Bắt Đầu Hợp Hoan Tông , Bị Sư Tỷ Bắt Chẹt Mạch Máu

Chương 806: Ngươi cho ta nhìn cái này làm gì, ta là cái này loại người sao?

Chương 806: Ngươi cho ta xem cái này làm gì, ta có phải loại người đó đâu?
Lâm Phong Miên nghe vậy, vội vàng hỏi về phần Hợp Thể thiên trong Thập Nhị Thần Sát Chân Quyết, dù sao đó có thể là nơi tinh hoa nhất của toàn thiên. An Thương Lan dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng nghĩ đến những suy luận hắn nói trước đó, cũng nhẫn nại giảng giải tỉ mỉ một lượt.
Lâm Phong Miên lại tỏ vẻ mặt mày ngơ ngác, nói: “Điện chủ An, có thể nói dễ hiểu hơn chút không?”
An Thương Lan vạn lần không ngờ ngộ tính của hắn lại kém đến mức này, thậm chí bắt đầu nghi ngờ tiểu tử này cố ý giả vờ ngốc. Nhưng nhìn đôi mắt trong veo mờ mịt của hắn, nàng chỉ có thể cố gắng kìm nén cơn tức trong đầu, tiếp tục kiên nhẫn dạy dỗ.
Rất nhanh, vẻ mặt phong khinh vân đạm của nàng biến mất không còn, thay vào đó là tức giận, vừa dạy vừa mắng.
“Đã bảo là, Đế Giang chi tướng, tâm phải trống rỗng, ý đi vào mê hoặc, hòa mình vào hỗn độn, lấy ý khuất phục, hóa thành ánh sáng, sao ngươi cứ không hiểu vậy?”. . .
“Nhục Thu chi tướng càng đơn giản, ngưng tụ khí canh kim, vào cửa vào, thông phổi du, hợp tại mệnh môn, dùng khí kim duệ, chém khí âm tà, phá mọi loại ma chướng!”
Lâm Phong Miên vẫn một bộ mờ mịt, hỏi: “Mệnh môn, cái mệnh môn nào?”
. . .”Còn có cái mệnh môn nào?”
An Thương Lan tức đến phổi muốn nổ tung, nghiến răng nghiến lợi nói: “Có phải ngươi cố ý không, ta giảng dễ hiểu đến thế rồi, lợn còn hiểu ấy chứ.”
Lâm Phong Miên cũng nổi tính, ta đã sớm bảo ngộ tính của ta kém, ngươi dạy thế này mà ta hiểu thì ta còn hỏi ngươi làm gì? Người phụ nữ này sợ là vĩnh viễn không thể hiểu nỗi thống khổ của mình. Tốt nhất là mình nên đi học cùng sư tôn, học cùng người phụ nữ này, căn bản không có tương lai!
Lâm Phong Miên luôn không thích lấy mặt nóng dán mông lạnh, bất kể là trên giường hay dưới giường đều như vậy. Hắn không vui phất tay nói: “Thôi, ta vẫn nên về hỏi sư tôn đi, không cần người tốn công vô ích!”
An Thương Lan lại cực kỳ cố chấp, nhận định gia hỏa này dù là đầu trâu, mình cũng phải dạy cho hắn biết đánh đàn.
“Không được, sau này mỗi đêm ngươi đều phải qua đây, với cái ngộ tính của ngươi, chỉ có thể cần phải cố gắng hơn nữa.”
Lâm Phong Miên còn đang bận tối mai đi tìm Lạc Tuyết, nào có tâm tư để ý lớp học nhỏ của An Thương Lan.
“Thôi đi, ta cảm thấy ngươi không thích hợp dạy ta, tự ta nghĩ cách, không cần ngươi hao tâm tổn trí!”
An Thương Lan nắm chặt tay, linh lực quanh thân bắt đầu vận chuyển, nghiến răng nói: “Tiểu tử, ngươi chán sống à?”
Lâm Phong Miên vốn không muốn để ý đến nàng, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, trong mắt hắn, An Thương Lan đột nhiên biến thành một bóng người đen trắng nửa trong suốt. Dáng vẻ ngạo nhân của nàng hiện rõ trong mắt hắn, toàn thân từ trên xuống dưới rõ ràng rành mạch, mọi chi tiết nhỏ nhất đều thu hết vào tầm mắt.
Lâm Phong Miên kinh ngạc trợn tròn mắt, ngây người nhìn, không biết nên nhìn vào chỗ nào. Dù cái lớp màng màu đen trắng nửa trong suốt cùng với toàn bộ kinh mạch và xương cốt quả thực ảnh hưởng đến tổng thể vẻ đẹp. Nhưng tư thái nóng bỏng mê người vẫn khiến Lâm Phong Miên không tự chủ được âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn nháy mắt hiểu ra, đây nhất định là do Di Thiên Thần Thụ giở trò. Rốt cuộc đây không đơn thuần là hai người tạo mộng, mà còn có sự hiện diện của Di Thiên Thần Thụ nữa!
Lâm Phong Miên nghĩa chính ngôn từ trách mắng: “Ngươi cho ta xem cái này làm gì, ta có phải loại người đó đâu? Ngươi cứ để nguyên y phục thì có phải tốt hơn không, cho ta xem xương cốt kinh mạch của nàng làm gì, ta không ngắm loại xương mỹ nhân đó!”
Di Thiên Thần Thụ vậy mà bị hắn nói cho không phản bác được, tiểu tử này, những điểm quan trọng ngươi lại hoàn toàn không ngó tới cơ đấy! Nếu Lâm Phong Miên biết hắn đang nhổ nước bọt, chắc chắn sẽ biểu thị, mình đây là nhìn rất nghiêm túc, mấu chốt một điểm cũng không bỏ qua!
Dưới sự cố ý thao túng của Di Thiên Thần Thụ, linh lực trong cơ thể An Thương Lan lập tức trở nên đỏ tươi như máu, dị thường rõ ràng. Dòng linh lực lưu chuyển trong cơ thể nàng hiện lên rõ mồn một trong mắt Lâm Phong Miên, đường đi của công pháp có thể thấy rõ ràng, điều này thật sự khiến hắn giật mình.
Lâm Phong Miên lập tức hiểu được ý đồ của Di Thiên Thần Thụ, ánh mắt bắt đầu không tự chủ dò xét khắp người An Thương Lan. Đây là bí quyết vận công của Thập Nhị Thần Sát Chân Quyết sao? Ngọa tào, đúng là hack, thấu thị hack!
An Thương Lan hoàn toàn không biết mình trong mắt Lâm Phong Miên đã thành ‘xương mỹ nhân’ không mảnh vải che thân, bị hắn đánh giá không kiêng nể như vậy, nàng đang khí thế hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
Lâm Phong Miên lúc này trong lòng chỉ muốn cùng nàng đánh nhau một trận, ép nàng biểu diễn tại chỗ Thập Nhị Thần Sát Chân Quyết, vì vậy cố ý chọc giận nàng.
“Thế nào, ngươi muốn động thủ? An mỹ nhân, ngươi có phải quên mất rằng trong mơ ngươi không phải đối thủ của ta rồi không?”
An Thương Lan bị chọc tức đến sôi máu, thù mới hận cũ lập tức cùng xông lên đầu. Nàng lúc này chỉ muốn hung hăng đánh tiểu tử này một trận, cho hắn một trận nên thân, đến mức việc dạy học gì đó, sớm bị nàng ném lên chín tầng mây.
“Quân Vô Tà, lần trước là do ta nhất thời sơ suất nên mới ngã vào tay ngươi, ngươi thật sự nghĩ ta sợ ngươi sao?”
Nàng vừa động tâm niệm, từng đạo hồn ảnh quanh thân chớp mắt ngưng tụ mà thành, như những đợt sóng hung mãnh hướng Lâm Phong Miên đánh giết tới.
Tiểu tử thúi, ngươi nghĩ đây chỉ là mơ của riêng mình ngươi sao? Chờ lát nữa thì có mà khóc!
Lâm Phong Miên mỉm cười, hắn tự nhiên hiểu nguyên lý tạo mộng của hai người, không phải là so ai ý chí kiên định hơn sao? Chiêu này theo lý thì người nào mạnh người đó sẽ chiếm ưu thế, nhưng lại có hai trường hợp ngoại lệ. Loại thứ nhất là kiểu người tự cho mình là đúng, hắn nhận định thế giới là như vậy, hắn thấy hươu là ngựa thì người khác cũng không thể làm gì.
Loại thứ hai là tình huống của Lâm Phong Miên, hắn tuy không phải Thánh Nhân, nhưng lại nắm giữ kiến thức và kinh nghiệm của Thánh Nhân. Hôm nay, Lâm Phong Miên muốn giả thành một kẻ điên tự cho mình là đúng!
Hắn một bước bước ra, trước mặt nhanh chóng ngưng tụ ra vô số thanh phi kiếm, thân kiếm lóe ra hàn quang, như những ngôi sao lấp lánh.
“Thật sao? Xem ra mỹ nhân đúng là lành sẹo quên đau rồi, ta phải cho ngươi ôn lại chuyện cũ mới được!”
Những hồn ảnh vừa đến gần đã bị phi kiếm của hắn vô tình chém giết, chớp mắt hóa thành tro bụi, khiến An Thương Lan kinh hãi trợn tròn mắt. Tiểu tử này vì sao lại mạnh như vậy?
Trong mơ, nàng có thể phát huy ra thực lực của Động Hư tôn giả, là vì bản thân vốn dĩ là tôn giả, nên mọi thứ đều rõ như lòng bàn tay. Vậy mà tiểu tử này cũng có thể thể hiện ra năng lực ở cấp bậc này trong mơ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lâm Phong Miên nhìn vẻ mặt kinh ngạc của nàng, giả bộ bộ dạng cuồng vọng hết mức, cười ha hả lớn tiếng.
“Mỹ nhân, sợ hãi rồi hả? Trong mộng của ta, ta chính là toàn năng! Đừng nói là ngươi, Chí Tôn đến đây cũng phải quỳ lạy trước mặt bản điện!”
Nhìn thấy hắn bộ dạng ngông cuồng phách lối này, An Thương Lan tin chắc rằng tiểu tử này chính là một tên tự đại đến không có thuốc chữa.
“Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết, giả vẫn là giả! Không chịu nổi một đòn đâu!”
An Thương Lan nắm chặt tay, thân hình lóe lên, như quỷ mị xuất hiện ngay trước mặt hắn, quyền cước vô cùng sắc bén, mang theo linh lực cường đại, như mưa to gió lớn điên cuồng ập tới.
Lâm Phong Miên không hề hoang mang, nhẹ nhàng nghiêng người né tránh, trong tay chớp mắt ngưng tụ một thanh trường kiếm, tùy ý vung lên liền ngăn lại công kích của nàng.
“Mỹ nhân, ta khuyên ngươi đừng cố chống cự, ngoan ngoãn chịu trói, để bản điện cố gắng sủng hạnh ngươi.”
Hắn cũng không muốn đánh cận chiến với An Thương Lan, bởi như vậy căn bản không nhìn thấy gì về sự vận hành công pháp, mà dáng người lúc ẩn lúc hiện kia, lại làm phân tâm hắn. Hắn vừa giao đấu với An Thương Lan, vừa tranh thủ giở trò ăn đậu hũ, vẫn không quên trêu chọc nàng.
“Bản điện chỉ thích những người phụ nữ mạnh mẽ như ngươi, trên giường lại càng có một phong vị khác.”
An Thương Lan hết bị hắn sờ soạng mặt, lại bị vỗ mông, lập tức vừa thẹn vừa giận. Nàng không nói một lời, tốc độ ra chiêu càng lúc càng nhanh, các loại động tác vượt quá tưởng tượng của người thường đều được thi triển, khiến Lâm Phong Miên không khỏi thở dài cảm thán.
“Chậc chậc chậc ~ cảm giác mỹ nhân có thể làm ra đủ loại động tác không tưởng tượng được nha! Luyện thể quả là tuyệt, bản điện rất thích!”
An Thương Lan hừ lạnh một tiếng nói: “Ta thích cái đầu của ngươi ấy!”
Thân hình nàng nhanh chóng hóa thành mấy đạo thân ảnh, khẽ kêu lên lao về phía Lâm Phong Miên.
Lâm Phong Miên thấy nàng tức giận, nhịn không được trêu ghẹo nói: “Ha ha, cái đầu nào?”
An Thương Lan lập tức tức đến toàn thân phát run, bắt đầu không nói một lời, âm thầm thề rằng nhất định phải đánh nát đầu chó của tên tiểu tử này. Nhưng mà Lâm Phong Miên lúc này có thể thấy rõ ràng linh khí trong cơ thể nàng vận hành, dù cho nàng không ngừng chuyển đổi giữa thật và giả, mỗi lần đều bị Lâm Phong Miên nhìn thấu.
“An mỹ nhân, sao ngươi lại im lặng vậy rồi?”
“Ôi, đừng im lặng thế chứ, trên giường ngươi mà cũng như vậy, bản điện sẽ không thích nữa đâu!”
An Thương Lan dù bị tức đến muốn chết, nhưng trong lòng dâng lên kinh ngạc tột độ. Suy cho cùng lần này lực lượng của nàng không bị áp chế, hoàn toàn phát huy ra thực lực của Động Hư đại viên mãn. Vậy mà tiểu tử đối diện có thể bình tĩnh đỡ được đòn công kích của mình, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lâm Phong Miên nhân lúc nàng phân thân, một kiếm quét sạch tất cả ảo ảnh, nhân cơ hội ôm chặt lấy chân thân của nàng, cười ha ha một tiếng.
“An mỹ nhân, ta bắt được ngươi rồi, lại đây, hôn một cái nào.”(  ̄3 ̄)
“Moa~”
Bạn cần đăng nhập để bình luận