Bắt Đầu Hợp Hoan Tông , Bị Sư Tỷ Bắt Chẹt Mạch Máu

Chương 892: Lại về Hợp Hoan tông

Chương 892: Lại về Hợp Hoan tông
Đến gần sơn môn Hợp Hoan tông, Lâm Phong Miên lấy ra một chiếc mặt nạ đồng xanh đeo lên.
Hắn phân phó Minh lão: "Lát nữa do ngươi ra mặt ứng phó, đừng để lộ ta."
Lần này hắn đến là để đột kích kiểm tra, sao có thể để Thượng Quan Ngọc Quỳnh có chuẩn bị được?
Minh lão hiểu ý, vội vàng đáp: "Điện hạ yên tâm, lão nô hiểu rõ."
Trên mũi thuyền, Nguyệt Ảnh Lam và Diệp Oánh Oánh không khỏi hiếu kỳ như bảo bảo, nhìn đông nhìn tây.
Suy cho cùng Hợp Hoan tông này tuy tông môn không lớn, nhưng danh tiếng ở Bắc Minh lại như sấm bên tai.
Các nàng thực sự hiếu kỳ, cái Ma Tông tiêu hồn trong truyền thuyết, rốt cuộc có gì đặc thù.
Đội hình của Lâm Phong Miên quá lớn, lại còn có hộ vệ đi theo, còn chưa đến sơn môn Hợp Hoan tông đã bị đệ tử Hợp Hoan tông phát hiện.
Mấy nữ đệ tử bay tới, người dẫn đầu hơi lo sợ nói: "Không biết đạo hữu phương nào đến Hợp Hoan tông ta?"
Nhìn từng nữ đệ tử Hợp Hoan tông quần áo xộc xệch, Lâm Phong Miên lại thấy có cảm giác về nhà quen thuộc.
Minh lão tiến lên trước cười nói: "Lão phu là giám sát sử Đồi Minh Sơn của Hải Ninh, đến đây bái kiến tông chủ Thượng Quan, xin thông báo một tiếng."
Nhờ phúc của Lâm Phong Miên, ông ta được Quân Khánh Sinh phái đến Hải Ninh làm giám sát sứ, phụ trách giám sát kiểm tra, quyền lực không nhỏ.
Gặp Minh lão, nữ đệ tử mặc hở hang kia lập tức yên lòng, dù sao Minh lão cũng đã đến Hợp Hoan tông một hai lần.
Nàng cười duyên, từ tốn thi lễ nói: "Thì ra là giám sát sứ đại nhân, đội hình này của đại nhân làm chúng ta giật cả mình, cứ tưởng Hợp Hoan tông lại làm sai chuyện gì."
Minh lão cười khan nói: "Ta vừa chấp hành công vụ xong, tiện đường ghé qua, quấy rầy các tiên tử."
Nữ đệ tử kia liếc mắt đưa tình với ông ta nói: "Đại nhân nói gì vậy, đại nhân xin chờ, ta sẽ đi báo."
Minh lão cười nói: "Làm phiền tiên tử!"
Với thân phận của ông ta không cần thiết phải lễ ngộ với một đệ tử Hợp Hoan tông bình thường như vậy, nhưng mà đây là đám người chuẩn bị hậu cung của chủ tử mà. Ai biết được ngày nào vị tiên tử nào lại bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng, giờ tạo quan hệ vẫn tốt hơn.
Lâm Phong Miên nhìn Minh lão đầy ẩn ý, trêu chọc nói: "Hợp Hoan tông đối với giám sát sứ đại nhân ngươi quen thuộc ghê nha!"
Đây là lần đầu hắn biết rõ tên đầy đủ của Minh lão là Đồi Minh Sơn! Tên hay, để cho mình lái xe, đúng là nhân tài không được trọng dụng!
Minh lão mồ hôi đầm đìa, vội nói: "Điện hạ, hiểu lầm, hiểu lầm, ta chỉ đến có hai lần thôi!"
Trời đất chứng giám, từ khi đến Hợp Hoan tông này ông ta không dám nhìn lung tung, ngay cả Hồi Xuân Đan cũng không dám chào mời a!
Lâm Phong Miên không dọa ông ta, đứng trên mũi thuyền chờ, trong lòng trăm mối cảm xúc nhìn sơn môn.
Rất nhanh người bên Hợp Hoan tông ra đón, là Chu Bích Đình, người phụ trách đối ngoại của Hợp Hoan tông.
Nàng tươi cười bay đến, cười quyến rũ nói: "Thì ra là đại nhân Đồi đường xa đến, Bích Đình không tiếp đón từ xa, mong thứ tội."
Ánh mắt Chu Bích Đình theo thói quen quét qua trên người Lâm Phong Miên và những người khác, muốn đoán thân phận của vài người.
Lâm Phong Miên đeo mặt nạ, còn Nguyệt Ảnh Lam thì là những gương mặt lạ, nàng chỉ đoán được là người không phú thì quý.
Ánh mắt nàng cuối cùng dừng lại trên người Trần Thanh Diễm, không khỏi mở to mắt.
Đây chẳng phải là đệ tử của Tạ sư muội, Trần Thanh Diễm sao?
Nhưng lúc này Trần Thanh Diễm che mặt, khí chất và trang điểm khác hẳn trước đây.
Nàng không chắc chắn lắm có phải đệ tử tông mình bị bắt đi hay không, nên không dám tùy tiện mở miệng.
Minh lão cười ha hả nói: "Chu tiên tử nói nặng lời, lão phu cũng chỉ tiện đường mà đến, không biết tông chủ Thượng Quan có ở trong điện không?"
Chu Bích Đình khẽ gật đầu cười: "Tông chủ tự nhiên là có ở đó, đại nhân Đồi xin mời vào trong!"
Minh lão lên tiếng, bảo phi thuyền chờ ở ngoài, dẫn Lâm Phong Miên cùng đám người đi vào.
Chu Bích Đình bóng gió nói: "Đại nhân Đồi đường xa đến, có lẽ là có chuyện gì quan trọng cần chỉ thị?"
Minh lão cười ha hả: "Chỉ là điện hạ có lời muốn nhắn với tông chủ Thượng Quan, lão phu cố ý đến truyền đạt."
Chu Bích Đình "Ồ" một tiếng, hứng thú nhìn Lâm Phong Miên và ba người cười nói: "Mấy vị này là?"
Minh lão có chút do dự nhìn Lâm Phong Miên, Lâm Phong Miên liền bước lên trước, chủ động lên tiếng giải thích:
"Chúng ta là đệ tử hoàng điện Quân Viêm, ngưỡng mộ Hợp Hoan tông đã lâu, đặc biệt đến bái kiến, mong không làm phiền quý tông."
Trong mắt Chu Bích Đình lóe lên dị mang, cười nhạt: "Sao lại thế, công tử như thế này là thanh niên tài tuấn, chúng ta hoan nghênh hết mực ấy chứ!"
Từ ánh mắt Minh lão và việc Lâm Phong Miên trực tiếp qua mặt Minh lão phát ngôn, nàng đoán được vị thế của Lâm Phong Miên không hề thấp.
Chu Bích Đình càng nhìn Lâm Phong Miên càng thấy quen thuộc, liên hệ với thân phận của Minh lão, và cả Trần Thanh Diễm theo phía sau, nội tâm không khỏi dâng trào sóng cả.
Chết rồi, là Quân Vô Tà!
Lâm Phong Miên không ý thức được việc mình vượt quyền một cách vô ý thức, mà lại ngàn tính vạn tính, lại tính sót một điểm.
Đó chính là, Chu Bích Đình dù chưa từng thấy Lâm Phong Miên trước khi hủy dung, cũng không nhận ra Lâm Phong Miên.
Nhưng nàng lại không chỉ gặp một lần Quân Vô Tà!
Bất quá nàng không biết kế hoạch của Thượng Quan Quỳnh và những người khác, chỉ cho là Quân Vô Tà không tin Thượng Quan sư tỷ, đến đột kích kiểm tra.
Ban đầu mọi việc đều ổn, suy cho cùng Thượng Quan sư tỷ cũng đâu có làm chuyện gì có lỗi với tên tiểu tử này.
Nhưng chỗ chết người nhất là, người sư tỷ Thượng Quan lúc này lại là Ngọc sư tỷ a!
Tuy trong lòng hốt hoảng, nhưng Chu Bích Đình chung quy là cáo già của Hợp Hoan tông, thêm nhiều năm lăn lộn, vẫn không hề lộ ra vẻ khác thường.
Nàng lấy ra ngọc giản, cười nói: "Mấy vị khách quý đã đến, ta cho mấy nha đầu lanh lợi tới hầu hạ, sắp xếp đặc sắc dịch vụ của Hợp Hoan tông…"
Lâm Phong Miên tại Hợp Hoan tông cũng luyện ra được kỹ năng nhìn mặt đoán ý, dù không biết vấn đề ở chỗ nào, nhưng lại biết mình bị lộ.
Hắn bước lên trước hai bước, thản nhiên nói: "Không cần, chúng ta nhìn qua chút thôi rồi đi, không cần phiền phức vậy đâu!"
Động tác Chu Bích Đình khựng lại, nụ cười có chút cứng ngắc nói: "Vô Tà điện hạ?"
Lâm Phong Miên ngẩn ra, bất đắc dĩ nói: "Chu trưởng lão, sao ngươi nhận ra ta?"
Chu Bích Đình gắng gượng cười vui vẻ: "Điện hạ anh minh thần võ, đâu phải cái mặt nạ là che giấu được."
"Hơn nữa ta với người quen thuộc, thiếp thân đối với điện hạ luôn nhớ thương, từng cử động của người ta đều nhớ cả!"
Lâm Phong Miên lúc này mới nhận ra, Chu Bích Đình thì ra đã từng gặp Quân Vô Tà.
Trong Hợp Hoan tông, người quen thuộc Quân Vô Tà nhất, thì ra là vị này!
Suy cho cùng Quân Vô Tà sau khi để mắt tới Thượng Quan Quỳnh, chính là vị này dùng thân mình vào hang cọp để ổn định Quân Vô Tà.
Lâm Phong Miên không biết nên khóc hay nên cười, việc này Minh lão và Thượng Quan Ngọc Quỳnh đều không nói với mình a!
Hắn lại không biết, Thượng Quan Quỳnh không muốn Chu Bích Đình biết kế hoạch, cũng sợ nàng phản đối, nên mới không cho người quen thuộc Quân Vô Tà nhất này tham gia vào.
Lâm Phong Miên bất đắc dĩ nói: "Chu trưởng lão đừng để lộ thân phận ta, ta muốn cho tông chủ Thượng Quan một kinh hỉ."
Chu Bích Đình cười gượng, nhưng vì cho rằng Lâm Phong Miên là Quân Vô Tà thật, không dám làm trái ý hắn, đành phải đồng ý.
Trong lòng nàng suy nghĩ cực nhanh, nghĩ cách báo cho Ngọc sư tỷ để Quỳnh sư tỷ đến cứu bồ.
Dù sao Quỳnh sư tỷ thì còn đỡ, một khi Ngọc sư tỷ mà phá thân, vậy thì xong hết!
Mà lại, cho dù có ngăn được, nếu bị tên sắc quỷ hơn cả quỷ này phát hiện ra sự tồn tại của Ngọc sư tỷ thì đó lại là phiền toái lớn.
Lâm Phong Miên nào biết được những điều này, thấy nàng vội vàng hấp tấp, ánh mắt không khỏi lạnh đi mấy phần.
Xem ra quả nhiên có vấn đề rồi a! Hừ, ta sẽ xem các người bán cái thứ gì trong hồ lô!
Sắc mặt hắn càng lạnh, mà Chu Bích Đình thấy thế lại càng thất kinh, hai người rơi vào vòng tuần hoàn ác tính.
Mấy người Nguyệt Ảnh Lam làm sao biết được những chuyện này, đang không ngừng quan sát cảnh sắc Hợp Hoan tông.
Chỉ thấy Hợp Hoan tông này tuy không lớn, nhưng cách bố trí bên trong vô cùng lịch sự tao nhã, khiến các nàng cũng phải trầm trồ thán phục.
Nữ nhân gặp trên đường đa phần đều mặc đồ mát mẻ, vẻ quyến rũ lộ rõ, da trắng dáng đẹp chân dài, chỉ cần nhìn cũng đủ khiến người ta tốn sức.
Khi gặp mấy người họ đi qua, ai nấy đều khom mình hành lễ bên đường, cổ áo trễ thấp, lộ ra cảnh núi non, khiến cả Nguyệt Ảnh Lam cũng thấy xấu hổ.
Mình cứ tưởng mình bên kia rất mật rồi, so với yêu nữ của Hợp Hoan tông này, vẫn kém một chút a!
Trong đám đệ tử Hợp Hoan tông này, có người lén ngẩng đầu liếc trộm Lâm Phong Miên mấy người.
Chu Bích Đình nắm bắt cơ hội, lặng lẽ nháy mắt.
Nàng không phải không muốn truyền âm, nhưng Minh lão ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nàng truyền âm sợ không qua được tai Minh lão có cảnh giới tương đương.
Nữ đệ tử kia ngẩn ra, thấy Chu Bích Đình nháy mắt thêm lần nữa mới hiểu ý.
Mấy người đi qua, nữ đệ tử kia vội vàng bay về phía Ngọc Trúc phong, tính đi tìm Triệu Ngưng Chi.
Nàng tuy không hiểu ánh mắt của Chu Bích Đình hàm chứa ý gì, nhưng đi tìm trưởng bối trong tông, chắc là không sai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận