Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 141: Xác thật yêu (length: 3887)

Nửa tiếng sau.
Xe đi tới một quán cơm nông gia mở ở chân núi.
Nơi này đặc biệt là chỉ cung cấp các loại thịt được nuôi tại nhà, cùng với rau củ hữu cơ do chính chủ quán mời người trồng.
Xe dừng ở phía trước quán cơm.
Quán cơm nhỏ hai tầng lầu, nhìn từ bên ngoài không mấy bắt mắt, nhưng bên trong trang trí đặc biệt tinh xảo.
Khương Trà đi theo vào bên trong sân, là một cái sân lộ thiên.
Khi Khương Trà đến thì chú ý, quán cơm này hôm nay không có những khách khác.
Tạ Cửu Đường ngồi bên trong chờ nàng.
Khương Trà đi tới.
Tạ Cửu Đường đẩy xe lăn đi đến.
Khương Trà mặc quần áo thoải mái đơn giản nhất.
Tạ Cửu Đường lại hoàn toàn tương phản, hắn rõ ràng là đã ăn mặc tỉ mỉ, bộ vest trên người đều là đồ mới, vest may riêng, mặc lên người hắn, đặc biệt bảnh bao.
Khương Trà đi đến trước mặt hắn, "Cửu gia."
Tạ Cửu Đường ngay cả khuy áo trên tay áo cũng cố ý phối đồ.
Đôi giày da dưới chân, người không rành nghề nhìn có thể không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng người sành thì liếc mắt một cái liền biết, đôi giày da này vô cùng đắt tiền.
Lại còn không nỡ đi.
Hai người mặt đối mặt ngồi xuống.
Nhân viên phục vụ đến chọn món ăn.
Tạ Cửu Đường quen thuộc khẩu vị của Khương Trà, trực tiếp gạch hết một trang thực đơn.
Tiểu Hắc thừa cơ hội từ trong túi áo Khương Trà chui ra, nhảy lên đùi Tạ Cửu Đường nằm.
Tạ Cửu Đường đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc men theo tay Tạ Cửu Đường leo lên bàn, ngẩng đầu lên, uống nước trong ly của Tạ Cửu Đường.
Rất nhiều món ăn trong quán này đều là những món Khương Trà thích.
Tạ Cửu Đường từ hôm qua biết có hẹn đã bắt đầu sắp xếp người tìm một quán cơm thích hợp cho hẹn hò, lại vừa có thể đáp ứng được sở thích ăn uống của Khương Trà.
Nơi này cũng không xa nơi Khương Trà ở.
Phong cảnh cũng không tệ.
Lại xa khu náo nhiệt, không đến mức bị người khác vây quanh Khương Trà.
Nhân viên phục vụ bưng đồ tráng miệng khai vị lên.
Có hai phần, một phần đặt trước mặt Khương Trà, một phần đặt trước mặt Tạ Cửu Đường.
Mỗi phần đều có lượng rất ít, nhưng hương vị lại rất ngon.
Khương Trà chỉ nếm thử cái đầu tiên, mắt liền sáng lên, nhưng vì lượng quá ít, còn chưa ăn đến cái thứ ba thì đã hết.
Vừa nếm được hương vị liền hết mất.
Khương Trà chưa đã thèm, liếm môi một cái, ánh mắt dừng ở món tráng miệng trước mặt Tạ Cửu Đường, cắn thìa, nhìn chằm chằm Tạ Cửu Đường, "Cửu gia, món tráng miệng này ăn cực ngon, anh không thử sao?"
Tạ Cửu Đường liếc mắt một cái nhìn ra nàng muốn ăn, khẽ cười nhạt, bàn tay khớp xương rõ ràng cầm lấy khay, đưa đến trước mặt Khương Trà, "Em ăn đi, anh không thích ăn đồ ngọt."
Khương Trà nhận lấy, để ở dưới mũi ngửi thử, thơm quá.
"Anh thật sự không ăn sao?"
Tạ Cửu Đường lắc đầu, "Em ăn đi."
Khương Trà bưng khay lên, mở miệng cắn một miếng.
Nàng vừa ăn vừa lộ vẻ hài lòng, "Thật sự ăn rất ngon, anh không nếm thử thì thiệt lớn."
Tạ Cửu Đường đối với đồ ngọt không có gì hứng thú.
Ánh mắt hắn dừng ở đôi môi mềm mại trắng mịn của Khương Trà dính chút kem bơ trắng, yết hầu chuyển động, "Bây giờ để ý cho anh nếm thử một chút không?"
Khương Trà hào phóng đưa món tráng miệng qua.
Nàng cố ý xoay phần mình đã cắn sang bên góc khác, "Ăn đi, đảm bảo anh sẽ thích nó."
Tạ Cửu Đường không biết cố ý hay vô tình, cầm chiếc thìa nhỏ chuyên dùng để ăn bánh ngọt, nhẹ nhàng múc một miếng nhỏ ở chỗ Khương Trà đã cắn.
Khương Trà chú ý thấy hắn múc nhầm chỗ, vừa muốn nhắc nhở.
Tạ Cửu Đường đã ăn.
Nàng nuốt lời muốn nói 'Đụng vào nước miếng của ta' xuống.
Tạ Cửu Đường tinh tế thưởng thức, giọng nói trầm thấp, khẽ cười một tiếng ngắn gọn, "quả thật thích."
Khương Trà: ?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận