Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 153: Không có hậu trường, chỉ có tài hoa (length: 3931)

Cố Hàn Giới tay theo ngoài cửa sổ thu về, mở điện thoại di động.
【 An tỷ 】: Ngươi bị làm sao vậy? Tại sao lại nhường người khác loại bỏ ngươi? Ngươi có biết chương trình này hiện tại có bao nhiêu người chen chúc, phá đầu cũng muốn vào không?
【 An tỷ 】: Ngươi không nói sớm với ta, cũng không bàn bạc với công ty, tự ý quyết định để người khác bỏ phiếu loại bỏ, ngươi ngốc quá đáng rồi.
Cố Hàn Giới không có hậu thuẫn, chỉ có tài năng.
Hợp đồng công ty ký với hắn cũng chẳng tốt đẹp gì.
Tất cả sáng tác của hắn theo hợp đồng đều thuộc về công ty. Công ty trong hợp đồng ký kết đầu tiên đã bán đứt bản quyền của hắn, còn có một phần hợp đồng yêu cầu hắn mỗi năm phải viết ít nhất mười bài hát, còn phải có ít nhất một bài hot.
Nếu không hot, sẽ bị phạt tiền.
Tất cả lợi nhuận chia, hắn chỉ được hai phần.
Nếu muốn phá hợp đồng, còn phải bồi thường một số tiền lớn, căn bản không phải gia cảnh của hắn có thể chi trả.
Thời điểm Cố Hàn Giới mới ra mắt, chưa nổi tiếng, tiếng nói cũng ít. Khi đó hắn chỉ có thể phục tùng sự sắp xếp của công ty, tham gia các hoạt động mà bản thân không muốn tham gia.
Mãi đến sau này, người hâm mộ của hắn ngày càng nhiều, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Dần dần, hắn trở thành nghệ sĩ kiếm tiền nhiều nhất của công ty nhỏ đó, lượng người hâm mộ cũng đông nhất, mà fan lại là những người thích gây chiến nhất.
Dưới sự giúp sức của những người hâm mộ này, công ty rốt cuộc không ép hắn phải liên tục tham gia các gameshow không muốn, có thể để hắn yên tĩnh sáng tác ca khúc.
Đương nhiên, công ty không ép hắn tham gia show giải trí thường xuyên nữa thì lại bắt đầu từ các buổi biểu diễn mà ép buộc hắn, mỗi năm đều sắp xếp một số lượng lớn buổi diễn để hắn hát, có đôi khi cổ họng khản đặc cũng phải tiếp tục.
Mặc dù một mình hắn đã mang lại gần 80% lợi nhuận cho công ty, lão bản vẫn xem hắn như trâu ngựa.
Vì phần hắn nhận được không nhiều, lại thường xuyên bị khấu trừ, dẫn đến tiền tiết kiệm của bản thân không nhiều, căn bản không đủ để bồi thường, cho nên hắn không có cách nào chuộc tự do cho mình.
Chỉ có thể tiếp tục bán mạng cho công ty.
【GHJ】: An tỷ, ta không muốn ghi hình, ta muốn trở về sáng tác bài hát.
【 An tỷ 】: Ngươi đúng là ngu ngốc.
【 An tỷ 】: Chương trình này hiện tại đang rất hot, một đống người muốn chen chân vào, dù chỉ là khách mời bay thôi, còn ngươi thì hay rồi, để người khác bỏ phiếu loại bỏ, chẳng khác nào tự mình rút lui.
【GHJ】: Ta thật sự không quen với kiểu show thực tế phát sóng trực tiếp này, ngoại trừ tối đi ngủ, hầu như mọi hành động đều bị ống kính theo dõi, ta không có không gian riêng, ta cảm thấy như bị người khác theo dõi.
【 An tỷ 】: Ngươi đã ra mắt 5 năm rồi mà vẫn không quen với những cái ống kính đó à?
【GHJ】: Thực xin lỗi An tỷ, phiền chị nói với bên Trần tổng giúp em.
【 An tỷ 】: Ngươi không quay show nữa thì chuẩn bị sáng tác đi, tháng sau lại bắt đầu concert, tour diễn, trạm đầu tiên là du thuyền trên biển.
...
Cố Hàn Giới buông điện thoại, xoa xoa mi tâm, hắn lấy từ trong xe một chiếc bịt mắt, nói với người trợ lý đang lái xe phía trước: "Ta ngủ một lát, nếu cậu lái xe mệt thì tìm chỗ dừng lại nghỉ ngơi một chút."
Trợ lý: "Vâng, Cố ca."
Cố Hàn Giới ngủ rất nhanh.
Trong khoảng thời gian thu hình tại nơi này, chất lượng giấc ngủ của hắn luôn không tốt lắm.
Phòng ngủ ở đây giống hệt phòng ngủ hồi đại học của hắn.
Vừa nhắm mắt, dường như hắn có thể nghe thấy tiếng cười đùa của bạn cùng phòng ngày xưa, tiếng ồn ào.
Còn có —— Cố Hàn Giới sau khi ngủ, liền mơ một giấc mơ.
Hắn mơ thấy mình quay trở lại cuộc sống vườn trường.
Bước vào phòng ngủ 404...
Bạn cần đăng nhập để bình luận