Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 344: Vui vẻ (length: 5435)

Hôn gián tiếp cũng là hôn.
Trong lòng Tạ Cửu Đường pháo hoa nở rộ.
Không lâu sau, người đàn ông chờ đối tượng xem mắt đến.
Người đàn ông: "Ta cảm thấy phụ nữ nên ở nhà chăm chồng dạy con, ít lộ mặt đi ra ngoài, nên tập trung vào gia đình, nghĩ xem làm sao nuôi dạy con cái tốt và hiếu thuận cha mẹ."
Người phụ nữ như nghe chuyện cười, bật cười thành tiếng, nói: "Vậy ta xin hỏi, lương một tháng của anh bao nhiêu? Có thể đưa cho gia đình bao nhiêu?"
Người đàn ông rất tự hào nói: "Lương của tôi 7000, đưa cho cô 2000 là đủ rồi, tự mình mua đồ ăn nấu nướng không tốn mấy đồng đâu."
Người phụ nữ rõ ràng trợn trắng mắt, nói: "Đây là thủ đô, anh có nhà không?"
Người đàn ông: "Thuê nhà, tiền thuê nhà 3500."
Người phụ nữ tức giận cười, "Anh có chút tiền đó thôi, sao không biết xấu hổ đi xem mắt?"
Người đàn ông: "Tôi đẹp trai mà, cô không biết, mấy cô trên đường nhìn thấy tôi đều thường xuyên nhìn chằm chằm tôi hai mắt, còn có mấy đồng nghiệp trong công ty, mười cô thì tám cô thích thầm tôi, hay nhìn trộm tôi."
Người phụ nữ nghe không nổi nữa, đứng lên, "Xin lỗi, tôi thấy chúng ta không hợp nhau, vậy nhé."
Người đàn ông lập tức giữ tay người phụ nữ lại, nói: "Đợi một chút, cô muốn đi cũng phải đưa tiền đây đã, lẩu này là cô nói ăn trước mà, cô phải trả tiền."
Người phụ nữ không muốn dây dưa nhiều với tên cặn bã này, trực tiếp ném 200 đồng tiền mặt, sau đó bưng cốc nước bên cạnh, hắt thẳng vào mặt người đàn ông, nói: "Tiền là bồi thường."
Sau đó cô hất mái tóc dài, đẹp trai không chút do dự bỏ đi.
Tạ Cửu Đường lần đầu thấy xem mắt, bị mức độ bùng nổ này làm kinh ngạc.
Khi người phụ nữ hắt nước, thật sự bắn trúng chỗ ngồi vừa nãy của Tạ Cửu Đường.
Tạ Cửu Đường vừa nhúng thịt bò, vừa gắp cho Khương Trà ăn, nói: "Còn may ngươi gọi ta lại đây ngồi, không thì bây giờ quần áo chắc khỏi dùng luôn."
Bát của Khương Trà đầy thịt bò, nàng ăn ngon miệng, sau đó ghé sát tai Tạ Cửu Đường, hạ giọng nói: "Bàn bên phải, là đôi nam nữ vụng trộm, trong vòng nửa tiếng nữa, chính thất của người đàn ông sẽ tới."
Tạ Cửu Đường đột nhiên hiểu được sự thú vị của việc ăn dưa, hắn khẽ cụp mắt xuống, chú ý đến đôi môi đỏ mọng của Khương Trà khi nói chuyện, lực chú ý chuyển đi, nói: "Sẽ đánh nhau không?"
Khương Trà: "Sẽ, cho nên ăn nhanh lên."
Nàng nói xong, còn gắp một viên thịt bò nhét vào miệng Tạ Cửu Đường, dặn dò Tạ Cửu Đường ăn nhanh lên.
Đũa mà Khương Trà dùng là đôi đũa của nàng.
Tim Tạ Cửu Đường hẫng một nhịp.
Nhưng người đương sự căn bản không nhận thấy được.
Hắn có chút không kìm chế được cảm xúc sôi trào trong lòng, thừa lúc Khương Trà vùi đầu ăn say sưa, gửi tin nhắn cho gã lãng tử tình trường Tạ Vinh An.
【Lâu】:Ta có một người bạn...
【Gọi ta soái ca】:Bạn của ngươi họ Tạ?
Tạ Cửu Đường ấn quá nhanh, còn chưa gõ xong chữ đã gửi đi.
Hắn không để ý Tạ Vinh An trêu chọc, tiếp tục gõ chữ.
【Lâu】:Có một người thích cô gái, cô bé kia không ngại cùng hắn ăn chung một đôi đũa, điều này có ý nghĩa gì?
【Gọi ta soái ca】:Coi ngươi là người thân đi.
Mặt Tạ Cửu Đường trầm xuống, trực tiếp xóa sạch tất cả tin nhắn.
Giả vờ như mình chưa từng hỏi.
Nhưng Tạ Vinh An không buông tha hắn, vẫn liên tục gửi tin nhắn đến.
【Gọi ta soái ca】:Nếu ngươi nói là ngươi và Trà cha...
Tạ Cửu Đường vốn muốn chặn Tạ Vinh An, nhưng khi nhìn thấy mấy chữ này liền dừng tay lại.
【Lâu】:Thế nào?
【Gọi ta soái ca】:Hãy xem cô ấy có ngại ăn chung đũa với người khác không, nếu không ngại thì chúc mừng ngươi, ít nhất trong lòng cô ấy ngươi là đặc biệt.
Tạ Cửu Đường lập tức lại vui vẻ trở lại.
Trực tiếp chuyển khoản cho Tạ Vinh An 5000.
【Lâu】:Làm sao chứng minh?
【Gọi ta soái ca】:Bây giờ các ngươi đang ở đâu?
Tạ Cửu Đường gửi định vị cho hắn.
【Gọi ta soái ca】:Chỗ này ta biết, trước bạn ta dẫn tới ăn rồi.
【Gọi ta soái ca】:Ta đang ở gần đây, các ngươi đợi mấy phút, ta đến ngay.
Mấy phút sau.
Tạ Vinh An thật sự đến.
Vẫn là bộ dạng đẹp trai quang vinh, không chút ngụy trang.
Tạ Vinh An đi tới, lập tức đổi một cái ghế bên cạnh, ngồi đối diện Khương Trà và Tạ Cửu Đường, thân mật hỏi Khương Trà, "Trà cha, thật là trùng hợp, ta vừa hay đang quay phim ở gần đây."
Tạ Vinh An vừa nói, vừa rất tự giác giơ tay, nhờ phục vụ đưa cho hắn một bộ bát đũa mới.
Sau khi bát đũa đưa đến, Tạ Vinh An bắt đầu ăn.
Ăn xong còn cắn một chút đũa của mình, sau đó dùng đôi đũa đó gắp một viên thịt bò bỏ vào bát nước chấm của Khương Trà, nói: "Viên thịt bò này chín rồi, Trà cha cô ăn đi."
Khương Trà nhìn chằm chằm viên thịt bò kia một giây.
Tạ Vinh An và Tạ Cửu Đường đều rất khẩn trương.
Khương Trà trực tiếp đưa cả bát nước chấm cho Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc cắn một phát, nuốt chửng cả viên, ăn ngon lành vẫy đuôi.
Tạ Vinh An thở phào nhẹ nhõm.
Hành động vừa rồi của hắn thật sự rất mạo hiểm.
Nếu Khương Trà ăn viên thịt bò mà hắn đã gắp, chắc chắn thùng giấm chua lớn kia sẽ nổ tung...
Bạn cần đăng nhập để bình luận