt lập tức nổi lên từng trận gió quỷ dị, vô số đạo quỷ ảnh vặn vẹo chen chúc bốc lên từ trong đó, vô cùng có cảm giác không dằn nổi.
Trong chốc lát, quỷ ảnh đã liên tục tiến ra.
Trước người của Hắc Cốt chân nhân bị đủ các laoij quỷ ảnh vặn vẹo xấu xí chiếm giữ, liếc nhìn lại chỉ thấy lít nha lít nhít quỷ ảnh.
Thử đếm qua, ít nhất phải mấy ngàn con.
Hàng ngàn hàng vạn!
Đối mặt uy hiếp của Linh bảo, Hắc Cốt chân nhân không dám giữ lại chút bản lĩnh nào, bao nhiêu thần thông trong bản mệnh đều thi triển ra hết.
Trong thân thể khô gầy của lão nhanh chóng bốc lên vô số hắc khí.
Từng sợi hắc khí mang theo mùi vị tử vong và mục nát trong chốc lát đã vét sạch nửa bầu trời.
Trên trời dưới đất, đều bị vô số hắc khí bao phủ.
Hắc khí xen trộn lẫn vào nhau nhanh chóng tạo thành hình dạng của những chiếc đầu lâu, mỗi một cái đầu lâu phát tán uy thế đều không kém gì tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ.
Khi nhìn vào, đầu lâu màu đen có nhiều vô số kể, có hàng vạn cái, khiến người khác chợt cảm thấy tê cả da đầu!
“A a!”
Trên trời dưới đất đều là hơi thở khủng bố của ác quỷ tỏa ra.
Liếc nhìn lại, hắc khí của đám đầu lâu đã trải rộng đầy trời.
Tu sĩ Kim Đan hậu kỳ vừa ra tay, trong phạm vi một dặm xung quanh dường như hóa thành âm tào địa ngục, đều bị bao phủ bởi khí tức hắc khí, ánh sáng mặt trời hừng hực cũng chiếu không vào nổi.
So với ánh sáng rõ ràng ở một dặm bên ngoài, tựa như đang đặt mình vào hai thế giới!


“Kinh khủng.”
"Không thể ngăn cản."
Nhìn qua những ác quỷ và đầu lâu ùn ùn kéo đến kia, Lưu Ngọc cảm thấy ớn lạnh trong lòng, sinh ra một loại cảm giác không thể ngăn cản.
Vừa đạp bộ pháp "Truy Tinh Cản Nguyệt", hơn nữa còn dùng "bí thuật Tránh Linh".
Thân hình hắn lập tức lui ra mấy chục trượng, đến một vị trí cho rằng tương đối an toàn, lúc này mới ngừng lại.
Nếu không phải có Đường Thiên Bảo ngăn ở phía trước, mục tiêu công kích chủ yếu của tu sĩ Kim Đan Thiên Ma Tông cũng không phải mình, thì Lưu Ngọc đã sớm dùng Thuấn Tức Thiên Lý phù bỏ trốn.
Mặc dù chật vật một chút, nhưng đối mặt lại là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, trái lại hắn không cảm thấy mất mặt.
Giữa một tiến một lui, ẩn chứa trí tuệ trường sinh.
Từ khi Đường Thiên Bảo cùng Thánh Hỏa kiếm tâm thần tương liên, ngay cả Hắc Cốt chân nhân cũng dùng tới Pháp Bảo bản mệnh và thần thông bản mệnh, có rất nhiều thay đổi và cân nhắc của riêng họ, nhưng trên thực tế, nó chỉ mất nhiều hơn một hơi thở một chút.
Một hơi thở sau đó, xuất hiện trước mắt hai người chính là cảnh tượng tựa như địa ngục buông xuống.
Đối mặt với vô số ác quỷ và đầu lâu như thủy triều vọt tới, chỉ sợ dù là nửa hơi thở thôi thì tu sĩ cấp thấp đã không kiên trì nổi.
Cho dù là tu sĩ Kim Đan, nếu không chuẩn bị sẵn đường ứng phó, cũng sẽ có nguy hiểm dẫn đến thân tử đạo tiêu.
Nhưng khi Đường Thiên Bảo đối mặt trực tiếp với nguy hiểm ác quỷ sẽ phản phệ khiến thân tử đạo vong, thì vẻ mặt của hắn ta vẫn như thường lệ, không buồn cũng không vui, không lộ ra chút sợ hãi hay cảm xúc nào.
Không chút tạp niệm nào, trong lòng chỉ có kiếm trong tay!
Đối mặt với đám ác quỷ mãnh liệt đánh tới và những đầu lâu màu đen không ngừng kêu rên, động tác của Đường Thiên Bảo chẳng hề ngập ngừng chút nào.
Hai tay của hắn ta cầm kiếm, chậm rãi giơ Thánh Hỏa kiếm đang lập loè Linh quang màu cam hồng cùng xám trắng qua đỉnh đầu.
Một góc mũi kiếm bị lệch, dần dần đối diện với trời cao.
Giơ cao thanh kiếm truyền thế!
Lưỡi kiếm bị tổn hại hướng lên một góc một trăm tám mươi độ, đối diện với trời cao.
Trong chớp mắt, uy thế vốn là mênh mông vô ngần lần nữa kéo lên, đạt tới hoàn cảnh đỉnh cao khiến Lưu Ngọc khó mà đánh giá được.
Những đám mây cao vạn trượng trên không trung, đối diện mũi kiếm, trong nháy mắt đã bị phá vỡ thành một vòng tròn lớn.
Giống như sức mạnh hủy diệt thế giới của thanh kiếm trong nháy mắt đã lan tràn đến bên ngoài vạn trượng.
Cùng lúc đó, trong khoảnh khắc bầu trời đối diện trước mũi kiếm, Linh khí thiên địa cũng xảy ra chấn động kịch liệt.
Coi Đường Thiên Bảo là trung tâm, phạm vi năm mươi dặm xung quanh.
Linh khí của tất cả các thuộc tính giống như là nghe thấy tiếng kêu gọi nào đó, tranh nhau chen lấn tụ đến.
Màu vàng, màu xanh, màu lam, màu đỏ và màu vàng.
Trong chớp mắt, phong vân biến ảo.
Lưu Ngọc nhìn thấy vô số điểm sáng đủ mọi màu sắc từ bốn phương tám hướng và trong trong hư không tụ đến, tạo thành từng đạo Linh lực bão táp.
Vốn là khí tượng bách quỷ dạ hành, như địa ngục buông xuống, Linh khí đang cuộn trào mãnh liệt đánh tới trước mặt, ngay lập tức bị phá vỡ hầu như không còn.
Cũng không còn kinh khủng như vừa rồi. Hết chương 1163.



Bạn cần đăng nhập để bình luận