Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 58: Ta sợ ngươi bị bạo lực gia đình thời điểm không kháng đánh (length: 7898)

Minh Tịnh Đại Sư cầm phất trần vung càng lúc càng nhanh, năng lượng dao động trong không khí mắt thường đã có thể nhìn thấy.
Nhưng Khương Trà né tránh, dáng vẻ xem ra vẫn nhẹ nhàng như trước.
Minh Tịnh Đại Sư vung mệt rồi, cầm phất trần, hai tay chống đầu gối, há miệng thở hổn hển.
Trên người Khương Trà thì đến một giọt mồ hôi cũng không có, trán Minh Tịnh Đại Sư thì mồ hôi chảy xuống mắt, làm mờ cả tầm nhìn.
Lúc này hắn mới kinh hãi phát hiện, vừa rồi mình tấn công nhiều như vậy, nhưng chân Khương Trà vẫn luôn đứng ở cùng một vị trí.
Thực lực cô bé này, vậy mà sâu không lường được, cho dù là sư phụ hắn còn sống, có lẽ cũng không phải đối thủ của cô gái này.
Minh Tịnh Đại Sư nuốt một ngụm nước miếng, bắt đầu có chút hối hận khi nhận vụ này.
Bây giờ hắn đã đâm lao thì phải theo lao, không làm thì ảnh hưởng thanh danh, làm mà không xong thì cũng ảnh hưởng thanh danh.
Với nhóm người bọn họ, thanh danh là quan trọng nhất.
Giới hào môn quý tộc đều thích tìm các đại sư có tiếng tăm đến làm việc, dù chỉ là xem phong thủy, tính toán vận may cũng thích tìm người nổi danh đến hỗ trợ.
Danh tiếng càng lớn, tiền công càng cao.
Có thể nói danh tiếng là tất cả.
Không có danh tiếng, thì chẳng là gì cả.
Cho nên, hắn không thể rút lui.
Tống lão gia tử thấy Minh Tịnh Đại Sư không phải đối thủ của Khương Trà, lập tức ra hiệu cho sát thủ trà trộn trong đám vệ sĩ.
Sát thủ A dẫn đầu xông lên, vũ khí hắn thường dùng là song đao.
Hắn lao về phía Khương Trà, rút hai con dao mổ lợn từ bên hông, hai đầu gối hơi chùng xuống rồi đột ngột nhảy lên, hai con dao mổ lợn cùng lúc chém xuống trán Khương Trà.
Nếu bị chém trúng, đầu sẽ bị chém thành ba mảnh.
Khương Trà rút dao quân dụng, đồng thời hạ thấp eo, "Keng" một tiếng đỡ được hai con dao mổ lợn của sát thủ A.
Dao quân dụng của Khương Trà là Tạ Cửu Đường cho, chất liệu vô cùng đặc biệt, cứng rắn vô cùng.
Khi dao mổ lợn va vào dao quân dụng, phát ra tiếng kim loại vang chói tai, một lát sau, dao mổ lợn bị gãy từ chỗ va chạm, còn dao quân dụng trong tay Khương Trà thì không hề có một vết hư hại nào.
"Bang đương."
Hai con dao mổ lợn đồng thời gãy, hai nửa rơi xuống đất, một nửa trong đó chạm vào đá nhọn trên mặt đất, trực tiếp bắn ngược lên đập trúng ống chân Tống lão gia tử.
Lập tức máu tươi chảy ra.
Sát thủ A thấy dao gãy, kinh ngạc trong giây lát, sau đó phản ứng rất nhanh, cầm nửa lưỡi dao còn lại đâm thẳng vào động mạch cổ của Khương Trà.
Khương Trà nhón mũi chân, ngón chân cái chạm vào sống dao của một nửa dao mổ lợn dưới đất, lúc sát thủ A lao tới thì nhanh chóng đá một cái, nửa lưỡi dao lập tức bay lên không trung, nhanh chóng sượt qua làm bị thương cánh tay sát thủ A.
Sát thủ A bị đau, động tác chậm lại một chút.
Ngay sau đó, Khương Trà bạo lực đá một cước vào bụng sát thủ A, trực tiếp đá văng sát thủ A ra ngoài.
Sát thủ A bay ra ngoài mấy mét, lưng đụng vào hòn giả sơn giữa sân, sau đó ngã xuống đất hộc máu không ngừng.
Tống lão gia tử một tay che trán, một tay che cẳng chân, không dám tin nhìn cảnh tượng này.
Một cô nhóc nhìn yếu đuối tay trói gà không chặt, vậy mà một chân đá bay tên sát thủ to gấp đôi mình?
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, Tống lão gia tử cũng không dám tin vào mắt mình.
Không chỉ có hắn, những người có mặt ở đó đều kinh ngạc đến ngây người.
Kể cả Tống Vân Sâm, cằm cũng muốn rớt xuống đất.
Trong lòng hắn vô cùng may mắn, còn tốt Khương Trà đứng về phía hắn, nếu không đối mặt với cô thiếu nữ bạo lực có năng lực siêu cường như vậy, hắn căn bản không có chút phần thắng nào.
Chân Khương Trà vẫn giữ nguyên động tác nâng lên, đôi dép tông lủng lẳng trên chân trông đặc biệt gây chú ý.
Những vệ sĩ còn lại khẩn trương cầm chặt vũ khí trong tay, vài người sợ chết còn rón rén lùi về sau một bước.
Khương Trà thu chân lại, xoay người nhanh chóng đi về phía Minh Tịnh Đại Sư.
Minh Tịnh Đại Sư tận mắt thấy cảnh cô đá người kia, hoảng sợ phát hiện, lúc cô chống lại mình vừa rồi, vẫn coi như là nương tay.
Khi Khương Trà từng bước tiến đến, Minh Tịnh Đại Sư suýt nữa đầu gối mềm nhũn quỳ xuống.
Hắn cảnh giác lùi lại hai bước, đệ tử sau lưng đỡ lấy hắn, "Sư phụ."
Minh Tịnh Đại Sư nhìn Khương Trà, "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Khương Trà chỉ vào phất trần trong tay hắn, nói: "Cái phất trần này của ngươi bao nhiêu tiền? Mua ở đâu?"
Minh Tịnh Đại Sư chớp mắt mấy cái, thấy nàng không phải muốn đánh mình thì lại ưỡn ngực, "Cái này mua trên một cửa hàng online."
Khương Trà: "Cửa hàng online tên là gì?"
Minh Tịnh Đại Sư: "Cố gắng tích cóp tiền cưới lão bà."
Khương Trà nhíu mày: "Ta hỏi tên cửa hàng online."
Minh Tịnh Đại Sư rụt cổ lại, "Ta nói chính là tên cửa hàng online, một mình ông chủ bán hàng, người tư vấn cũng là một người."
Khương Trà hiểu ra, "Biết rồi."
Sau đó quay lại vị trí ban nãy, hất cằm về phía sát thủ B vẫn chưa ra trận, "Ngươi, bước ra ngoài một chút, ta vừa khởi động vẫn chưa đã."
Mọi người: ? ? ?
Ngọa tào, đây vẫn chỉ là giai đoạn khởi động?
Vậy lúc đánh thật thì chẳng phải là bọn họ sẽ toàn diệt?
Tiểu Hắc lúc Khương Trà đánh nhau, đã từ trên người cô nhảy xuống, bò lên mái hiên cao để xem kịch.
Một bên vẫn không quên bảo vệ món lạc điều nó thích ăn.
Sát thủ B nheo mắt lại.
Hắn ấn tay lên khẩu súng ở bên hông.
Vũ khí thường dùng của hắn là súng, xếp hạng trên thế giới cũng trên sát thủ A vừa rồi.
Hắn luôn tin chắc, súng nhanh hơn đao.
Khương Trà trên người chỉ có một con dao quân dụng trông không ra chất liệu nhưng rất sắc bén, dù cô mạnh đến mức có thể dùng dao chắn được đạn, cũng không thể nào chắn được hai súng của hắn cùng lúc.
Sát thủ B tự tin bước ra, đi vòng quanh Khương Trà, không hề rời tay khỏi súng.
Tốc độ nổ súng của hắn đích thực rất nhanh, tốc độ thay đạn cũng là nhất lưu.
Gần như lúc tiếng súng vừa vang lên, hắn đã nhanh chóng di chuyển đến vị trí tiếp theo, đồng thời bóp cò.
Tốc độ nhanh như chớp, một mình hắn khiến Khương Trà phải đối mặt với những viên đạn bay tới từ bốn phương tám hướng.
"Keng keng keng." Khương Trà vung dao quân dụng, cản được ba phát, sau đó cúi người xuống, né tránh những viên đạn còn lại.
Cũng gần như ngay lúc đó, nàng quét chân ngang trên mặt đất, mấy mảnh đá nhỏ bay lên, đánh vào mắt sát thủ B.
Sát thủ B nhanh chóng trốn tránh, nhưng vẫn bị đá sượt qua má và mũi.
Khương Trà nhanh chóng xông lên, giơ tay đánh một cú chỏ, đánh rớt súng trong tay đối phương, rồi nhấc đầu gối, trực tiếp đánh nát trứng.
"Phốc." Sát thủ B che hạ bộ, đau đớn quỳ xuống đất.
Những người đàn ông ở đó, vô tình hay cố ý lộ ra vẻ mặt đau đớn giống nhau.
Cảm thấy đau giùm.
Khương Trà thích ý lười biếng vươn vai, "Thoải mái, còn ai muốn đến nữa không?" Cô cười tủm tỉm nhìn đám bảo tiêu còn lại trước mặt.
Đám bảo tiêu đồng loạt lùi về sau mấy bước.
Cùng lúc đó.
Ô Nha đang nấp trong bóng tối quan sát, kinh hãi rớt cằm.
Hắn lấy điện thoại ra, nhanh chóng nhắn tin cho Tạ Cửu Đường.
【Ô Nha không yêu uống nước】: Cửu gia, sau này ngài tuyệt đối đừng đắc tội Khương tiểu thư.
【Ô Nha không yêu uống nước】: Mọi chuyện đều phải nghe theo cô ấy.
【Ô Nha không yêu uống nước】: Còn phải rèn luyện thân thể nhiều vào, rèn cho mình cứng cáp lên một chút.
【Ô Nha không yêu uống nước】: Ta sợ lúc ngài bị bạo lực gia đình thì không chịu nổi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận