Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 603. Huyết tế nhận chủ(2)

Chương 603. Huyết tế nhận chủ(2)
Trong truyền thuyết thượng cổ, Hàn Ly có Chân Long huyết mạch, thời kì đỉnh cao là một con yêu thú mạnh mẽ có thể giao tranh với Luyện Hư kỳ.
Một hơi thở băng tuyết phả ra, ngàn dặm đóng băng không còn một tiếng nói.
Có điều xem xét từ chỗ mẫu thân mới đến đỉnh phong nhị giai mà nói, huyết mạch Hàn Ly trong cơ thể nó đã loãng đi phần nào, muốn thăng lên yêu thú tam giai cũng không dễ dàng, đoán chừng cũng không dễ hơn tu sĩ con người chỗ nào.
Nhưng dù nói thế nào đi nữa, cũng có tiềm lực thăng lên tam giai, đáng giá bồi dưỡng một phen, nếu như đặt lên hội đấu giá, e là có thể ra một cái giá không tồi.
Với Linh Giác nhạy bén, có thể cảm nhận một cách rõ ràng hơi thở của sinh mệnh trong hai quả trứng Linh thú, chỉ là so với lúc mới có được đã suy yếu không ít.
Sau một thời gian cân nhắc, Lưu Ngọc vẫn là quyết định ấp nở chúng, nuôi dưỡng chúng như Linh thú của riêng mình.
Trước tiên, so với tu sĩ loài người, việc ký kết khế ước chủ tớ với Linh thú càng đáng tin hơn, chủ nhân có thể quyết định sống chết của Linh thú chỉ bằng một ý nghĩ, bất kể là hỗ trợ đấu pháp hay coi giữ động phủ, đều là một lựa chọn không tệ.
Linh thú không có tâm tư phức tạp như tu sĩ con người, lại có khế ước chủ tớ ràng buộc, ít ra không phải lo lắng sẽ bị phản bội.
Thứ hai, Âm Minh Linh Xà có tiềm lực thăng lên cấp tam giai, đây là điểm đáng giá nhất. Cho dù trước mắt Lưu Ngọc có lựa chọn tốt hơn, cũng không khá hơn là bao, hơn nữa tốn thời gian công sức, lỡ dở việc tu hành.
Cuối cùng, con rắn này vẫn đang ở trạng thái là trứng Linh thú, chính là thời cơ nhận chủ tốt nhất.
Thuần hóa yêu thú thành Linh thú, độ khó ở mỗi giai đoạn không giống nhau, mà “tuổi tác” càng nhỏ, độ khó thuần hóa cũng nhỏ hơn.
Khi yêu thú trưởng thành, bản tính hoang dã sẽ không ngừng thức tỉnh, độ khó trong thuần hóa nhận chủ cũng theo đó mà tăng lên.
Sau khi yêu thú mở mắt, thường sẽ coi sinh vật đầu tiên nó nhìn thấy là cha mẹ của mình, sẽ tạo ra sự thân cận và tín nhiệm bẩm sinh, điều này cực kỳ có lợi cho việc bồi dưỡng sau này.
Trong lòng đã quyết định, Lưu Ngọc phất tay thu hai quả trứng Linh thú vào trong túi trữ vật, mở trận pháp rồi đi ra ngoài.
Trước đây hiểu biết của hắn về phương diện bồi dưỡng Linh thú cực kì nhỏ, cũng không biết làm sao để yêu thú nhận chủ, đương nhiên nếu đã quyết định nuôi dưỡng Linh thú, thì đã đến lúc phải đi tìm hiểu một phen.
Hơn nữa cũng cần chuẩn bị đồ vật cần thiết cho Linh thú.
Lấy ra Tử Mẫu Truy Hồn đao, Lưu Ngọc điều tia sáng hướng về phía đỉnh Thanh Tuyền bay đi, định đến Tàng Kinh Các của tông môn tìm một ít sách vở về phương diện này.
Hai canh giờ sau, tia sáng trực tiếp đáp xuống Thanh Tuyền phong.
Lưu Ngọc nhìn qua bảng hoành phi một cái rồi đi bộ vào, trực tiếp đi thẳng lên tầng bốn.
Ba tầng đầu là phạm vi hoạt động của đệ tử Luyện Khí kỳ, có thể ở đây có kiến thức về phương diện này, nhưng chắc chắn chỉ là những kiến thức cơ bản nhất, hoặc là đã thông qua cắt giảm, thuộc về nội dung của Luyện Khí kỳ.
Muốn tìm tri thức cấp cao hơn, không thể đặt hy vọng vào ba tầng đầu, không cần ở đó lãng phí thời gian.
Lưu Ngọc trực tiếp lên tầng bốn, nhìn thoáng qua quầy hàng, là một tu sĩ không quen biết, hắn khẽ gật đầu xem như là chào hỏi, không nhiều lời đi thẳng đến khu giữ sách.
Dựa theo bố cục sắp xếp của tầng bốn, Lưu Ngọc tìm thấy khu vực có liên quan đến Linh thú, cẩn thận tìm kiếm.
“Linh Thú Bồi Dưỡng Tâm Đắc”, “Linh Thú Nhận Chủ Thập Tam Pháp”, “Diệp Thị Thú Kinh”, “Ngự Thú Mật Lục”,…
Sau một hồi tìm kiếm, Lưu Ngọc tìm thấy mười loại Ngọc Giản liên quan đến việc nuôi dưỡng Linh thú, nhận chủ, sau đó kiểm tra từng thứ một.
Lựa chọn một lúc, cuối cùng chỉ chọn “Ngự Thú Mật Lục”.
Còn đối với phương pháp nhận chủ ở đây, khống chế Linh thú cùng liên kết đều không đủ mạnh, chỉ có thể nói là rất phổ thông, hắn cũng không quá hài lòng.
Theo những phương pháp nhận chủ này, nếu như sau này Âm Minh Linh Xà thăng lên tam giai, rất có khả năng thoát khỏi khống chế.
Người không có nỗi lo xa, ắt có mối ưu gần.
Mặc dù hiện tại nghĩ tới mấy chuyện này cũng khá xa xôi, nhưng nếu có lựa chọn tốt hơn, tại sao lại phải chọn những mặt hàng bình thường đây?
Đến quầy hàng sao chép một bản “Ngự Thú Mật Lục”, Lưu Ngọc tiếp tục đi lên tầng năm.
Tầng bốn, năm, sáu của Tàng Kinh Gác, tương ứng với hậu kỳ Trúc Cơ sơ trung hậu kỳ, chỉ có người đạt đến tu vi tương ứng mới có thể lên kiểm tra.
Như để khẳng định câu nói: “Cô đọng mới là tinh hoa”, các tầng của Tàng Kinh Các càng lên cao càng nhỏ, không gian tầng năm nhỏ hơn tầng bốn khoảng năm lần.
Tu sĩ trông coi tầng này vẫn là một người xa lạ như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận