Bắt Đầu Hợp Hoan Tông , Bị Sư Tỷ Bắt Chẹt Mạch Máu

Chương 115: Nam giả nữ trang

Chương 115: Nam cải trang nữ Một lát sau, trong đại sảnh, sau khi khai ra hết mọi chuyện thì Lâm Phong Miên mới được Lý Trúc Huyên thả lỗ tai ra.
Lâm Phong Miên không ngừng xoa xoa vành tai đỏ ửng, vừa nhăn nhó vừa nói: "Đau c·h·ết ta, muốn rụng luôn rồi."
Lý Trúc Huyên mặt không đổi sắc nói: "Cha ngươi mà về, biết rõ chuyện này, không đ·á·n·h gãy chân c·h·ó của ngươi thì mới lạ đấy."
Lâm Phong Miên lập tức rùng mình một cái, Lý Trúc Huyên tuy mạnh mẽ, nhưng mà cũng không xem trọng ánh mắt của thế tục.
Nhưng mà Lâm Văn Thành lại không như vậy, hắn thật sự sẽ đ·á·n·h cho Lâm Phong Miên một trận thừa sống thiếu c·h·ết.
Lâm Phong Miên vẻ mặt đưa đám nói: "Nương, người không muốn m·ấ·t nhi t·ử của người chứ?"
"A, có gan làm, không có can đảm gánh rồi?" Lý Trúc Huyên cười lạnh liên tục.
Lâm Phong Miên cười hề hề nói: "Nương, người cứ để nàng một mình ở đó, con dự đoán rất nhanh liền bị mấy người đã nhắm đến từ lâu dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt đi mất."
Lý Trúc Huyên cười khẩy nói: "Vì lẽ đó Lâm đại c·ô·ng t·ử đây mới ra tay trước, cưỡng ép đem một người vừa mới c·h·ết chồng về nhà."
"Ngươi có biết người ngoài sẽ nói như thế nào không?"
Lâm Phong Miên mặt dày nói: "Con biết, nhưng mà con không để ý."
Lý Trúc Huyên ánh mắt phức tạp hỏi: "Miên nhi, rốt cuộc trong lòng con nghĩ như thế nào?"
Lâm Phong Miên thần sắc trở nên nghiêm túc, chân thành nói: "Con nghĩ là con t·h·í·c·h nàng, con không để ý quá khứ của nàng, cũng không để ý việc nàng là quả phụ."
"Cha muốn đ·á·n·h thì cứ t·u·ỳ ý, con tùy ý đ·á·n·h tùy ý mắng, cha cũng không thể đ·á·n·h c·h·ết con được."
Lý Trúc Huyên nhìn đứa con trai đã thay đổi rất nhiều này, đột nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, dịu dàng cười một tiếng.
"Con lớn rồi, những chuyện này con nghĩ rõ ràng là tốt rồi, nương sẽ giúp con nói vài lời."
Nàng không có ác cảm gì với Tống Ấu Vi, suy cho cùng Tống Ấu Vi còn chưa kịp bước chân vào cửa, thì chồng đã c·h·ết rồi.
Chu bà bà nhìn vào thì khó ưa, bản thân nàng ta lại giữ mình trong sạch, thực chất chỉ là một khuê nữ hoàng hoa bị ép phải mang danh quả phụ.
Chỉ cần con trai thích, dù không cưới làm chính thê, nàng cũng không khó chịu.
Lâm Phong Miên lập tức chạy qua xoa bóp vai cho nàng, cười hề hề nói: "Nương, người tốt nhất!"
Lý Trúc Huyên lườm hắn một cái, cười lạnh nói: "Bây giờ mới biết nương tốt à?"
Lâm Phong Miên cười hì hì nói: "Con vẫn luôn biết."
Hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, bèn hỏi: "Đúng rồi, nương, người hiểu biết về Thái Hư quan nhiều không?"
Lý Trúc Huyên nghi ngờ nói: "Sao con đột nhiên hỏi chuyện này?"
Lâm Phong Miên nói tránh đi: "Nương, con chỉ hiếu kỳ thôi, suy cho cùng trước giờ con chưa từng nghe đến Thái Hư quan, sao đột nhiên lại xuất hiện Hoàng Long chân nhân rồi?"
Lý Trúc Huyên liếc hắn một cái nói: "Thái Hư quan ở trong núi cách Ninh Thành mười dặm, ban đầu thanh danh không đáng kể, nhưng mà từ khi Hoàng Long chân nhân đến một năm trước thì bắt đầu nổi tiếng."
Lâm Phong Miên kinh ngạc nói: "Hoàng Long chân nhân không phải là người của Thái Hư quan từ trước à?"
Lý Trúc Huyên giải thích nói: "Không phải, ông ta một năm trước mới đến Thái Hư quan, sau khi đến thì bộc lộ tài năng khác thường, bắt đầu tu hành ở Thái Hư quan."
"Những gia tộc vọng tộc trong thành đều từng tìm ông ta giúp việc, ông ta ra tay đều đâu ra đó, tự nhiên danh tiếng vang xa. Mà Thái Hư quan cũng vì ông ta mà hương hỏa dồi dào."
"Sau khi trong thành xuất hiện yêu nghiệt, có người đã giới thiệu ông ta cho Triệu bá bá của con, Triệu bá bá đã lên núi mời nhiều lần, ông ta mới chịu xuống núi."
Lâm Phong Miên hiếu kỳ hỏi: "Nương, vậy mọi người có qua lại với ông ta chưa?"
Lý Trúc Huyên nhớ lại nói: "Đụng mặt vài lần, nhưng mà chỉ là quen biết sơ sơ thôi, cũng không thân thiết."
Lâm Phong Miên thấy Lý Trúc Huyên cũng không biết nhiều, liền tính toán ra ngoài tìm Ôn Khâm Lâm, xem bên nàng có thu hoạch gì.
Kết quả Ôn Khâm Lâm lại trở về trước một bước, phía sau nàng còn có Hạ Vân Khê và một người khác.
Lâm Phong Miên lập tức nghênh đón hỏi: "Ôn huynh, sao các ngươi lại cùng nhau trở về, có thu hoạch gì không?"
Mấy người trao đổi một lượt thông tin, lại p·h·át hiện thông tin mà cả hai bên biết đều không khác biệt nhau, cái Thái Hư quan này xem ra giống như tường đồng vách sắt vậy.
Bất quá Ôn Khâm Lâm lại nhận được một thông tin bất thường từ chỗ Triệu Nhã Tư.
Ngoài cửa chính ra thì những chỗ khác của Thái Hư quan đều được bố trí trận p·h·áp, muốn đi vào bên trong thì chỉ có thể đi bằng cửa chính.
Lâm Phong Miên không hiểu nói: "Cái này có gì bất thường? Bảo trì trận p·h·áp chẳng phải là chuyện bình thường sao?"
Ôn Khâm Lâm lắc đầu nói: "Đối với tông môn thì rất bình thường, đối với một đạo quan thì không bình thường. Vì duy trì một trận p·h·áp là cần thiết linh thạch."
"Mà Triệu Nhã Tư biết được từ Lục Tốn rằng, nửa tháng trước khi xảy ra chuyện yêu nghiệt, Thái Hư quan đã bắt đầu mở trận p·h·áp trong thời gian dài rồi."
Lâm Phong Miên cau mày nói: "Đây đều là Triệu Nhã Tư nói với ngươi?"
Ôn Khâm Lâm ừ một tiếng nói: "Nàng còn nói Thái Hư quan có nhiều nơi Lục Tốn không cho nàng ta đi qua, lại thường xuyên mang theo nữ kh·á·c·h đi lễ bái, không biết là đang giấu giếm chuyện gì."
Chu Tiểu Bình cũng bổ sung: "Vừa nãy ta cũng hỏi một vòng rồi, cái Thái Hư quan này đặc biệt linh thiêng, nhất là chuyện cầu con."
Lâm Phong Miên vẻ mặt cổ quái nói: "Cầu con linh thiêng?"
Chu Tiểu Bình gật đầu nói: "Đúng vậy, ai ai cũng nói vô sinh nhiều năm, đi mấy lần là có thai, linh thiêng cực kỳ."
Lâm Phong Miên thầm mắng một tiếng, dùng mông cũng nghĩ ra cái này không phải cầu con linh thiêng.
Mẹ nó cái này rõ ràng là có người đóng vai Tiễn t·ử Quan Âm chứ gì?
Hắn đột nhiên nhìn thấy con mắt nhỏ của tiểu hồ ly đang xoay tròn trong n·g·ự·c của Hạ Vân Khê, thầm mắng mình Chân Bổn.
Đây chẳng phải là có sẵn khổ chủ rồi sao? Hỏi nó chẳng phải được rồi à?
Hắn đưa tay xách con tiểu hồ ly trong n·g·ự·c Hạ Vân Khê lên hỏi: "Tiểu gia hỏa, ngươi nói có phải Hoàng Long chân nhân đ·á·n·h ngươi thành ra như vậy không?"
Tiểu hồ ly ngẩn người một chút, rồi sau đó ngơ ngác nghiêng đầu, ngốc nghếch nhìn hắn.
"Chẳng lẽ là một con hồ ly ngốc?"
Lâm Phong Miên bực bội vô cùng, kết quả bị tiểu hồ ly nhe nanh múa vuốt, như muốn nói nó không ngốc.
Chu Tiểu Bình tức giận nói: "Ngươi ngốc à, nó sao mà biết Hoàng Long chân nhân trông thế nào, ngươi phải miêu tả chứ!"
Cô nói rồi khoa tay múa chân lên miêu tả tướng mạo của Hoàng Long, tiểu hồ ly gật đầu liên tục, rồi lại lắc đầu.
Điều này khiến Chu Tiểu Bình cũng im lặng, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Xem ra đúng là một con hồ ly ngốc!"
Hồ ly tức giận, nhe răng trợn mắt phát ra tiếng kêu, có vẻ không phục.
Lâm Phong Miên bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Ôn huynh, bất kể như thế nào, cái Thái Hư quan này nhất định có vấn đề, chúng ta phải đi lên tìm hiểu hư thực mới được."
Ôn Khâm Lâm có chút lo lắng nói: "Nhưng mà hiện tại chúng ta đều đã lộ mặt trước mặt Lục Tốn bọn họ, chúng ta qua đó chắc chắn sẽ bị bọn chúng phòng thủ nghiêm ngặt, ngược lại rất không tiện."
Mấy người không khỏi rơi vào bế tắc, Lâm Phong Miên đột nhiên vỗ mạnh một cái nói: "Có biện p·h·áp!"
Ôn Khâm Lâm nhìn hắn hỏi: "Biện p·h·áp gì?"
Lâm Phong Miên tự tin nói: "Chúng ta dịch dung qua đó, bọn chúng mới gặp chúng ta có một lần, ta không tin bọn chúng có thể nhận ra được chúng ta."
Ôn Khâm Lâm lắc đầu nói: "Chúng ta không có ai tinh thông dịch dung t·h·u·ậ·t, dịch dung t·h·u·ậ·t kém cỏi thì khó mà qua mắt được tu sĩ."
Đúng lúc này, Chu Tiểu Bình đột nhiên mắt sáng lên nói: "Ta nữ cải nam trang đi qua thì sao?"
Lâm Phong Miên liếc mắt nhìn cô, đột nhiên cười nói: "Ngươi nữ cải nam trang ngược lại là rất tiết kiệm việc!"
"Lâm Phong Miên, ngươi có ý gì hả, đ·ậ·p c·h·ết ngươi nha!" Chu Tiểu Bình lúc này mới hiểu ra, dữ dằn nói.
Lâm Phong Miên nhịn không được cười ha ha một tiếng, sau đó xua tay, suy nghĩ cặn kẽ một phen.
"Chúng ta không thể đi hết được, cần người ở lại trong thành, mà Ôn huynh nhất định phải đến. Ta cùng Ôn huynh hi sinh một người vậy."
"Hai chúng ta đi qua, mọi người ở trong thành trông coi, nếu hai chúng ta không trở lại thì lập tức mang cha mẹ ta rời khỏi Ninh Thành."
Ôn Khâm Lâm kinh ngạc nói: "Hai chúng ta đi kiểu gì?"
Lâm Phong Miên bất đắc dĩ nói: "Đương nhiên là nam giả nữ trang rồi, ta không tin chúng có thể nghĩ tới chúng ta lại hy sinh lớn như vậy!"
"Đến lúc đó chúng ta đóng vai là nữ kh·á·c·h dâng hương, sau đó mượn cớ tìm k·i·ế·m một phen trong Thái Hư quan, xem bên trong có bí ẩn gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận