Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ

Sa Điêu Đoán Mệnh Thiên Sư, Nàng Mạnh Đến Mức Đáng Sợ - Chương 440: Sợ làm sợ ngươi, không cho nhìn (length: 7176)

Tạ Cửu Đường xoay điện thoại lại, chỉ còn chiếu mặt mình.
"Ngươi bây giờ ở đâu? Bên cạnh có ai không?" Tạ Cửu Đường hỏi.
"Không ai." Khương Trà nói: "Ta ở trong phòng, một mình."
Tạ Cửu Đường lập tức cầm điện thoại đặt trước mặt, nói: "Vậy ngươi đợi ta một lát, ta đang gội đầu."
Tạ Cửu Đường thả điện thoại, căn chỉnh vị trí vừa đúng, vừa vặn để Khương Trà nhìn thấy cơ ngực và cơ bụng rắn chắc đầy đặn của hắn, theo dòng nước chảy xuống trông vô cùng gợi cảm.
Gợi cảm mà mê người.
Khương Trà nhìn chằm chằm hình ảnh trong màn hình, nuốt nước miếng, nói: "Ngươi x·á·c định bây giờ đang gội đầu?"
Tạ Cửu Đường mặt không đổi sắc, nói: "Ta đang xoa bọt lên đầu, sắp xong rồi."
Khương Trà nhìn chằm chằm màn hình, x·á·c thực nhìn thấy bọt trên đầu hắn theo đường cơ bụng và dòng nước cùng nhau chảy xuống.
Quả thật vô cùng gợi cảm.
Hình ảnh như vậy khiến Khương Trà nhìn mà hai má nóng bừng.
Khó trách dạo gần đây Hạ Trúc Tuyết hay xem mấy video ngắn.
Trước đây Khương Trà không hiểu.
Tống Vân Sâm dáng người cũng không kém, tại sao Hạ Trúc Tuyết bên cạnh lại có một người có thể tùy t·i·ệ·n sờ lại còn thích xem video ngắn như thế.
Nhưng bây giờ, bởi vì không nhìn thấy mặt Tạ Cửu Đường, Khương Trà n·g·ư·ợ·c lại có chút hiểu được hành động của Hạ Trúc Tuyết.
Một nam dẫn chương trình (bỏ đi) nam Bồ tát lớn lên cũng không tệ, ở trong điện thoại, cách màn hình uốn éo tạo dáng câu dẫn ngươi, để ngươi thưởng thức vẻ đẹp hình thể của hắn, sao không khiến người ta ngứa ngáy trong lòng cho được?
Khương Trà lau khóe miệng, may mà không chảy nước miếng.
Nàng nhìn chằm chằm vào màn hình không chớp mắt, còn chuyển cho Tạ Cửu Đường bao lì xì 200 đồng, vì hạn mức chỉ có 200.
Khi chuyển, cô ghi chú: Tiền thưởng xem gần.
Tạ Cửu Đường còn cố ý hướng về phía màn hình làm nổi lên cơ bụng, đợi khi xối sạch tóc lại tắm một lượt.
Tắm xong, Tạ Cửu Đường tắt nước.
Một tay lau tóc còn ướt, một tay cầm điện thoại bước ra, một thân hơi nước đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng tắm, Khương Trà mới phản ứng, nói: "Cửu gia, vừa rồi ngươi tắm nước lạnh?"
Điện thoại toàn bộ quá trình đều không có hơi sương.
Chỉ có thể là tắm nước lạnh.
Tạ Cửu Đường ngồi xuống bên g·i·ư·ờ·n·g, chỉ lau tóc một chút, liền quàng khăn lên đầu, không thèm lau nữa, sau đó cầm điện thoại lên, nhìn chằm chằm vào mặt Khương Trà, nói: "Vốn muốn tắm nước nóng, nhưng khi tắm lại nghĩ tới ngươi, đành phải chuyển thành nước lạnh."
Khương Trà: ? ? ? ?
Tốt rồi, nàng là một cô gái vừa nghe đã hiểu.
Tạ Cửu Đường: "Yên tâm, thân thể ta tốt lắm, tắm nước lạnh cũng không sao."
Khương Trà đương nhiên biết nước lạnh không có ảnh hưởng gì đến Tạ Cửu Đường, dù gì thân thể hắn bây giờ cũng không giống người bình thường.
Khương Trà nhìn chằm chằm tóc trên đầu Tạ Cửu Đường còn đang nhỏ nước, nói: "Lau tóc cho sạch đi."
Tạ Cửu Đường lắc đầu: "Không cần, bật máy sấy sẽ nghe không rõ giọng của ngươi, ta muốn thấy ngươi, ta muốn nghe giọng của ngươi, ta nhớ ngươi."
Câu phía sau càng nói càng khiến người ta rung động.
Khương Trà cười lăn ra giường, sau đó nói: "Cửu gia, hạ điện thoại xuống chút đi."
Trong mắt Tạ Cửu Đường tràn đầy ý cười, nói: "Muốn né tránh hả?"
Hắn thấy được Khương Trà gửi lì xì cho mình, lại nói: "Chuyển khoản 520 đồng có thể nhìn cơ ngực, 1314 đồng có thể nhìn cơ bụng, còn nữa..."
Trong lúc nói, Tạ Cửu Đường không ngừng nghiêng điện thoại.
Khương Trà đang mải mê thì Tạ Cửu Đường giữ điện thoại đứng im, màn hình chỉ vừa vặn thấy được toàn bộ cơ bụng.
Khương Trà đợi một lát, n·g·ư·ợ·c lại có chút sốt ruột, nói: "Cửu gia, xích xuống dưới chút đi."
Tạ Cửu Đường: "Sợ dọa ngươi, không cho nhìn."
Khương Trà: ? ? ?
Tạ Cửu Đường yết hầu nhấp nhô, nuốt nước miếng một cái, nói: "Ta không tự tin, khi bị ngươi nhìn chăm chú sẽ không..."
Nói chưa hết lời, hắn chỉ dùng miệng làm điệu bộ.
Nhưng Khương Trà là cô gái vừa nhìn là hiểu ngay, cho nên chỉ cần nhìn khẩu hình liền biết Tạ Cửu Đường muốn biểu đạt cái gì.
Nàng ngoài mặt bình tĩnh, nhưng tai đã hơi đỏ.
Khương Trà nằm trên giường, nghiêng người nhìn điện thoại, dung nhan xinh đẹp nhìn chằm chằm Tạ Cửu Đường, lẩm bẩm nói: "Cửu gia, nhớ ngươi."
Tạ Cửu Đường vì một câu nói này, tim đ·ậ·p nhanh như muốn nhảy ra ngoài.
"Ta cũng muốn gặp ngươi." Tạ Cửu Đường khàn giọng nói.
Tạ Cửu Đường hận không thể lập tức chạy ra cửa gặp nàng.
Nhưng hắn cũng biết, khoảng cách giữa hai nhà không thể cho phép hắn trước mười hai giờ gặp được nàng.
Từ trong nhà đến gara bên ngoài, tốc độ nhanh nhất cũng mất hơn mười phút.
Lâm gia cũng không nhỏ hơn Tạ gia là bao, cho dù hắn qua đó, cũng không có cách nào thực sự mang lại bất ngờ cho nàng, leo tường lại càng không thực tế.
Chỉ đi từ cửa vào bên trong đã mất hơn mười phút rồi.
Không bằng cứ như bây giờ, còn có thể ôm điện thoại nhìn thấy mặt nàng.
Tùy t·i·ệ·n chạy tới có lẽ sẽ bỏ lỡ cơ hội chúc đối phương năm mới vui vẻ đầu tiên.
Hai người thì thầm nói chuyện.
Sắp đến mười hai giờ, cửa phòng Khương Trà bị gõ, là Khương Nguyên Hỉ mang hoa quả vào.
Khương Trà không tắt điện thoại, nhưng lại không muốn để mẹ biết mình đang nói chuyện video với Tạ Cửu Đường, cuộc nói chuyện riêng tư vào giờ phút này có chút bí mật, nói ra sẽ ngại, cho dù người đó là mẹ ruột của mình.
Nhưng Khương Trà cũng không cúp máy, mà là quay điện thoại lại, đặt lên giường.
Như vậy, Tạ Cửu Đường tuy không nhìn thấy các nàng, nhưng có thể nghe thấy tiếng các nàng trò chuyện.
Khương Nguyên Hỉ đặt đĩa hoa quả xuống, ngồi bên cạnh Khương Trà, hỏi một vài chuyện về em bé, lại hỏi một vài đề tài riêng tư, sau đó lái sang chuyện của Tạ Cửu Đường.
Khương Nguyên Hỉ cầm tay Khương Trà, nói: "Con ngoan, nói thật cho mẹ biết, con thật sự yêu Tạ Cửu Đường sao?"
Ở đầu dây bên kia, tim Tạ Cửu Đường thót lên.
Khương Trà thoải mái nói: "Mẹ, mẹ lo anh ta ép buộc con sao? Mẹ yên tâm, không ai ép buộc con làm chuyện mà con không muốn."
Khương Nguyên Hỉ thở phào một hơi, nói: "Mẹ là người từng trải, cũng thấy hắn rất thích con, nếu con cũng thích hắn, vậy hai con tính khi nào kết hôn? Mẹ nói câu này không phải thúc giục đâu, với mẹ, con không lấy chồng thì mẹ càng vui, nhưng mẹ muốn biết suy nghĩ của con, nếu con muốn kết hôn, mẹ cũng ủng hộ con, con làm gì mẹ cũng ủng hộ."
Khương Nguyên Hỉ thật ra đang lo lắng, đến lúc đó sẽ có người chỉ trỏ Khương Trà.
Dù sao Khương Trà vẫn là nghệ sĩ.
Lại có sự chú ý cực lớn.
Mạng internet đủ mọi loại người, có một nhóm người chắc chắn sẽ mang thành kiến đối với bà mẹ đơn thân.
Khương Nguyên Hỉ không thích đến lúc đó có người vì thế mà mắng Khương Trà, nói những lời không dễ nghe...
Bạn cần đăng nhập để bình luận