Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1128. Nữu Khúc Ảnh (4)



Chương 1128. Nữu Khúc Ảnh (4)




Không đợi Đường Thiên Bảo trả lời, gã đã nói tiếp:
"Đúng vậy, là do ta cố ý."
"Đoạt được Thánh kiếm, đồng thời còn muốn diệt trừ những tên ngoan cố, cổ hũ các ngươi, đưa Thánh Giáo lên một quỹ đạo đúng đắn hơn."
"Để chứng minh với tất cả mọi người, chỉ có ta mới là lựa chọn đúng đắn nhất."
"Còn có, ngươi cho rằng một thân phận khác của ta, Thạch trưởng lão không biết ư?"
"…"
Việc liên quan tới cái chết của Kim Đan trưởng lão duy nhất, ba người Đường Thiên Bảo lập tức chú ý kỹ, bị tin tức này hấp dẫn.
"Huyết Dịch Yên Vân."
Khóe miệng Chu Tử Văn khẽ nhếch lên, bỗng nhiên bấm ra một đạo pháp quyết, tay áo nhắm ngay lối ra, chuẩn xác bắn ra đạo pháp thuật chuẩn bị sẵn.
"Phốc phốc".
Một làn khói mờ màu máu phun ra từ trong tay áo của gã, nhanh chóng lan tràn về phía màn sáng màu đỏ nhạt.
Trải qua mấy lần công kích thăm dò trước, Chu Tử Văn nhạy cảm nhận ra nhược điểm của màn sáng màu đỏ nhạt này, cho nên gã đặc biệt chuẩn bị loại pháp thuật có tính ăn mòn mạnh như này.
Có lẽ thật lâu trước đó, màn sáng màu đỏ nhạt cũng không có nhược điểm này.
Nhưng trải qua năm tháng ăn mòn, đây trở thành nhược điểm của nó, ngay cả Trúc Cơ cũng có thể rung chuyển được.
Bởi vì chuẩn bị đã lâu, cho nên Chu Tử Văn chỉ cần một cái chớp mắt đã có thể xuất ra đạo pháp thuật này.
Ngay lúc ba người Đường Thiên Bảo kịp phản ứng, đã không còn kịp ngăn cản, chỉ có thể thúc đẩy pháp khí tấn công Chu Tử Văn.
Mà Lưu Ngọc, từ đầu tới cuối đều giữ vững sự tỉnh táo, hắn không có chút hứng thú gì với ân oán nội bộ của Thánh Hỏa Giáo.
Hắn chỉ đứng bên cạnh Đường Thiên Bảo không nói một lời, chờ khi tu sĩ hai tông tới đánh nhau với Thánh Hỏa Giáo, để hai bên tổn hại lẫn nhau.
Đến lúc đó, ra tay đại khai sát giới là được!
"Phốc, xì...”
Sương mù màu máu bao phủ lấy màn sáng màu đỏ nhạt, giống như một miếng thịt sống bỏ vào chảo dầu, lập tức xảy ra phản ứng dữ dội.
Từng làn khói xanh bốc lên, Linh lực trên màn sáng màu đỏ nhạt nhanh chóng tiêu hao.
Nhưng có lẽ nơi dẫn dắt Linh lực xảy ra vấn đề, khiến cho Linh lực không thể lập tức bổ sung, màn sáng màu đỏ nhạt phong tỏa cửa động ngày càng mỏng manh hơn.
"Trong khoảng thời gian ngắn đã nhận ra đặc tính của màn sáng, đồng thời đoán ra nhược điểm."
"Thật là một người quan sát nhạy bén."
"Có thực lực lại nham hiểm độc ác, còn có khả năng quan sát nhạy bén, cũng vô cùng cẩn thận."
"Người này, không thể xem thường."
Lưu Ngọc vừa vung Ám Nguyệt kiếm công kích như thường vừa không ngừng xem xét màn ánh sáng dần mỏng manh mà lóe lên ý nghĩ này.
Thực lực cùng cảnh giới, so với Đường Thiên Bảo luôn nguyên tắc thì Chu Tử Văn là không từ thủ đoạn, không thể nghi ngờ gã chính là kẻ có uy hiếp lớn hơn.
Lại thêm một người tâm tư kín đáo, muốn so ra thì người trước mắt đâu chỉ khó đối phó gấp đôi?
"May mắn là trong một năm không đi đâu kia, chỉ tiếp xúc với một mình Đường Thiên Bảo, chỉ gặp qua vài lần với Chu Tử Văn."
"Nếu không, có lẽ đã bị nhìn ra."
“Không hổ là tà tu đệ nhất được treo thưởng của Trúc Cơ cảnh giới.”
Lưu Ngọc thầm nghĩ trong lòng.
Nhạy cảm quan sát tất cả, Lưu Ngọc cho rằng mình chưa hẳn có thể làm được, điều này khiến cho sự coi trọng của hắn với Chu Tử Văn lập tức vọt thẳng lên cao.
Thậm chí còn có chút hối hận, nếu lúc đầu ra tay chém giết người này luôn thì nói không chừng hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.
Ai biết được thế mà lại ẩn giấu nhiều thực lực như vậy chứ?
Chẳng qua, so sánh một hồi thì gã này cũng là người duy nhất có thể chịu thêm một chút thủ đoạn của Lưu mỗ đây.
"Rầm rầm".
Bên trên những mảnh vụn phù đảo, tiếng pháp thuật pháp khí va chạm không ngừng vang lên.
Sau khi có Đường Thiên Bảo nhập hội, Chu Tử Văn đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, tình thế lập tức thay đổi đột ngột.
Mặc dù Linh khí của gã sắc bén, pháp thuật tinh thâm, nhưng thực lực Đường Thiên Bảo cũng rất mạnh mẽ, cũng có Linh khí cực phẩm hộ thân, bốn người cũng không phải dạng tầm thường.
Cho nên, mặc cho Chu Tử Văn có thi triển đủ loại công kích như Linh khí hay pháp thuật huyết đạo thì cũng không thể thay đổi tình trạng, chỉ có thể kéo dài chút thời gian mà thôi.
Gặp phải cảnh ngộ tuy là gian nan, nhưng nhìn lớp màn sáng chỉ còn mỏng manh như vậy, lóe lên ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt như sắp lịm đi, gã không hề từ bỏ hy vọng.
Ngay khi sự biến động xảy ra, Đường Thiên Bảo khống chế Linh khí cực phẩm phi kiếm màu vàng đất bắn ra, khí thế hùng hổ tựa như muốn trực tiếp lấy đi tính mạng Chu Tử Văn.
Nhưng có lẽ bị ảnh hưởng với lời nói vừa rồi, khi tình thế sắp đến hồi kết, ma xui quỷ khiến làm sao khiến hắn ta thu hồi ba phần thực lực, lúc này mới khiến đối phương có thể tiếp tục kiên trì.
Nếu không, khi đối mặt với Trúc Cơ đỉnh phong, còn có ba tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ có thực lực khá tốt, dù pháp thuật của gã tinh thông, Linh khí sắc bén thì cũng không dùng được.
Về phần Lưu Ngọc, biểu hiện vô cùng bình thường, bị người ta tạm coi như không tồn tại.
"Xì xì..."
Tiếng ăn mòn mãnh liệt vang lên, qua chừng vài hơi, màn sánh màu đỏ nhạt phong tỏa cửa ra bỗng nhiên bị dập tắt. Hết chương 1128.



Bạn cần đăng nhập để bình luận