Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 159: Tiệm này là bà xã của ta bản, ngươi nói ta bán không? (length: 3735)

Tiểu Hắc tức giận dùng đuôi gõ vào mai rùa của Thập Bát, "Ta không phải ba ba, ngươi là con rùa đáng ghét."
Thập Bát: "Vậy ngươi xuống khỏi cái mai rùa đáng ghét của ta đi."
Tiểu Hắc vung vẩy chóp đuôi nhọn, nói: "Ta không xuống đấy, ngươi bảo ta xuống ta mới xuống, ta còn cần mặt mũi không?"
Khương Trà đứng lên, đi đến phía sau ghế trên bãi cát, lười biếng nằm xuống.
Khương Trà nhắm mắt lim dim một lát, điện thoại di động rung lên.
Nàng mơ màng mở mắt ra, liếc nhìn qua, là tin nhắn Cố Hàn Giới gửi tới.
Nói là hiện tại muốn đến tìm nàng mua bùa.
Để bày tỏ thành ý, Cố Hàn Giới đã chuyển khoản trước cho Khương Trà 16 vạn.
Hắn muốn mua hai lá.
Khương Trà ấn nhận tiền, cho đối phương một địa chỉ.
Cố Hàn Giới đang tham gia một chương trình gameshow ca nhạc.
Hôm nay là ngày ghi hình đầu tiên.
Lát nữa là đến lượt hắn lên sân khấu hát.
【GHJ 】: Ta còn đang ghi hình, khoảng tám giờ tối sẽ xong việc, lúc đó có thể qua tìm ngươi được không?
【Ginger-tea】: Được.
【GHJ 】: Ngươi có nghĩ đến việc mở cửa hàng online không? Nếu ngươi mở gian hàng online hoặc bán bùa theo hình thức thương mại điện tử thì chắc sẽ có nhiều người muốn mua lắm.
Cửa hàng online?
Khương Trà bỗng nhiên nghĩ tới Minh Tịnh Đại Sư, cây phất trần của ông ta là mua ở trên mạng.
Khương Trà trở mình, suy nghĩ một chút, nghĩ đến cái tên cửa hàng online: "Cố gắng tích cóp tiền cưới vợ".
Khương Trà mở trang thương mại điện tử ra, tìm kiếm cửa hàng tên này.
Rất nhanh đã tìm thấy.
Mặt hàng trong cửa hàng không nhiều, nhưng giá cả đắt đỏ, vậy mà số lượng người mua không hề ít.
Khương Trà tính toán sơ qua, kinh hãi với doanh số bán hàng của người này.
Một lá bùa tăng cường cấp thấp thông thường cũng bán được 59999.
Vậy mà một lá bùa bảo mệnh cao cấp của nàng chỉ có giá tám vạn!
Nàng thật đúng là một người bán có lương tâm.
Khương Trà mở trang trò chuyện, liên lạc với đối phương.
【Ginger-tea 】: Còn đó không?
【cố gắng tích cóp tiền cưới vợ】: Vẫn chưa có vợ, không cần Khương Trà.
【Ginger-tea 】: Cửa hàng này của ngươi có bán không?
【cố gắng kiếm tiền cưới vợ】: ?? Cửa hàng này là bản của vợ ta, ngươi bảo ta có bán không?
【G】: Đồ trong cửa hàng đều là do ngươi làm ra?
【cố gắng】: Chứ còn ai?
【G】: Học nghệ chưa tinh, kiến thức nửa vời.
【cố gắng】: Ngươi thì tính là cái gì?
【G】: Coi như là tổ sư gia của ngươi.
【cố gắng】: ? ? ?
Tư Minh cau mày, nhìn chằm chằm vào màn hình hồi lâu, hắn luôn cảm thấy những lời này rất quen, hình như đã từng thấy ở đâu rồi.
Hắn nghĩ một lát, chụp ảnh màn hình đoạn đối thoại này gửi cho ông nội Tư Không Hải.
Ảnh vừa gửi qua, điện thoại Tư Không Hải liền gọi tới.
Tư Minh vừa bắt máy, đối phương đã mắng xơi xơi.
"Thằng hỗn trướng kia, đồ mà lão tổ tông truyền lại dạy ngươi ngươi đều quên hết rồi sao?"
Tư Minh: "Dạ?"
"Ngươi mau chóng về đây cho ta." Tư Không Hải không biết Tư Minh đang liên lạc với Khương Trà, cứ tưởng đó là lịch sử trò chuyện cũ, vừa mắng một trận xong thì bảo Tư Minh mau về nhà ông bà.
Tư Minh nhanh chóng tắt mạng, tắt máy vi tính.
Khương Trà thấy đối phương không online, cũng không tiếp tục gửi tin nhắn nữa.
Tạ Cửu Đường chống gậy, chậm rãi đi về phía Khương Trà.
Tiểu Hắc chạy đến, xoay vòng quanh hắn.
Tạ Cửu Đường đi rất chậm, nhưng hắn nhất quyết phải dùng hai chân để đi.
Khương Trà chú ý thấy, ngồi dậy, vỗ tay, nói: "Oa, Cửu gia, hôm nay ngươi đi tốt hơn hôm qua nhiều rồi nè."
Tiểu Hắc: "Tê ~" Kim chủ đại nhân gậy!
Bàn về sự tình cổ vũ tinh thần kim chủ, nàng và Tiểu Hắc đều là những người xuất sắc…
Bạn cần đăng nhập để bình luận