Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 757. Không thể giữ lại

Chương 757. Không thể giữ lại
Đây chỉ là sự lựa chọn bất lực nhất bị giới hạn bởi tài năng, cơ hội,…
Nếu như có sự lựa chọn, bọn họ cũng muốn gia nhập các thế lực lớn, hoặc là tạo ra một gia tộc để truyền lại huyết mạch của bọn họ và những gì bọn họ đã học được.
Lúc này đây, chẳng phải là cơ hội tốt nhất sao?
Dưới sự can thiệp của Liên minh chín nước, tứ tông Yến quốc có lẽ sẽ bị tiêu diệt, các thế lực có quan hệ mật thiết cũng sẽ bị thanh trừ.
Khoảng trống bị để lại không phải là cơ hội để bọn họ mở rộng sức mạnh của mình sao?
Sự hỗn loạn chính là bậc thang để leo lên, dù sao bọn họ đã lên thuyền giặc, không còn đường để quay về nữa rồi.
Nếu đã như vậy thì tại sao bọn họ không biểu hiện tốt một chút, nói không chừng bọn họ có thể đạt được lợi ích từ chuyện này?
Đây là một vài suy nghĩ của tu sĩ Vi gia và Tiêu Sùng.
Nhìn thấy đối phương có khoảng chừng hai mươi kiện Linh khí cực phẩm đang đồng loạt xuất hiện, sắc mặt của tất cả người Bạch gia bên trong trận pháp biến sắc ngay tại chỗ.
“Không tốt!”
“Chư vị, xin hãy theo ta ngăn chặn!”
Nhị trưởng lão Bạch gia tạm thời nắm giữ gia tộc nghiêm trọng nói.
Đối mặt với đòn công kích mạnh mẽ như vậy của đối phương, lão ta đương nhiên không thể mặc kệ được.
Nếu không thì cho dù Huyễn Diệt Thanh Hoa trận đạt đến nhị giai cực phẩm cũng khó bảo đảm sẽ không xuất hiện lỗ hổng.
Dù sao đây cũng không chỉ có vài tu sĩ Trúc Cơ, mà là có tổng cộng mười ba tu sĩ Trúc Cơ, cùng với hơn hai mươi kiện pháp khí cực phẩm, hơn nữa người dẫn đội bên đối phương cũng chưa hề xuất thủ!
Chuyện liên quan đến sự hưng suy của gia tộc, mấy vị trưởng lão Bạch gia đều không dám khinh thường, bọn họ nhao nhao xuất ra bản lĩnh chân chính của bản thân.
Bọn họ hoặc lấy ra pháp khí, hoặc sử dụng pháp thuật, phù chú các loại, hoặc lấy ra một con rối nhị giai rồi ra khỏi trận pháp, trực tiếp chống lại sự sắc bén của những kiện pháp khí cực phẩm kia.
Bạch gia có hai màn biểu hiện của hai người đã khiến cho Lưu Ngọc phải ghé mắt nhìn.
Một người là nhị trưởng lão Bạch gia, lão ta sử dụng một thanh băng kiếm màu lam, là Linh khí thượng phẩm, kết hợp với công pháp Băng Thủy hệ mà lão ta tu luyện, sức mạnh càng cao hơn một bậc.
Nói một cách dễ hiểu hơn, lão ta vậy mà đã chặn được bốn kiện pháp khí cực phẩm, thực lực của lão ta mơ hồ còn cao hơn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường một phần.
Một người chính là con cá lọt lưới, Bạch Thái Hoàng.
Nàng ta vậy mà có thể khống chế hai Linh thú nhị giai Điểu Nhất Lang, Điểu là Thanh Vũ Tước đã đạt đến nhị giai trung phẩm, Lang là Phong Thanh Lang đạt đến nhị giai hạ phẩm.
Con đầu tiên là yêu thú thuộc tính Hỏa, cơ thể vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa thiên phú pháp thuật cũng không hề tầm thường, nó có thể phun ra Hỏa Diễm màu đỏ một mình ngăn cản hai kiện pháp khí của Vi Quang Chính; con thứ hai là yêu thú thuộc tính Phong, móng vuốt sắc bén cứng rắn có thể sánh ngang với pháp khí cực phẩm, nó cũng có thể ngăn cản một kiện pháp khí cực phẩm.
Biểu hiện của Bạch Thái Hoàng không hề thua kém nhị trưởng lão Bạch gia, nàng ta bày ra thực lực vượt xa thực lực của một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, khiến cho rất nhiều tu sĩ Bạch gia lặng lẽ thay đổi.
Mà Mục Tu Quần đến hỗ trợ hai người thấy vậy thì vô cùng mừng rỡ, sự tự tin tăng mạnh, hắn ta xuất ra hai kiện pháp khí cực phẩm, cố gắng hết sức để biểu hiện tốt một chút, sau này có thể “tranh công”.
“Grào.”
Điểu hót, Lang tru, từng tiếng thú rống vang vọng khắp chiến trường.
Bạch gia thấy phe mình có Linh thú, có thêm hai phần chiến lực Trúc Cơ thì lòng tin của bọn họ tăng lên rất nhiều, lúc thi triển pháp thuật cũng không còn hoảng loạn như lúc nãy nữa.
“Leng keng.”
“Bang bang.”
“Xoèn xoẹt.”
Pháp khí cực phẩm giao phong với pháp khí cực phẩm, tiếng kim loại chói tai khó nghe vang lên, như thể nó đang ở ngay bên tai.
Khiến cho rất nhiều tu sĩ có sức chịu đựng kém không thể không phong bế thính giác lại.
“Bang bang.”
Mặc dù những tu sĩ Trúc Cơ của Bạch gia đã cố hết sức để ngăn cản, nhưng sự chênh lệch về số lượng tu sĩ Trúc Cơ giữa hai bên không phải là chuyện có thể dễ dàng giải quyết như vậy.
Đối phương vẫn có năm sáu kiện pháp khí cực phẩm rơi xuống trụ sáng màu xanh, cố gắng làm rung chuyển trận pháp nhị giai cực phẩm này.
Nếu như nói pháp thuật nhất giai tạo ra động tĩnh như những cơn sóng nhỏ, căn bản là không thể tạo ra những vết thương hiệu quả với trận pháp, vậy thì đòn công kích của pháp khí cực phẩm như là những tảng đá lớn như cục gạch rơi vào trong hồ, có thể khiến những bọt nước bắn tung tóe.
Mức độ tấn công này có thể tạo ra một vài thương tổn với trận pháp, nhưng cũng kết sức hạn chế, trận pháp sẽ tự động tiến hành chữa trị.
Trừ khi các cuộc công kích được duy trì liên tục trong thời gian dài, về cơ bản sẽ có khả năng công pháp trận pháp.
“Ồ?”
“Dùng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ mà có thể khống chế hai yêu thú nhị giai, trong đó còn có một con là nhị giai trung phẩm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận