Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 280: Loại này liêu muội thủ đoạn, mười năm trước liền lỗi thời (length: 7883)

Trong lúc tranh giành chỗ ngồi, hỗn loạn, còn có bạn học ngồi xuống đùi của bạn khác.
Ầm ầm còn có tiếng ghế đổ.
Một lát sau.
Ở vị trí phản quang cửa, xuất hiện một người đàn ông cao lớn.
Do ngược sáng nên tạm thời không nhìn rõ mặt.
Trong lớp trở nên vô cùng im lặng, yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Khương Trà miệng còn đang ngậm kẹo, theo tầm mắt của mọi người, liếc nhìn vị trí cửa lớp.
Người kia bước đi bằng giày da, mặc trên người bộ tây trang đen rất trang trọng, lúc vào còn đưa tay chỉnh lại cà vạt.
Sau đó —— Khương Trà thấy được một khuôn mặt quen thuộc.
Đây không phải Đoàn Diên Ninh sao?
Đoàn Diên Ninh đi đến, đặt sách vở trong tay lên bàn, đối với các bạn học bên dưới nói: "Các em học sinh; ta là Đoàn Diên Ninh, từ hôm nay trở đi ta là giáo viên dạy thay của các em."
Đoàn Diên Ninh cũng thấy Tạ Vinh Sinh, cười vẫy tay với Tạ Vinh Sinh.
Tạ Vinh Sinh trực tiếp lấy sách che mặt mình.
Không muốn đối mặt.
Không muốn đối mặt Tạ Vinh Sinh, vừa tan học, đã bị Đoàn Diên Ninh chặn lại.
Đoàn Diên Ninh chặn Tạ Vinh Sinh ở chỗ vắng vẻ, đưa tay ra, "Bữa sáng của ta đâu?"
Tạ Vinh Sinh: "Không mang điện thoại."
Hắn vừa nói xong, điện thoại trong túi vang lên.
Tạ Vinh Sinh: "..."
Đoàn Diên Ninh rất nhiệt tình chào hỏi Ôn Giản An và Khương Trà, "Chào các bạn; ta là anh họ của Tạ Vinh Sinh, rất vui được làm quen với các bạn, có cơ hội cùng nhau ăn cơm nhé."
Khương Trà: "Chào anh."
Ánh mắt Đoàn Diên Ninh luôn dừng trên mặt Khương Trà, không nhịn được ngắm nhìn, "Bạn học, chúng ta đã từng gặp nhau trước đây chưa?"
Tạ Vinh Sinh dội gáo nước lạnh, nói: "Anh họ, cái trò tán gái này, mười năm trước đã lỗi thời rồi."
Đoàn Diên Ninh: "Nhưng ta thật sự có cảm giác như chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi."
Khương Trà không giải thích mình là ai.
Nàng chỉ lấy từ trong túi vải ra một người giấy nhỏ, đưa qua.
Người giấy nhỏ này chính là cái trước đã gặp ở khách sạn với Đoàn Diên Ninh.
Đôi mắt Đoàn Diên Ninh lập tức trợn to.
Hắn kích động nhận lấy, hai tay nâng người giấy nhỏ, kích động nhìn Khương Trà, "Ngươi chính là chủ nhân của người giấy nhỏ kia? Ngươi biết chế tạo và khống chế người giấy? Ngươi tên là gì? Sư phụ ngươi là ai? Có thể giới thiệu cho ta biết không?"
Khương Trà bắt đầu đau đầu.
Cái cảm giác quen thuộc này.
Tựa như trên đầu nàng đội vòng kim cô vậy.
Nàng nhanh chóng ngắt lời đối phương, chỉ lên trời, nói: "Sư phụ ta ở trên kia."
Ý của Khương Trà: Sư phụ ta đã phi thăng.
Nhưng trong tai Đoàn Diên Ninh lại là: Sư phụ ta chết rồi.
Hắn lập tức có chút không biết làm sao, có chút kích động, nói: "Ngại quá, ta không biết, ngươi lát nữa có tiết học không? Ta có thể mời ngươi ăn bữa cơm rồi nói chuyện được không?"
Đoàn Diên Ninh có cảm giác nửa đêm tỉnh giấc chỉ muốn tự vả mình một cái.
Khương Trà: "Có thể."
Khương Trà còn không biết hắn đã hiểu lầm.
Đoàn Diên Ninh vì áy náy nên nói chuyện cũng lắp bắp, "Vậy, vậy chúng ta, chúng ta đi đâu ăn cái gì? Ngươi thích ăn gì? Ta mời khách."
Khương Trà: "Ăn lẩu đi, hôm nay hợp ăn lẩu."
Đoàn Diên Ninh lập tức nói: "Được."
Tạ Vinh Sinh không yên lòng để Khương Trà đi ăn cơm riêng với Đoàn Diên Ninh, lập tức kéo Ôn Giản An đi, nói: "Chúng ta cũng phải đi."
Đoàn Diên Ninh thấy hắn khá thân thiết với Khương Trà, còn nghĩ lát nữa sẽ nhờ hắn nói giúp mình mấy lời hay, vui vẻ đồng ý.
Hắn không biết, Tạ Vinh Sinh vừa quay đi đã nói xấu hắn.
Hoàn toàn giới thiệu hắn thành một kẻ điên đáng sợ, lại còn là biến thái.
...
Giữa trưa.
Mấy người cùng ra ngoài ăn lẩu.
Đoàn Diên Ninh vốn định dẫn bọn họ đến quán lẩu nổi tiếng nhất gần đó.
Ôn Giản An vừa nghe tên quán lẩu đã lập tức nói: "Anh nói cái quán kia là quán nổi tiếng để check-in trên mạng chứ có ngon đâu, còn không bằng cái quán trước cổng trường mình ngon hơn."
Đoàn Diên Ninh: "Vậy chúng ta ăn ở cổng trường?"
Khương Trà không có ý kiến gì về chỗ ăn, chỉ cần đồ ăn ngon, làm nàng ăn no là được.
Khương Trà bọn họ vừa ngồi xuống quán lẩu.
Ô Nha đã lập tức chụp lén rồi báo cáo lại cho Tạ Cửu Đường.
Hắn còn đổi cho mình cái tên mới.
【Ô Nha không đen】: Cửu gia, cái sợi tơ nhân duyên to như bắp đùi của Khương tiểu thư có phải là Đoàn thiếu gia không? Đoàn thiếu gia lớn lên nhân trung long phượng, đứng cùng Khương tiểu thư, nhìn thật là xứng đôi.
Lúc Tạ Cửu Đường nhận được tin, hắn còn đang cố gắng làm hồi phục.
Lần đầu tiên vừa uống thuốc vừa châm cứu, chân của hắn hồi phục tốt hơn so với trước.
Bây giờ không cần gậy chống cũng có thể đi được một đoạn đường, tuy rằng đi có hơi chậm.
Nhưng không còn mệt mỏi như trước.
Tạ Cửu Đường muốn đôi chân mình hồi phục tốt hơn chút nữa, mỗi ngày đều sẽ nghiêm túc luyện tập hồi phục.
Hắn vừa từ máy phục hồi bước xuống, điện thoại đã rung.
Tạ Cửu Đường cầm điện thoại lên, liếc mắt nhìn qua.
Đọc rõ nội dung tin nhắn, lông mày hắn nhíu chặt lại, nếu không phải quản gia Lâm dọn dẹp nhà cửa vô cùng sạch sẽ, thì con ruồi mẹ có thể đã bị kẹp chết ở giữa lông mày hắn rồi.
【lầu】: Tiền thưởng bị trừ hả?
【Ô Nha không đen】: Không có!
Tạ Cửu Đường vuốt màn hình lên trên, phóng to ảnh chụp mà Ô Nha đã gửi.
Cuối cùng chỉ để lại mỗi khuôn mặt Khương Trà.
Khương Trà miệng đang ngậm viên kẹo, hai má phúng phính trông vô cùng đáng yêu.
Tạ Cửu Đường không nhịn được cắt ảnh chụp, lưu vào album ảnh của điện thoại.
Trong điện thoại của hắn, trước kia album ảnh trống rỗng.
Bây giờ có thêm một album ảnh đã khóa.
Trong đó, mỗi một tấm ảnh đều có bóng hình của Khương Trà.
Bao gồm những bức ảnh mà Ô Nha hay gửi bình thường, tất cả đều ở đây.
Tạ Cửu Đường tắm xong đi ra.
Trợ lý Trương Tiểu Vương vừa hay ôm tập văn kiện đi vào nhà.
Trương Tiểu Vương ngồi trên sô pha phòng khách chờ, quản gia rót cho hắn một ly trà nóng.
Hai con chó mập mạp nằm dài trên thảm, lười biếng liếm móng.
Tạ Cửu Đường thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi đi xuống.
Trương Tiểu Vương kinh ngạc mở to hai mắt, "Cửu gia, chân của ngài khỏi rồi sao?"
Tạ Cửu Đường cố gắng không vịn vào lan can, cũng vì thế mà đi hơi chậm.
Trương Tiểu Vương nhanh chóng đứng lên chờ.
Vài phút sau.
Tạ Cửu Đường ngồi xuống ghế sofa ở giữa.
Trương Tiểu Vương ngồi trên chiếc sô pha đơn bên cạnh, nói: "Cửu gia, chuyện nghệ thuật mà ngài nói, tôi đã liên hệ xong, số quay tiếp theo sẽ là ở một hòn đảo hoang."
Tạ Cửu Đường: "Ừ."
Tạ Cửu Đường muốn xác nhận thêm tin tức quay « Ai là dũng sĩ » kỳ ba.
Tuy rằng trên Weibo chính thức vẫn chưa công khai thừa nhận chuyện này, cũng chưa quảng cáo, nhưng trên mạng đã có rất nhiều tin tức rò rỉ.
【Dưa vương bản vương: «Ai là dũng sĩ» cái chương trình này thật sự quá điên rồi, mỗi kỳ đều rất hot, kỳ ba lại càng gây chấn động, mời được toàn nhân vật tầm cỡ, mọi người thử đoán xem là ai nào.】 Cái người có tài khoản tiếp thị này có rất nhiều fan, vừa đăng lên, đã lập tức có người vào bình luận.
【Chẳng lẽ không phải là Tạ Cửu Đường à? Tôi thấy có người nói ở một cánh hoa, nhưng tôi thấy chắc là cái tài khoản tiếp thị này nói linh tinh thôi.】 【Tạ Cửu Đường tham gia quay show nghệ thuật à? Còn là một show mạo hiểm nữa chứ? Đừng đùa, hắn đi tham gia show nghệ thuật là phải để người ta cõng đi à?】 【Nếu Tạ Cửu Đường đi tham gia show mạo hiểm, tôi sẽ livestream đứng lên bằng đầu bị tiêu chảy.】 【Này cái bạn trên mạng có ID @ăn bàn phím sống, chờ bạn đứng lên bằng đầu rồi bị tiêu chảy nha.】 ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận