Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 89: Cái kia Đường Ngôn còn chưa từng phút giây quỳ gối ở ngươi dưới váy (length: 9223)

Khoảng chừng nửa giờ trước.
Thành phố điện ảnh Vân Thủy, trong một đoàn kịch của rạp chiếu phim hiện đại.
Hôm nay là ngày đầu tiên đoàn kịch 《Nhà Có Trai Có Gái》 chính thức thành lập.
Vì vậy sáng sớm đạo diễn Đỗ Thịnh đã bận túi bụi, các nhân sự và tài nguyên đều cần đích thân hắn phối hợp.
Thấy Đường Ngôn sắp đến thành phố điện ảnh, thật sự không thể tách thân ra được, Đỗ Thịnh không còn cách nào khác là gọi bạn gái sắp cưới Trương Hiểu Ngọc, để cô đến đón Đường Ngôn.
Dù sao trước đó hai người cũng đã gặp mặt vài lần, không tính là quá xa lạ.
Đúng thế.
Từ khi Đỗ Thịnh nhắc đến chiếc Mercedes E, Trương Hiểu Ngọc, người trước kia vẫn ở giai đoạn mập mờ, đã thành công thăng cấp thành bạn gái sắp cưới của hắn.
Hơn nữa, từ khi Đỗ Thịnh rủng rỉnh tiền bạc rồi tậu siêu xe, Trương Hiểu Ngọc trở nên bám người hơn trước, tựa hồ sợ Đỗ Thịnh bị những cô nàng khác quyến rũ chạy mất.
Điểm này khiến Đỗ Thịnh, người từ nhỏ đến lớn chưa từng yêu đương, trong lòng vui mừng khôn xiết.
Thì ra ta, Đỗ Thịnh, cũng có ngày này ư?
Bên cạnh, Vương Khả Hinh vừa nghe tin Đường Ngôn đích thân đến đoàn kịch, nhất thời sáng mắt lên, xung phong nhận việc cũng muốn đi đón.
Trương Hiểu Ngọc véo eo thon nhỏ của cô cười trêu nói: "Khả Hinh, ta thấy ngươi là 'chồn chúc tết gà', không có ý tốt gì đâu."
Vương Khả Hinh liếc nàng một cái, ý đồ của mình đương nhiên đã sớm không qua mắt được bạn thân, cô đột nhiên có chút lo lắng nói:
"Tiểu Ngọc, ngươi nói rốt cuộc ta có cơ hội không?"
"Đương nhiên là có rồi, hiện tại ngươi cũng là diễn viên có chút danh tiếng, lại còn xinh đẹp như vậy, gần đây, ta thấy khí chất của ngươi cũng tăng lên rất nhiều, Đường Ngôn kia còn chẳng quỳ gối dưới váy ngươi ngay lập tức ấy chứ."
Trương Hiểu Ngọc đương nhiên cười nói: "Đến lúc làm Đường phu nhân, đừng quên ta nha, nhà ta Đỗ Thịnh bây giờ đều trông cậy vào đại lão Đường Ngôn đó."
Thật vậy.
Từ khi bộ phim chiếu mạng 《Di Hám》 gây sốt, Vương Khả Hinh cũng được xem như là tăng giá trị gấp đôi.
Có chút tiền trong tay, cô nàng này đặc biệt chịu chi, trang phục toàn thân cũng bắt đầu thay đổi.
Chiếc túi Gucci 8.000 tệ ngày trước đã đổi thành chiếc LV hơn 60.000 tệ.
Chiếc áo khoác hơn một nghìn tệ cũng đổi thành chiếc áo phao Burberry kiểu mới năm nay, giá bán 10.800 tệ một chiếc.
Dưới lớp lụa là gấm vóc, cả người cô càng thêm phần quý phái, hoàn toàn không nhìn ra là một cô gái xuất thân từ gia đình bình thường.
"Ngươi nói vậy, ta tự tin hẳn ra, lâu rồi không gặp, lần này nhất định phải mê hoặc hắn, một lần bắt được hắn luôn! Tiểu Trương, mau hầu hạ bổn phu nhân thay đồ."
Vương Khả Hinh cầm gương trang điểm nhỏ, dặm thêm phấn, nhìn khuôn mặt trang điểm tinh xảo trong gương, hoàn toàn tự tin ra dáng "Đường phu nhân".
Cô vẫn không tin, chỉ bằng khuôn mặt xinh đẹp này của mình, không "đè" được một Đường Ngôn?
. . . . .
. . . . .
Cho nên, người đứng đợi Đường Ngôn ở cổng thành phố điện ảnh Vân Thủy.
Không phải ai khác.
Chính là Vương Khả Hinh, người đã hai tháng không gặp.
Cô gái xinh đẹp đóng vai nữ chính trong bộ phim chiếu mạng trước, nữ sinh năm tư khoa biểu diễn của Học viện Nghệ thuật Thiên Hải.
Đường Ngôn vừa mở cửa xe bước xuống, liền bị Vương Khả Hinh ở cổng thành phố điện ảnh với con mắt tinh tường chú ý tới.
"Đường Ngôn, ngươi lại đổi xe rồi?"
Vương Khả Hinh chạy chậm vài bước chào đón, nụ cười trên mặt rung động lòng người.
Tới gần, nàng không chút biến sắc nhìn lướt qua chiếc Land Rover Range Rover mới tinh, âm thầm hoảng sợ sau đó, trong mắt quyến rũ càng thêm vài phần.
Chiếc Range Rover phiên bản trục cơ sở dài này giá lăn bánh hơn 2 triệu, thật không phải loại Range Rover thông thường nào có thể sánh được.
Cô không phải loại chị em ngực lớn óc nhỏ, chỉ nhận biết mỗi thương hiệu mà không biết giá cả.
"Ừm." Đường Ngôn gật đầu.
"Đường Ngôn, thời tiết lại lạnh lại khô, uống chút nước ấm đi, đây là nước nóng ta cố ý mang theo."
Vương Khả Hinh ân cần đưa cho một chiếc cốc màu hồng phấn thơm ngát.
Trương Hiểu Ngọc đứng bên cạnh thấy vậy giật mình, đúng là ấm lòng.
Khả Hinh, ngươi vẫn là Khả Hinh của ta, chiêu này nếu mình dùng với tên mập Đỗ Thịnh, chắc chắn hắn chịu không nổi.
Vừa học được chiêu hay.
Đường Ngôn nhìn chiếc cốc giữ nhiệt màu hồng phấn còn vương chút hương thơm thanh nhã, trong lòng sững sờ, cmn đây không phải là cái ly ngươi dùng rồi sao, cho ta uống là thế nào?
Uống nước bọt của ngươi, làm sao được?
Quá mất vệ sinh đi.
"Không cần cảm ơn, ta không khát."
Đường Ngôn xua tay khéo léo từ chối, rồi hỏi: "Hai người sao lại ở đây?"
Vương Khả Hinh không giận, cười giải thích một phen.
Sau khi cô giải thích, Đường Ngôn xem như hiểu rõ.
Thì ra Vương Khả Hinh cũng sắp diễn vai cô Phỉ Phỉ trong 《Nhà Có Trai Có Gái》, một vai phụ trong phim.
Đây đúng là "trong triều có người dễ làm việc", căn bản không cần cùng phần lớn diễn viên khác đi thử vai cạnh tranh, mà được chỉ định một vai ngay tức khắc.
Với nhan sắc của Vương Khả Hinh, đóng vai cô Phỉ Phỉ xem như là một sự lựa chọn phù hợp, nên không tính là đi cửa sau.
Tuy rằng chỉ là vai phụ bình thường, nhưng có vai diễn vẫn tốt hơn không.
Đặc biệt là sau khi Vương Khả Hinh xem kịch bản, cô tràn đầy hy vọng vào bộ phim này.
Dù sao đã có lần hợp tác trước, thực lực của biên kịch A Qua Đường cái kia, Vương Khả Hinh đã lĩnh hội đầy đủ, thường mấy câu nói đã có thể khiến khán giả la hét.
Nếu có thể, Vương Khả Hinh muốn diễn vai nữ chính nhất, có thể "dính" chặt lấy không?
Nhưng đáng tiếc bộ phim này là hài kịch gia đình, tuổi của mấy nhân vật chính trong phim đều không phù hợp với cô.
"Được rồi, lên xe trước đã, chúng ta đi thẳng đến đoàn kịch."
Đường Ngôn nghe xong không có ý kiến gì, chi tiết nhỏ của việc đóng phim cứ để cho Đỗ Thịnh lo liệu là được rồi, lập tức lên tiếng, mở cửa xe trở lại xe.
Vương Khả Hinh ngọt ngào đáp một tiếng, cũng không cùng Trương Hiểu Ngọc ngồi vào ghế sau, mà cả gan tiến tới chỗ ghế lái phụ của chiếc Range Rover.
Sau đó, nàng tràn đầy tự tin kéo cánh cửa ghế phụ của chiếc Land Rover, cảm thấy đây mới là vị trí chuyên biệt của mình.
Trong nháy mắt cánh cửa xe mở ra, nụ cười trên mặt Vương Khả Hinh liền cứng đờ tại chỗ.
Chỉ thấy ghế lái phụ có một cô gái mặc chiếc áo phao ngắn không rõ nhãn hiệu, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, xinh đẹp tuyệt trần.
Thấy nàng mở cửa xe, vẻ mặt cao ngạo của cô gái xinh đẹp tuyệt trần hiện lên một tia nghi hoặc, quét mắt nhìn nàng một cái.
Chỉ với cái nhìn này, Vương Khả Hinh chỉ cảm thấy tim gan run rẩy.
Thì ra hoa phú quý thật sự, không cần cái gọi là hàng xa xỉ hiệu trang điểm.
Dù cho ăn mặc không có bất kỳ nhãn mác quần áo nào, cũng vẫn có thể làm khuynh đảo chúng sinh.
Ý nghĩ này cũng chỉ là do Đường Ngôn không biết, nếu không chắc phải nhổ nước bọt mấy câu, ngươi cho rằng quần áo không nhãn mác kia của Nhan Khuynh Thiền là đồ giá rẻ à?
Đó đều là quần áo được thiết kế riêng bởi nhà thiết kế thời trang hàng đầu, bộ nào cũng đều vài trăm nghìn trở lên, mà rất nhiều còn là loại có tiền cũng không mua được.
Ngươi so sánh với cô ta về giá trị quần áo, thật không khác gì con thuyền nhỏ kêu gào với hàng không mẫu hạm, so với người ta là quá nông cạn.
"Đường Ngôn vậy mà bên cạnh lại có một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy?"
Vương Khả Hinh, người vốn rất tự tin với nhan sắc của mình, không thể không thừa nhận điều đó.
Có cô gái như vậy bên cạnh, nếu Đường Ngôn còn để ý đến mình, thì thật là mắt hắn mù rồi.
Uổng công thời gian qua mình còn ảo tưởng, phải "hạ gục" bằng được Đường Ngôn.
Chuyện này sao mà hạ được đây?
Đây rõ ràng là dãy núi Himalaya cao lớn sừng sững!
Lời nói của Trương Hiểu Ngọc khi nãy lại vang vọng trong đầu.
【 Ta thấy khí chất của ngươi dạo gần đây lại tăng lên rất nhiều, Đường Ngôn kia còn chưa từng phút giây quỳ gối dưới váy ngươi ấy chứ. 】 Câu nói này như một ống tiêm đâm vào trái tim chập chờn của Vương Khả Hinh.
Nhưng mà cô thật không cam tâm a!
Một "kim quy tế" vừa đẹp trai vừa giàu có lại vừa tài giỏi như vậy, bỏ qua thì coi như lỡ cả một đời.
Vương Khả Hinh bất giác đem Đường Ngôn so với những nam sinh đã từng tiếp xúc trước đây, kết quả phát hiện Đường Ngôn quả thật quá mức chói mắt.
Mấy người con trai từng quen biết trước đây, ai có thể sánh bằng hắn?
Đẹp trai, thường thì không có tiền.
Có tiền, thường không đẹp trai.
Đẹp trai mà còn có tiền, phú nhị đại thì thường ăn bám, không có tài năng gì.
Mà Đường Ngôn lại hội tụ mọi ưu điểm có thể nghĩ đến, dễ dàng làm rạng rỡ cả cuộc đời của cô.
Nghĩ như vậy.
Vương Khả Hinh cảm thấy.
Sau này mình rất khó tìm được bạn trai vừa lòng vừa ý nữa rồi!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận