Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1223. Thần thông bản mệnh



Chương 1223. Thần thông bản mệnh




Đây đúng là đang đốt Linh Thạch để dùng mà!
Phải biết một món Pháp Bảo bình thường thì giá cả cũng đã chín vạn Linh Thạch, đây chẳng phải là nói mỗi lần sử dụng Phá Bại kiếm thì một món Pháp Bảo đã không còn hay sao?
"Cứ như vậy, thì phải nhanh chóng kiếm thêm Linh Thạch mới được."
"Luyện chế ra Pháp Bảo bản mệnh, tu luyện đan dược tam giai, sửa chữa pháp bảo Hắc Kỳ, sử dụng lạc ấn cho Phá Bại kiếm."
"Sau khi sắp xếp xong tất cả thì cũng có đủ loại tiêu xài lớn nhỏ khác, đều cần lượng lớn Linh Thạch."
Lưu Ngọc giống như thở dài một hơi, cảm thấy mình vô cùng nghèo khổ.
Vốn dĩ hắn cho rằng, có được thu hoạch khổng lồ từ bí cảnh Thánh Hỏa, khi ở Kim Đan sơ kỳ sẽ không sợ thiếu Linh Thạch.
Không ngờ vẫn là mình quá lạc quan rồi, hiện thực lại tới nhanh như vậy, lập tức vả cho hắn một bạt tay.
"Nhưng cho dù tiêu xài lớn như vậy thì vẫn phải kiên trì."
"Chỉ cần ngưng tụ ra lạc ấn Linh lực thì khi đối mặt với tu sĩ Kim Đan thậm chí là Nguyên Anh lão quái, cũng sẽ có thêm một đòn trí mạng."
"Tu sĩ khác có được Linh Bảo nhưng không có Tiên Phủ trợ giúp, cho dù muốn ngưng tụ lạc ấn Linh lực giống mình cũng không thể!"
"Chỉ cần sau vài chục năm sắp xếp, đã có thể tiến hành thuận lợi, mình sắp trở thành Kim Đan kỳ, cũng có được chiến lực không tầm thường."
Trong đầu Lưu Ngọc hiện lên đủ loại suy nghĩ, tâm trạng bị khuấy động không thôi.
Nghĩ đến đây, hắn lại cảm thấy Tiên Phủ đối với mình rất có ích.
Khiến bản thân vốn bình thường trở nên không bình thường nữa!
"Ta có Tiên Phủ, có thể hỏi đạo trường sinh."
Trong lòng Lưu Ngọc thầm cảm khái.
Sau đó, bắt đầu trồng Linh thảo, chuẩn bị dùng cho việc luyện đan tương lai.
Nếu đã muốn kiếm Linh Thạch, đương nhiên phải chuẩn bị ngay từ bây giờ!
Với trình độ luyện đan trước mắt của Lưu Ngọc, luyện chế đan dược tam giai vẫn còn hơi miễn cưỡng, hơn nữa xác suất thành công cũng không cao.
Mà đan dược tam giai cũng không tầm thường, vô cùng dễ khiến tu sĩ Kim Đan chú ý.
Một khi có một số lượng lớn xuất hiện trên thị trường, nhất định sẽ bị phát hiện ngay chỗ không thích hợp.
Dù sao, số lượng tu sĩ Kim Đan cũng không nhiều, Linh thảo dùng để luyện chế đan dược tam giai thì càng quý hơn.
Nếu là đan dược nhị giai, tuy rằng tốc độ kiếm Linh Thạch sẽ chậm hơn một chút, nhưng vẫn hơn ở chỗ nó thỏa đáng.
Dù sao tu sĩ Trúc Cơ rất nhiều, có thể dễ dàng giấu hướng đi của đan dược.
Vì vậy, sau khi cân nhắc toàn diện, Lưu Ngọc vẫn quyết định luyện chết đan dược nhị giai, dùng nó để kiếm Linh Thạch.
Đào hố, chôn chủng loại, lấp đất.
Một khắc sau, Lưu Ngọc mới gieo trồng hết hạt giống Linh thảo xuống mười mẫu Linh điền màu đỏ.
Lúc này, đã có không ít mầm xanh mọc lên, đang khỏe mạnh sinh trưởng.
"Không tệ."
"Tiếp theo, chính là phải xem thần thông bản mệnh của mình."
"Và chuẩn bị luyện chế Pháp Bảo bản mệnh, còn có kiếm Linh Thạch.”
Lưu Ngọc nhìn quả cầu ánh sáng màu đỏ lớn trên không trung của Linh điền, trong đầu hắn xuất hiện đủ loại suy nghĩ, vô cùng hài lòng với thành quả cố gắng của mình.
Tâm niệm vừa động, đoàn ánh sáng màu đỏ lập tức biến mất.


Trước mắt tối sầm lại, trời đất quay cuồng.
Thời điểm Lưu Ngọc khôi phục ý thức lại lần nữa, Nguyên Thần của hắn đã yên lặng đợi bên trong Nễ Hoàn Cung.
Đồng thời, Linh áp quanh thân cũng đang nhanh chóng tăng lên, khoảng chừng một hơi thở sau đã quay trở về tốc độ bình thường.
Từ sau khi ngưng kết lên Kim Đan, dù cho Nguyên Thần của Lưu Ngọc có tiến vào Tiên Phủ, thì Linh áp quanh người hắn vẫn không không ngừng không nghỉ mà giảm xuống, mà ngược lại duy trì ở một trạng thái tương đối ổn định.
Đồng thời, khí huyết cũng sẽ nhanh chóng bình ổn, có thể duy trì thời gian dài hơn.
Tựa như Kim Đan có thể duy trì Linh áp của bản thân hắn ở một mức độ nào đó, hơn nữa cũng có thể điều hòa khí huyết ở một trình độ nhất định.
"Không tệ."
Mấy lần ra vào Tiên Phủ đã giúp Lưu Ngọc sớm nhận ra tình huống này.
Điều này có nghĩa là hắn có thể duy trì thời gian ở lại bên trong Tiên Phủ dài hơn.
Thần thông bản mệnh sẽ hình thành sau khi Kết Đan được một tháng, hai mươi bảy ngày sau khi củng cố cảnh giới, cộng thêm việc lĩnh hội sự biến hóa của Tiên Phủ và thời gian luyện hóa Phá Bại kiếm, hiện tại đã gần đến lúc rồi.
Lưu Ngọc vô cùng chờ mong, thần thông bản mệnh của hắn sẽ là dáng vẻ gì.
"Uy năng của thần thông bản mệnh có quan hệ mật thiết với phẩm chất Kim Đan, phẩm chất Kim Đan càng cao thì thần thông lại càng cường đại."
"Mình là Kim Đan bát phẩm, làm sao nó có thể kém được chứ?"
Hắn tự lẩm bẩm.
Ngoại trừ Pháp Bảo bản mệnh ra, thần thông bản mệnh cũng là một phần sức mạnh quan trọng của tu sĩ Kim Đan.
Thần thông bản mệnh hoàn toàn khác với những pháp thuật khác, bất kể là loại thần thông gì, chỉ cần phóng thích tốc độ thì sẽ đi cực nhanh, hoàn toàn không có nhược điểm điểm của pháp thuật thi triển chậm.
Hơn nữa, pháp lực bị tiêu hao ít hơn nhiều so với khi dùng pháp thuật.
Điểm quan trọng nhất chính là, so với Pháp Bảo bản mệnh thì sức mạnh của thần thông bản mệnh có thể tăng trưởng theo tu vi của tu sĩ!
Một thần thông bản mệnh tốt có thể khiến thực lực của tu sĩ Kim Đan nhanh chóng tăng lên, không thể nói là không quan trọng.
Đáng tiếc, một khi kết thành Kim Đan, thần thông bản mệnh về cơ bản đã được định hình, sau này nếu muốn tăng lên thì gần như là chuyện không có khả năng.
Phẩm giai của thần thông bản mệnh và phẩm giai của Kim Đan có quan hệ mật thiết với nhau, mà phẩm giai Kim Đan thì lại có quan hệ với sự tích lũy từ lúc Trúc Cơ kỳ.
Cho nên hắn vô cùng tự tin bản thân hắn là một thiên tài, ngay cả việc cố ý dừng lại ở Trúc Cơ kỳ khá lâu chỉ là vì để tăng phẩm giai của Kim Đan và phẩm giai của thần thông bản mệnh.
"Với thuộc tính công pháp của Thanh Dương công pháp mà nói, thần thông bản mệnh của mình rất có khả năng là thuộc tính Hỏa."
"Tuy nhiên cũng có một khả năng nhỏ hơn, là thuộc tính Mộc."
Trong đầu Lưu Ngọc xuất hiện mấy cái suy nghĩ này, hắn ôm tâm trạng chờ đợi này mà chìm đắm vào tâm thần bên trong cơ thể. Hết chương 1223.



Bạn cần đăng nhập để bình luận