Bắt Đầu Hợp Hoan Tông , Bị Sư Tỷ Bắt Chẹt Mạch Máu

Chương 629: Chính mình người ngươi cũng phòng?

Chương 629: Ngươi đến người mình mà cũng còn phải phòng?
Lâm Phong Miên bất động thanh sắc nghiên cứu qua một lượt cuốn tàn quyển này, phát hiện đây là một môn dùng huyết khí để công kích thuật pháp. Huyết Ngục Long Hổ Quyết này dùng Long Hổ Kim Đan làm hạch tâm để khu động, nhưng hiện tại lại thiếu mất phần nội công tâm pháp mấu chốt. Diêm gia huynh đệ là thông qua con đường đầu cơ trục lợi, dùng nội đan Yêu tộc làm giả một viên Long Hổ Kim Đan, từ đó phát huy ra một bộ phận uy lực của môn thuật pháp này. Tàn quyển trong tay Lâm Phong Miên chỉ ghi lại bộ phận Hổ Quyết, còn bộ phận Long Quyết thì chắc là ở trên người Diêm Long. Mặc dù uy lực và sự quỷ dị của pháp quyết này khiến Lâm Phong Miên rất thèm khát, nhưng hắn không muốn giống như Diêm Long trở nên người người ghét bỏ. Hắn thử dùng Thập Nhị Thần sát Chân Quyết để thúc đẩy Huyết Ngục Long Hổ Quyết, nhưng không có chút phản ứng nào. Hắn lại thử dùng Tà Đế quyết để vận chuyển Huyết Ngục Long Hổ Quyết, trong chớp mắt, hắn cảm thấy huyết khí trong người mình điên cuồng trào lên. Một tiếng hổ gầm trầm thấp và đầy chấn động vang lên từ trong tay hắn, một cái đầu hổ hư ảo trống rỗng hiện ra trong lòng bàn tay của hắn. Lâm Phong Miên mừng như điên, hắn không ngờ Tà Đế quyết lại có thể thúc đẩy Huyết Ngục Long Hổ Quyết này! Điều này có nghĩa là điểm yếu cận chiến của hắn trước đây đã được bù đắp cực lớn, hắn cũng có thể dựa vào nhục thân và huyết khí của mình để áp chế địch nhân! Tuy hắn nắm giữ nhục thân cường đại và Thập Nhị Thần sát Chân Quyết để chống đỡ, nhưng trước giờ vẫn thiếu hụt thuật pháp cận chiến. Thập Nhị Thần sát Chân Quyết tuy luyện thân, thủ đoạn công kích cũng không yếu, nhưng chủ yếu là đánh vào căn cơ và luyện thân. Thủ đoạn công kích mạnh mẽ của hắn phải đợi đến khi Pháp Tướng Thiên Địa cảnh giới Hợp Thể xuất hiện mới có thể phát huy hết, trước đó chỉ có thể xem là bình thường mà thôi. Vì vậy, đệ tử Thiên Sát tiền kỳ tuy không yếu, nhưng phần lớn thời gian đều chỉ biết vung nắm đấm một cách dã man. Nói dễ nghe thì là một sức mạnh có thể áp chế mọi kỹ năng, nói khó nghe thì là hoàn toàn dựa vào sức trâu, không có chút kỹ xảo nào. Vì thế, nếu gặp phải địch nhân linh hoạt, thì đó chẳng khác nào bao cát thịt, bị người ta chơi diều đến chết. Trong tình huống này, phần lớn đệ tử sẽ chọn tu luyện một môn võ kỹ để bù đắp thiếu sót, tỉ như U Diêu, đã chọn luyện kiếm. Tất cả mọi người đều biết nhục thân của Lâm Phong Miên rất biến thái, nhưng không ai nghĩ đến việc khai thác năng lực cận chiến của hắn, cũng không có công pháp thích hợp. Hiện tại Huyết Ngục Long Hổ Quyết này đến thật đúng lúc, có thể phát huy đầy đủ sở trường nhục thân của hắn. Vừa nghĩ đến đó, lòng Lâm Phong Miên chợt nóng lên, không khỏi dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Diêm Long, hai mắt sáng lên.
✪ω✪ Hổ Quyết tuy không tệ, nhưng Long Quyết mới là phong cách! Đánh được hay không là một chuyện, đẹp trai mới là tất cả! Mặc dù bình thường mà nói, muốn có được Long Quyết thì phải giết Diêm Long, nhưng rõ ràng hiện tại không phải tình huống bình thường. Diệp Oánh Oánh cảm nhận được sự cuồng nhiệt và khát vọng lóe lên trong mắt hắn, không kìm được mà rùng mình, dịch người ra sau.
"Sắc ma, ánh mắt của ngươi biến thái quá! Ngươi đói khát đến thế sao?"
Lâm Phong Miên thật sự không còn hơi sức mà nhổ vào nàng, hắn đi thẳng đến chỗ Diêm Long đang ở bên ngoài. Lúc này, huyết khí đang bao quanh thân thể Diêm Long, tựa như đang rơi vào trạng thái hoảng hốt nào đó, vẻ mặt đen nhẻm có chút giãy dụa. Lâm Phong Miên gọi vài tiếng, thấy hắn không phản ứng, không khỏi nổi sát cơ. Nhưng khi hắn vừa định thừa cơ động thủ thì Diêm Long đột nhiên mở to mắt, trán đầy mồ hôi. Lâm Phong Miên chớp mắt đã đổi sang bộ dáng ân cần, nói: "Đại ca, huynh sao rồi?"
Diêm Long xoa xoa huyệt thái dương, giọng nói trầm thấp: "Không hiểu vì sao, ta nhắm mắt lại liền thấy Tiểu Hổ cả người đầy máu, hình như muốn nói gì với ta…"
Lâm Phong Miên giật mình, cái này chẳng lẽ là oan hồn báo mộng? Hắn liền vội chuyển chủ đề: "Đại ca, có phải huynh tu luyện bị sai đường không?"
"Có lẽ là do gần đây hấp thụ quá nhiều huyết khí." Diêm Long nhìn Lâm Phong Miên khó hiểu, nói: "Tiểu Hổ, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"
"Đại ca, vừa nãy trong lúc chiến đấu đệ có chút cảm ngộ, muốn xem Long Quyết trên tay huynh một chút." Lâm Phong Miên cười nói.
"Hổ đan của ngươi không hợp với Long Quyết, tu luyện sợ là hiệu quả không tốt." Diêm Long cau mày nói.
"Đệ biết, nhưng đệ chỉ muốn suy đoán một chút, tìm chút linh cảm thôi." Lâm Phong Miên cười nói.
Diêm Long trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn đưa nốt phần tàn quyển còn lại cho Lâm Phong Miên. Phần tàn quyển này lớn hơn nhiều so với cái trong tay Lâm Phong Miên, nội dung được ghi lại bên trên cũng tỉ mỉ và phức tạp hơn. Lâm Phong Miên như nhặt được chí bảo, nâng tàn quyển lên, nhanh chóng đọc lướt qua và ghi nhớ nội dung. Hắn vừa đọc vừa hỏi Diêm Long tỉ mỉ về những chi tiết cần chú ý trong tu luyện Long Quyết, sau đó dứt khoát lấy cả Hổ Quyết ra cùng Diêm Long nghiên cứu thảo luận. Diêm Long tuy có chút nghi ngờ động cơ của Lâm Phong Miên, nhưng thấy hắn tu hành nghiêm túc như vậy, cũng không giấu giếm mà từng cái giải đáp. Mặc dù nói là nghiên cứu, nhưng phần lớn thời gian là Diêm Long giảng, Lâm Phong Miên chăm chú lắng nghe. Ở một mức độ nào đó, ngộ tính của Lâm Phong Miên về lý luận có thể so với Diêm Hổ một trận. Diêm Long nói khô cả họng, lại phải làm mẫu, mới khiến hắn hiểu được vấn đề. Cũng may là hắn đã quen với việc Diêm Hổ không khai khiếu, cộng thêm đây lại là em trai mình, nên mới nhẫn nhịn. Dưới sự chỉ bảo tận tình của Diêm Long, cộng thêm kiến thức thâm sâu của bản thân Lâm Phong Miên, cuối cùng hắn cũng học được sơ bộ về huyết sát Long Hổ quyết. Thời gian trong vô thức trôi qua, sắc trời dần dần tối sầm. Diêm Long nhìn Trần Thanh Diễm và Diệp Oánh Oánh ở đằng xa, ném cho Lâm Phong Miên một ánh mắt đầy ẩn ý.
"Tiểu Hổ, trời sắp tối rồi, ngươi mau đi ăn bọn chúng đi, chúng ta không thể mang theo hai kẻ vướng víu này."
Thấy Lâm Phong Miên có vẻ do dự, hắn lạnh lùng nói: "Đừng có mềm lòng, đến tối yêu thú ở đây sẽ càng trở nên hung hãn hơn đấy."
"Không hiểu vì sao, tâm thần ta có chút không tập trung, ngươi mau đi đi, xong chuyện rồi để đại ca ta thư giãn một chút."
Lâm Phong Miên căng thẳng trong lòng, biết ý Diêm Long muốn tìm cớ xử lý Trần Thanh Diễm hai người. Nhưng nhìn ánh mắt lạnh băng của Diêm Long, hắn chỉ có thể kiên trì gật đầu nói: "Được!"
Hắn đi đến trước mặt hai cô gái, tại vị trí mật thất phẩy tay thả ra mấy cái trận kỳ, sương mù nhàn nhạt nhanh chóng lan ra che giấu thân hình hai người. Diêm Long cau mày nói: "Tiểu Hổ, ngươi đang làm cái gì vậy?"
Lâm Phong Miên qua loa nói: "Đại ca, buổi tối không an toàn, đệ sợ yêu thú tập kích."
"Hơn nữa đệ sợ đại ca nhịn không được đó! Đại ca, huynh đừng nóng vội, một lát nữa sẽ tới lượt huynh."
Diêm Long cười mắng: "Tên tiểu tử thối, người nhà mình mà ngươi cũng phòng?"
Lâm Phong Miên không trả lời hắn, mà xoa xoa tay, cười hắc hắc một mình tiến vào trong sương mù.
"Hai vị tiểu mỹ nhân đợi lâu rồi, đại gia ta đến đây!"
Lâm Phong Miên vừa tiến vào sương mù, Diệp Oánh Oánh liền vô thức tung một cú đoạn tử tuyệt tôn, nhắm thẳng vào chỗ Tiểu Phong ngủ.
"Đi chết đi!"
Lâm Phong Miên vội vàng tóm chặt lấy bàn chân nhỏ nhắn Linh Lung của nàng, nghi ngờ nói: "Ngươi bị điên à?"
Diệp Oánh Oánh xấu hổ truyền âm nói: "Ngươi giả trang thành bộ dạng đó, ta thật sự rất khó khống chế mà không đánh ngươi."
Lâm Phong Miên có chút xấu hổ, liền vội biến về hình dạng của mình, trong lòng hiểu rõ việc trông cậy vào Diệp Oánh Oánh phối hợp mình là không đáng tin. Hắn dùng lực véo má nhỏ của Diệp Oánh Oánh, chọc nàng kêu lên một tiếng đầy quyến rũ. Tiếp đó, hắn cười hắc hắc, trêu chọc: "Tiểu mỹ nhân, đừng vội, lát nữa sẽ đến lượt ngươi."
Lâm Phong Miên ném cho Trần Thanh Diễm một ánh mắt, ra hiệu nàng phối hợp.
"Mỹ nhân, ta đến rồi!"
Trần Thanh Diễm hiểu ý, lập tức kêu lên một tiếng kinh hãi, giả vờ như đang tránh né Lâm Phong Miên.
"Ngươi đừng đụng vào ta, cút đi!"
Đồng thời, nàng truyền âm cho Lâm Phong Miên: "Bây giờ làm thế nào?"
Lâm Phong Miên lấy ra một bộ quần áo, bắt đầu giằng xé, miệng cười ha ha nói: "Mỹ nhân, đừng nhúc nhích, lát nữa ngươi sẽ muốn dừng cũng không được đấy."
Nhưng, trong mắt hắn lại lóe lên một tia sát ý sắc bén, truyền âm cho Trần Thanh Diễm.
"Chúng ta bày trận ở đây, chờ một chút sẽ động thủ giết hắn!"
Dựa vào cảm ứng với Phong Lôi kiếm, Lâm Phong Miên phát giác Phong Lôi kiếm đã hút phần lớn linh khí trong linh tuyền. Nếu Diêm Long muốn giết Trần Thanh Diễm hai người, hắn cũng chỉ có thể động thủ phản sát tên tiểu tử này. Trần Thanh Diễm khẽ gật đầu, vừa lấy ra một bộ trận pháp bắt đầu bố trí trận kỳ cực nhanh, vừa giả bộ như đang hoảng loạn.
"Cẩu tặc, ngươi đừng đụng vào ta, Trần gia sẽ không tha cho ngươi đâu!"
"Không muốn, cầu xin ngươi, đừng đụng vào ta, cút ngay đi..."
"Ô ô ô..."
Diệp Oánh Oánh nhìn Lâm Phong Miên hai người một bên phát ra những thanh âm tình cảm dạt dào, một bên khuôn mặt lạnh lùng lấy trận kỳ ra bố trí, không khỏi đầu óc hỗn loạn. Nàng luôn cảm thấy âm thanh và hình ảnh trước mắt không đồng bộ, có cảm giác tách biệt mãnh liệt, như thể đang lạc vào không gian thời gian sai lệch. Nàng nhắm mắt lại, lập tức hình ảnh tên ác bá ức hiếp nữ tử kia lại trở nên rất sống động. Cảm giác này mới đúng chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận