Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 257: Một câu, nhượng một nam nhân cam tâm tình nguyện móc bốn trăm ngàn (length: 8017)

Khương Tịch Đồng hận chính mình lúc trước đã chọn sai thiết lập nhân vật.
Sớm biết rằng xây dựng một cái nhân vật đanh đá như vậy gặp phải chuyện khó chịu, còn có thể trực tiếp nổi điên đánh người.
Hiện tại thiết lập nhân vật, chỉ có thể làm bộ chịu đựng, còn muốn kìm nén cơn giận ở đó cười cười cười.
Mẹ, mặt đều muốn cười cứng đờ.
Khương Tịch Đồng vẫn luôn ở trong lòng chửi rủa.
Lại không biết, Khương Trà thả một con ong mật kích cỡ tương đương người giấy nhỏ hướng về phía nàng đi.
Người giấy nhỏ dán vào mắt cá chân Khương Tịch Đồng, những lời trong lòng Khương Tịch Đồng đều bị người ở chỗ này nghe được.
Người trên sân nghe được Khương Tịch Đồng trong lòng oán trách về thiết lập nhân vật, xác thực không nhịn được cười rộ lên.
Nhất là đám phụ nữ trong tràng, nhan sắc cùng cách trang điểm bị Khương Tịch Đồng làm cho kém đi, các nàng liền mặt mày không vui, hiện tại đợi có cơ hội, lập tức lại bắt đầu hướng về phía Khương Tịch Đồng nói bóng nói gió.
"Ôi, hóa ra ôn nhu hiền lành đều là thiết lập nhân vật à, không biết nhà ai thiếu gia xui xẻo như vậy, sau này cưới một người phụ nữ suốt ngày diễn kịch về nhà."
"Người ta vốn dĩ là diễn viên mà, diễn kịch thì sao? Như vậy là chuyên nghiệp đấy."
"Ha ha ha ha ha ha ha ha..."
Khương Tịch Đồng không hiểu nhìn những người phụ nữ bỗng dưng cười rộ lên, nàng hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
Chỉ cho là bọn người này điên rồi.
Nói cũng kỳ lạ, từ khi Khương Trà xác chết vùng dậy sống lại, thanh danh của nàng lại ngày càng kém, thái độ của người bên cạnh đối với nàng từ trước kia, vô điều kiện a dua nịnh bợ, đến bây giờ ghen ghét, đợi có cơ hội liền nã pháo vào nàng.
Phiền muốn chết.
Khương Tịch Đồng cho rằng tất cả đều là lỗi của Khương Trà.
Nếu Khương Trà lúc trước ngoan ngoãn chết đi, vậy thì hiện tại nàng thân là chủ nhân duy nhất của vận may cẩm lý, dựa vào sự may mắn này, nhất định có thể trở thành con cưng của ngàn vạn người.
Sao lại đến mức, bây giờ cái gì a miêu a cẩu cũng có thể đi lên nói với nàng một hai câu đầy châm chọc.
Thật phiền!
Khương Tịch Đồng còn không biết tiếng lòng mình đã bị bộc lộ ra ngoài.
Nàng bây giờ nghĩ càng nhiều, người khác biết càng nhiều.
"Cái gì vận may cẩm lý? Khương Tịch Đồng đang nói cái gì vậy?"
Nhưng những người này căn bản sẽ không nghĩ đến chuyện đoạt vận may của người khác.
"Cái gì nói cái nấy? Ta không nói gì cả, ngươi thấy ta mở miệng sao?" Khương Tịch Đồng bực mình vô cùng, nhưng bởi vì có ống kính ở đó, vẫn phải đối với bọn họ cười một cái.
Nàng hận không thể đi lên đạp lên mặt bọn họ nói chuyện, nhưng ở trước ống kính, vẫn phải ngụy trang khuôn mặt tươi cười.
Thật đáng ghét.
Tất cả mọi người nghe được câu này: Thật đáng ghét.
Bởi vì vận may cẩm lý còn ở trên người nàng, Khương Tịch Đồng sẽ không quá xui xẻo.
Cốt truyện cũng sẽ bảo hộ nàng.
Cho nên cho dù có con người giấy nhỏ có thể để người nghe được tiếng lòng kia, cũng chỉ là nghe được một đoạn ngắn âm thanh.
Đấu giá hội bắt đầu.
Mọi người ngồi xuống.
Khương Tịch Đồng nhắm vào lôi kích mộc.
Phía trước có rất nhiều đồ trang sức xinh đẹp, nàng động lòng.
Nhất là chiếc vòng ngọc phía trước kia, nói là đồ trang sức hai trăm năm trước, chủ mẫu Hầu môn cổ đại đã đeo qua, vô giá.
Rất là quý giá.
Nhất là chiếc vòng tay này trên mình còn có một câu chuyện tình yêu vô cùng duy mỹ, khiến cho chiếc vòng ngọc càng được các cô gái trẻ tuổi yêu thích.
Các nàng đều hướng tới một mối tình oanh oanh liệt liệt, đều khát khao có một người chỉ biết yêu mình, nhưng đồng thời lại vô cùng ưu tú đến yêu chính mình.
Vòng ngọc tuy không thể thực hiện những tâm nguyện này của các nàng, song đây cũng có thể gửi gắm một ước muốn tốt đẹp.
Huống chi, lỡ đâu?
Lỡ đâu là trùng hợp thì sao?
Nếu hôm nay ai đấu giá được chiếc vòng ngọc này, ngày sau đạt được một mối tình chân chính tốt đẹp, chẳng phải sẽ khiến những người hôm nay do dự không mua được hối hận đến đập cả chân sao?
Phụ nữ trên sàn đấu giá, 99% đều nảy sinh hứng thú với chiếc vòng ngọc này.
Người duy nhất là trường hợp đặc biệt.
Khương Trà cũng nhắm vào món đồ áp chót lôi kích mộc, những thứ trước đó tuy rằng đẹp đẽ, nhưng giá cả thật sự quá đắt.
Nhất là chiếc vòng ngọc kia, không thể phủ nhận, chiếc vòng ngọc có vẻ ngoài rất tốt, giá trị sưu tầm không hề kém, nhưng bởi vì chỉ là một câu chuyện tình yêu duy mỹ mà ra giá cao như vậy thì không đáng.
Khương Trà chỉ liếc nhìn một cái, liền thu hồi ánh mắt.
Nàng có nhân duyên sợi, chỗ dựa lớn như vậy, so với vòng ngọc này càng ghê gớm hơn.
Giá khởi điểm của vòng ngọc: 3 triệu.
Khương Tịch Đồng giơ bảng đầu tiên, 3,5 triệu.
Vị tiểu thư nhà giàu khác vẫn luôn cạnh tranh với Khương Tịch Đồng, chế nhạo một tiếng với Khương Tịch Đồng, giơ bảng, 4,5 triệu.
Khương Tịch Đồng khóe miệng khẽ giật, lại giơ bảng, 5 triệu.
Một bà lớn hào môn khác giơ bảng, 5,8 triệu.
Hot girl mạng Aly mã giơ bảng, 7 triệu.
Đây là cuộc chiến của phụ nữ, đám đàn ông đều ngầm hiểu không tham gia vào.
Bọn họ tuy rằng cũng có mẹ, vợ, con gái, nhưng bọn họ có thể chọn những thứ khác để tặng, không cần phải tham gia cuộc chiến không khói súng này.
Khương Tịch Đồng lại giơ bảng, 8 triệu.
Tiểu thư nhà giàu, 10 triệu.
Bà lớn hào môn số ba, 12 triệu.
Hot girl mạng Aly mã, 15 triệu.
Khương Tịch Đồng muốn lại giơ bảng, Khương Chính Quốc kéo cổ tay áo nàng lại, thở hổn hển, ông lén đến gần tai Khương Tịch Đồng, nhỏ giọng nói: "Tịch Đồng, chúng ta mang không đủ tiền, đừng quên mục tiêu của chúng ta là món đồ áp chót lôi kích mộc."
Khương Tịch Đồng đã hăng máu, căn bản không nghe khuyên bảo, nàng ghét bỏ liếc nhìn Khương Chính Quốc, nói: "Ông biết cái gì, việc này liên quan đến sau này tôi có thể đứng vững gót chân trong giới tiểu thư phu nhân thượng lưu hay không, sao có thể dễ dàng thua? Ông không mang tiền, chẳng phải ông nội có sao? Ông đi gọi điện thoại cho ông nội, nói rõ ràng, ông nội thương tôi như vậy, tự nhiên sẽ cho tôi."
Khương Chính Quốc mặt khó xử, nhưng vẫn lấy điện thoại ra, gọi cho nhà.
Khương Tịch Đồng một hơi tăng giá, 20 triệu.
Tiểu thư nhà giàu có chút do dự.
Bà lớn hào môn số ba bỏ bài, nhưng số hai tiếp tục tăng, 22 triệu.
Hot girl mạng Aly mã, 25 triệu.
Khương Tịch Đồng lại muốn giơ bảng, lúc này, một người khác phía trước nàng giơ cao bảng, 400 triệu.
Búa gỗ ba tiếng, mọi chuyện đã an bài.
Tạ Cửu Đường từ khi đấu giá sư bắt đầu giới thiệu câu chuyện tình yêu liên quan đến vòng ngọc, đã động lòng.
Nhất là khi đấu giá sư đeo bao tay trắng, cẩn thận từng li từng tí cầm vòng ngọc lên trưng bày, mở miệng nói: "Nhất sinh nhất thế nhất song nhân, một vòng tay trao một người, hẳn là người trong lòng."
Một câu, khiến một người đàn ông cam tâm tình nguyện móc ra 400 triệu.
Tạ Cửu Đường mua được vòng tay.
Những người khác chỉ có thể cam tâm tình nguyện nhận thua.
Chưa nói đến việc đồ mà nhà họ Tạ để mắt đến, sẽ không dễ dàng nhường bộ.
Chỉ là ở tài lực và số tiền mặt có thể chi phối, người ở chỗ này không một ai có thể so sánh với Tạ Cửu Đường.
Có người suy đoán Tạ Cửu Đường bỏ giá cao mua được chiếc vòng ngọc tượng trưng cho tình yêu này, là vì có người trong lòng.
Vậy thì người trong lòng này, chẳng lẽ chính là người con gái xinh đẹp đi cùng anh ta đến tham gia đấu giá hội?
"Đó chẳng phải là Khương Trà giả thiên kim của nhà họ Khương sao?"
"Nhà họ Khương này đúng là có phúc, nuôi một cô giả thiên kim mà lại có thể có chút quan hệ với Cửu gia."
Trong tiếng ngưỡng mộ của người bên cạnh, Khương Chính Quốc toát hết mồ hôi lạnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận