Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 290: Ta màn hình dơ dơ, ta liếm liếm sạch sẽ (length: 7781)

Lục Hi Phạn vẫn còn muốn quay lại, nhưng Khương Tịch Đồng nhanh tay lẹ mắt, trực tiếp cầm lấy quả táo xanh, mỗi quả cắn một miếng, sau đó cười tủm tỉm nhìn Lục Hi Phạn, nói: "Táo ta cắn rồi nha."
Lục Hi Phạn vô cùng cảm động, nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo, nói: "Ta nói là, bánh bao nhiều thế này, chúng ta chia ra ăn đi."
Hắn nói rồi chia túi bánh bao thành hai phần, vì là số lẻ nên mình cầm phần ít hơn, phần còn lại đưa cho Khương Tịch Đồng, nói: "Cảm ơn ngươi, Tịch Đồng, ngươi thật là một cô gái lương thiện."
Khương Tịch Đồng lúc nhận bánh bao, thiếu chút nữa đã muốn đánh Lục Hi Phạn.
Đồ ngốc, chia đều như thế này, chẳng phải để lộ ra sự thánh mẫu và lương thiện của nàng sao?
Trong lòng Khương Tịch Đồng mặc dù hận hành động này của Lục Hi Phạn đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì xung quanh 360° không góc chết đều có ống kính, chỉ có thể cười nhận lấy bánh bao, sau đó nhìn cái kẻ tự cho là thông minh, gặm hết quả táo xanh của mình, trong lòng càng tức giận hơn.
Việc chia bánh bao ra làm hiệu quả như cô mong muốn giảm đi rất nhiều.
Thật là tức chết mà.
Táo còn thành một mình cô độc hưởng.
Chỉ hai quả trái cây chua lè này mà cô thua thiệt quá lớn.
[Tịch Đồng người đẹp có tấm lòng vàng thật nha.] [Trời ơi, mình ăn còn không đủ, lại còn chia một nửa bánh bao ra, so với ai đó có đồ ăn không hết, lại không mời toàn bộ khách cùng ăn, thì mạnh hơn gấp trăm lần.] [Đạo đức bắt cóc mẹ nhà ngươi đâu, thánh mẫu thế, sao không đem bản thân phụng hiến đi ra luôn đi? Bên ngoài đầy lão độc thân, đem ngươi đi phụng hiến đi chứ.] [Lời ta tục tĩu, ta nói trước, ngươi mọc đầu ra để nhìn cao hơn thôi sao?] [Cái này khác gì cuối năm thưởng rút tiền mặt, rồi lại yêu cầu mày phát lì xì chia sẻ niềm vui, có khác gì nhau không?] Fan của Khương Tịch Đồng trước kia là đuổi theo người khác để chửi, bây giờ bị người ta đuổi theo chửi, lúc đánh không lại thì chỉ có thể lặng lẽ ẩn thân, chờ thời cơ hành động.
...
Một bên khác, Khương Trà bọn họ vừa ăn vừa lấy.
Dù sao có tổ chương trình trả tiền, không ăn chùa sao được.
Mỗi người đều ăn no căng bụng, ngay cả Tiểu Hắc cũng ăn quá no.
Chương Dự cũng ăn rất vui vẻ.
Thực đơn của nó chủ yếu là hải sản, hôm nay toàn là hải sản tươi rói vừa vớt dưới biển lên, ăn no đến thỏa mãn.
Khương Trà để che giấu việc nó ăn khi nào, chỉ thấy đồ ăn động đậy chứ không thấy tình hình của nó, liền đến chỗ nó ngồi thi pháp khống chế một chút.
Để tránh dọa sợ người xem livestream.
Đúng ba giờ.
Tổ chương trình chuẩn bị xong tàu thủy cập bến.
Tất cả các khách mời xếp hàng trả tiền mua vé tàu lên xe.
Khương Trà chủ động đẩy xe lăn cho Tạ Cửu Đường, hai người ở cuối hàng.
Sau khi tất cả mọi người lên thuyền, tiếng loa của đạo diễn vang lên ở mỗi ngóc ngách trên tàu khách.
Đạo diễn: "Như mọi người thấy, kỳ thu này của chúng ta, có thêm hai vị khách mời, lần lượt là Tổng giám đốc tập đoàn Tạ thị Tạ Cửu Đường, mọi người hay gọi là Cửu gia, và người thừa kế gia tộc Đoàn thị Đoàn Diên Ninh, xin mọi người nhiệt liệt hoan nghênh."
Tiếng của đạo diễn vừa dứt, các khách mời khác bắt đầu vỗ tay.
Lục Hi Phạn là người vỗ nhiệt tình nhất, hắn còn cố ý đứng gần Tạ Cửu Đường, muốn tìm cách bắt mối.
Đạo diễn: "Bây giờ mời hai vị khách mời tự giới thiệu một chút."
Đoàn Diên Ninh dẫn đầu tự giới thiệu, hướng về máy quay vẫy vẫy tay, nói: "Mọi người khỏe, tôi tên Đoàn Diên Ninh, rất vui được tham gia kỳ ba của «Ai là dũng sĩ» trên đảo hoang, hi vọng ở đây có thể kết bạn với mọi người, ngoài ra, nếu mọi người có nhu cầu về chuyên môn của tôi thì có thể nhắn tin riêng cho trợ lý của tôi liên hệ."
[Ha ha ha ha, rốt cuộc hắn đến tham gia chương trình là vì Khương Trà hay là đến để quảng cáo cho bản thân vậy?] [Quảng cáo quá lộ liễu rồi, nhưng mà thật thú vị, chỉ là mày nói tới nói lui, ngược lại phải nói rõ cách liên lạc của cái người gọi là trợ lý của mày chứ!] [Cười chết mất, người quen thuộc với Đoàn ca đều biết hắn chỉ tiện miệng nói vậy thôi, nhà họ Đoàn rất nổi tiếng trong giới, mà hắn lại là người thừa kế lợi hại nhất trong trăm năm qua của Đoàn thị, bình thường đi lại cũng ít khi chạm đất, có tiền muốn mời hắn còn phải xem thời gian, các người thật sự nghĩ hắn cần tham gia chương trình để quảng cáo cho bản thân sao?] [Nhìn hắn và Tạ Cửu Đường có chút giống nhau nhỉ, còn có Tạ Vinh An nữa, ba người này đều hơi giống nhau, nhưng đẹp trai nhất vẫn là Cửu gia.] [Bởi vì bọn họ là thân thích đó, chị ruột của Tạ Cửu Đường là mẹ ruột của Đoàn Diên Ninh, anh ruột là ba của Tạ Vinh An.] [Tôi dựa vào, đạo diễn giỏi nha, quan hệ của anh ta và nhà họ Tạ tốt vậy sao? Lại có thể mời cùng một lúc mấy người này.] [Nói thật lòng, chỉ cần ba người đàn ông này ngồi lại, dù chỉ là quây quần bên lò sưởi cắn hạt dưa thì tôi cũng có thể xem livestream cả ngày, đẹp trai quá mẹ nó.] [Mấy người có thấy kỳ lạ không? Cửu gia chưa bao giờ tham gia gameshow, Đoàn Diên Ninh cũng vậy, hai người này nghiêm túc mà nói thì coi như là người ngoài giới, nhưng họ lại đồng loạt chọn «Ai là dũng sĩ», một chương trình mạo hiểm như thế. Nhất là Cửu gia, tuy chân của anh ấy đã có dấu hiệu hồi phục, cũng có thể đi lại, nhưng rõ ràng vẫn còn đang trong quá trình điều trị, khi đi vẫn có chút khác biệt so với người thường, vậy mà anh ấy cũng tham gia chương trình mạo hiểm này.
Mấy người không thấy là bọn họ đều có cùng một mục đích khi tham gia sao?] [Tôi biết mấy người muốn nói bọn họ đều vì Khương Trà mà đến tham gia gameshow, mạnh dạn lên, đó chính là sự thật, ngoài Trà cha ra, còn có ai có mị lực như vậy? Còn cái mỹ nhân thiện lương thiên sứ gì đó mà fan cuồng của cô ta vẫn thường gọi Khương Tịch Đồng sao? Cô ta đến liếm chân cũng không có tư cách.] [Miệng của mấy người độc ác quá rồi, người ta chỉ là một cô bé mười tám tuổi bình thường thôi mà, có thể có tâm cơ gì chứ? #đầu chó# #đầu chó#] [Ngươi thêm đầu chó chậm quá rồi, con dao bảy mươi mét của ta không thu lại được rồi, kiếp sau nói chuyện lựa lời nhé.] Ống kính chuyển sang, dừng lại trên người Tạ Cửu Đường.
Tạ Cửu Đường lười biếng nhấc mí mắt lên, nhàn nhạt nhìn về phía ống kính.
Lập tức có một đám người cuồng nhan sắc gục ngã trước màn hình, gào thét không thôi.
[A a a a a a đẹp trai quá đẹp trai quá.] [Thật là một gương mặt vĩ đại.] [Màn hình của tôi bị bẩn rồi, để tôi liếm liếm cho sạch.] [Phải làm gì để có thể khiến người đàn ông này cưới tôi đây?] [Mọi người đừng mơ tưởng nữa, bà xã của anh ấy là Khương Trà.] [Tốt rồi, bỗng chốc tỉnh táo lại, tôi không thể so với Khương Trà được, ô ô ô.] [Đáng ghét, thế mà lại thua Khương Trà, tôi tâm phục khẩu phục.] [Ô ô ô, may mà tôi là fan CP.] [Fan CP sướng chết rồi, Khương Trà chủ động đẩy xe lăn cho Tạ Cửu Đường kìa, rõ ràng thời gian làm việc hai tiếng đã hết lâu rồi.] [Mấy người có thể livestream kết hôn tại chỗ không?] [Cục dân chính tôi khiêng qua rồi đây, xin đưa ra chứng minh thư của hai người.] Tạ Cửu Đường mặt không cảm xúc, vô cùng bình tĩnh nói: "Tạ Cửu Đường, muốn biết thêm thì tự đi Baidu."
[OMG, anh ấy không chỉ đẹp trai mà còn quá ngầu nữa.] [Chết rồi, muốn ném cái ông chú móc chân ở nhà đi quá.] [Tôi ghen tị với Khương Trà, lại còn ghen tị với Tạ Cửu Đường nữa, ô ô ô, kiếp trước tôi là trái chanh à, sao mà dễ bị chua như thế.] Tiếng của đạo diễn lại vang lên, nói: "Mọi người có phải nghĩ là kỳ này chỉ có hai khách mời đặc biệt đúng không?"
[Đạo diễn lại muốn gây sự rồi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận