Bắt Đầu Hợp Hoan Tông , Bị Sư Tỷ Bắt Chẹt Mạch Máu

Chương 247: Nhìn lén bài thi

Chương 247: Nhìn lén bài thi Thượng Quan Quỳnh bất đắc dĩ cười nói: "Ngọc nhi, ngươi sẽ không nghĩ đáp ứng yêu cầu của Thiên Quỷ môn đấy chứ?"
Thượng Quan Ngọc nghe vậy, mặt trở nên lạnh lẽo, nói: "Sao có thể! Yêu cầu của cái Thiên Quỷ môn này thật sự quá đáng."
"Tống Viễn Kình kia rõ ràng coi nữ tử Hợp Hoan tông chúng ta như lò đỉnh, lão sắc quỷ Tào Chính Du kia lại mượn gió bẻ măng, nhiều lời trêu ghẹo ta."
"Nếu không phải tỷ tỷ ngươi dặn dò, ta sớm đã chém hắn rồi."
Thượng Quan Quỳnh ôn tồn thì thầm an ủi: "Ngọc nhi, hiện tại chưa phải lúc trở mặt với Thiên Quỷ môn, ngươi nhịn chút."
Thượng Quan Ngọc có chút mất hứng nói: "Tỷ tỷ, ngươi không biết lão sắc quỷ kia phiền cỡ nào đâu, luôn ám chỉ ta trong bóng tối."
Thượng Quan Quỳnh tự nhiên biết nàng có chút không vui, suy cho cùng những việc trước đây đều do nàng phụ trách.
Nhưng lúc này dâm độc trong người nàng đã đủ đáng sợ, nàng sợ mình không khống chế nổi bản thân.
Vì vậy nàng không dám gặp nam nhân, sợ mình chiêu đãi, sẽ không hiểu ra sao đem bản thân ra chiêu đãi.
Nàng đổi đề tài, nói: "Nếu Thiên Quỷ môn không thể đáp ứng, Quân Vô Tà không thể đáp ứng, chúng ta chỉ có thể dựa vào hắn."
Thượng Quan Ngọc lo lắng: "Mặt khác thì không có vấn đề, nhưng mà kích thước kia chung quy là mầm họa."
"Việc nhỏ thôi, quá lắm thì nói Hợp Hoan tông ta cho độc môn bí thuật, đặc chế đan dược, giúp hắn đại chấn hùng phong là được chứ gì."
Thượng Quan Quỳnh khẽ cười nói: "Ngược lại, ban đầu chúng ta cũng muốn trừ khử nữ nhân của Quân Vô Tà, ai bảo chúng ta thất sách chứ?"
Thượng Quan Ngọc cũng có chút bất đắc dĩ, buồn bực nói: "Quân Vô Tà đúng là vô dụng, đưa tới tận cửa mà không ăn!"
Thượng Quan Quỳnh cũng thở dài một tiếng, các nàng tốn bao công sức mới tìm được tỷ muội Hàn gia tương tự với các nàng, từ nhỏ bồi dưỡng.
Ban đầu là muốn cho các nàng bắt chước hai người, xem có thể tìm được hướng đi mới trong Triền Miên Quyết và Tương Tư Quyết hay không.
Nhưng tư chất hai người quá tệ, tốn bao công sức mà chỉ mới đạt tới Kim Đan cảnh, tiến cảnh càng ngày càng chậm.
Dù các nàng có dẫn dắt thế nào, tỷ muội Hàn gia vẫn không có chút tình cảm nào, không thể gượng gạo.
May mà hai người từ nhỏ theo các nàng, vẫn coi các nàng thân cận, nếu không Thượng Quan tỷ muội còn phiền muộn hơn nữa.
Sau khi biết tình hình hiện tại của Hợp Hoan tông, hai nàng chủ động xin đi, nguyện ý hầu hạ Quân Vô Tà, vì tông môn giảm bớt áp lực.
Thế nên Thượng Quan Ngọc Quỳnh mới đem hai nàng làm lễ vật đưa cho Quân Vô Tà, tùy tiện làm quân cờ.
Ai ngờ Quân Vô Tà chỉ cho người đào tạo hai nàng, không hề đụng vào, tựa hồ muốn đem các nàng tặng người.
Điều này khiến Thượng Quan Ngọc Quỳnh muốn dùng các nàng dạy Lâm Phong Miên đã thất bại.
Tỷ muội Hàn gia thường ngày cũng chỉ hầu hạ Quân Vô Tà tắm rửa thay quần áo, đứng bên cạnh quan sát học tập.
Tuy rất hiểu cơ thể và sở thích giường chiếu của hắn, nhưng lại không có kinh nghiệm thực chiến.
Mà loại chuyện này nếu không phải người thân cận thì không thể tiết lộ, nếu không sẽ là đại họa diệt tông, chuyện này khiến Thượng Quan Ngọc Quỳnh rất đau đầu.
Thượng Quan Ngọc cũng không có biện pháp nào khác, không khỏi mắng: "Cái tên gia hỏa này, làm lớn chuyện như thế làm gì."
"Lớn thì có chỗ tốt đấy." Thượng Quan Quỳnh không kiềm được hồi tưởng lại, trong lòng có chút kích động.
Lớn như thế, cảm giác như thế nào?
Vừa nãy thấy Lâm Phong Miên đại vật kia, khiến nàng cảm thấy ngũ công tử của mình có chút nhỏ.
Nàng có chút khó chịu, hiếm khi chủ động nói: "Ngọc nhi!"
Thượng Quan Ngọc đầu tiên có chút mừng rỡ, nhưng nghĩ lại lời hai người vừa nói, lập tức nổi giận.
Đây là coi mình thành vật thay thế của tiểu tử kia rồi sao?
Hay là đã bị tiểu tử kia khơi dậy dục vọng rồi?
Tiểu tử đáng chết!
Nhưng nàng không nỡ cự tuyệt tỷ tỷ, chỉ có thể ấm ức đáp lại.
Một bên khác, Lâm Phong Miên về đến Quan Thiên phong của mình, không do dự, trực tiếp đi về phía Tinh Khung các.
Đã bị Lạc Tuyết đuổi ra ngoài, hắn cũng không quan tâm nhiều nữa, muốn thông qua sách để biết rõ hướng đi sau này của Quân Viêm hoàng triều.
Tiến vào bên trong Tinh Khung các, bên trong vẫn như cũ là vô vàn thư tịch, không có vật khác.
Hắn quen đường đi đến khu sách sử, lại ngoài ý muốn phát hiện một nữ tử tiên tử đang đứng đó, lẳng lặng tra cứu tư liệu.
Phát hiện có người tới, nữ tử kia quay sang, khi nhìn thấy hắn thì sững sờ một chút, sau đó con ngươi co lại.
Nàng tựa hồ không nghĩ tới sẽ gặp người ở chỗ này, lại còn tao nhã lễ phép nhẹ gật đầu.
Lâm Phong Miên thì kinh ngạc nhìn nữ tử kia, suýt nữa thốt ra hai chữ Trần sư tỷ.
Hắn không ngờ lại gặp Trần Thanh Diễm ở chỗ này, hắn há to miệng nhưng lại không lên tiếng.
Trần Thanh Diễm rõ ràng không nhận ra hắn sau khi bị hủy dung, nếu không vừa rồi sẽ không có thái độ khách khí xa lạ như vậy.
Lâm Phong Miên nghĩ ngợi một lát, rời khỏi vị trí của Trần Thanh Diễm, bắt đầu tìm kiếm những ghi chép liên quan đến Quân Viêm hoàng triều nghìn năm trước.
Hắn muốn từ đó nhìn trộm dấu vết của bản thân và Lạc Tuyết, xem xem hai người mình rốt cuộc thành công hay thất bại.
Nhưng mà hắn xem liền mấy quyển thư tịch cũng không tìm thấy thứ mình cần.
Ghi chép liên quan tới Quân Viêm hoàng triều tựa hồ đều nằm ở chỗ Trần Thanh Diễm kia, hắn chỉ có thể quay lại đó.
Trần Thanh Diễm cũng đang chú ý tới gã nam tử cổ quái này, suy cho cùng một nam tử tự do đi lại như thế này xuất hiện ở Hợp Hoan tông rất quỷ dị.
Dung mạo của người này đã bị hủy hoại, lại xuất hiện ở Tàng Thư các yên tĩnh này, rất giống những ẩn thế cao nhân trong sách.
Nhưng mỗi hành động của hắn dường như có chút quen thuộc, điều này khiến nàng có chút khó hiểu.
Lúc này thấy hắn đến gần, nàng không khỏi chủ động nhường chỗ.
Lâm Phong Miên cười cười, nhanh chóng tìm thấy thứ mình cần ở chỗ nàng, còn được tặng thêm một bản đồ Quân Viêm hoàng triều.
Hợp Hoan tông ở Thiên Trạch vương triều vốn nằm trong cảnh nội Quân Viêm hoàng triều, thuộc về vương quốc phụ thuộc Quân Viêm hoàng triều.
Nói cách khác, Hợp Hoan tông kỳ thực là thế lực phụ thuộc được Quân Viêm hoàng triều phù hộ.
Theo sách sử ghi chép, nghìn năm trước Lăng Thiên Thánh Hoàng dần dần già đi, bắt đầu chọn người kế vị tương lai.
Chín vị hoàng tử hoàng nữ bắt đầu tranh đoạt ngôi vị theo sắp xếp của ông, được sử sách gọi là cửu long đoạt chính.
Chi tiết cụ thể về cuộc tranh đoạt đó đều bị lược qua bằng bút pháp xuân thu vì liên quan đến bí mật hoàng thất.
Trong sách không ghi tỉ mỉ, có vẻ như sợ đắc tội người khác, ngay cả việc có bao nhiêu hoàng tử hoàng nữ sống sót cũng không nói rõ.
Chỉ ghi chép lại Lăng Thiên Thánh Hoàng băng hà, Quân Viêm hoàng triều có nữ hoàng Phượng Dao lên ngôi.
Nữ hoàng Phượng Dao dẫn dắt Quân Viêm hoàng triều quy thuận Thiên Sát điện, từ đó Quân Viêm hoàng triều lại mạnh mẽ hơn, không ngừng lớn mạnh.
Từ đó về sau, dưới sự lãnh đạo của nữ hoàng Phượng Dao, Quân Viêm hoàng triều quét sạch tứ phương, bình định mầm họa, không ngừng phát triển...
Một tràng ngựa quen đường cũ này khiến Lâm Phong Miên có chút câm nín, không thể ghi lại tư liệu lịch sử một cách nghiêm túc à?
Cái đề cửu long đoạt chính của ngươi rốt cuộc là gì, nội dung khảo hạch là cái gì, chẳng có gì cả!
Ngươi ghi cho có lệ đấy à!
Hắn không tin tà, không ngừng liếc xem các ghi chép khác, nhưng sách sử đều không khác nhau, như thể đã hẹn trước.
Lâm Phong Miên lúc này có chút tức giận, muốn nhìn lén bài thi.
Mẹ kiếp, cho dù là khoa cử, bài thi còn được công khai sau khi hết thời gian hạn định đấy.
Còn cái nội dung khảo hạch đoạt chính nghìn năm trước của ngươi lại bảo mật tới giờ, định để dành dùng lại hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận