Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 208: Thiên tài nhạc sĩ tranh chấp (length: 4923)

"Được được được!"
Tổ trưởng kế hoạch tiết mục đột nhiên vỗ tay khen hay, cười lớn nói:
"Lần này có chút đáng xem, để đội thị trường lập tức tung tin Từ Tường Nam Phong Vũ cố tình giấu nghề ra đi.
Trước đó vòng chung kết không đặc sắc bằng vòng bán kết, có vụ này, vậy thì không phải lo, ha ha ha ha!"
"Vâng lãnh đạo, ta lập tức đi làm." Người phụ trách đội thị trường của tiết mục lập tức đứng dậy.
"Không ngờ nửa đường lại giết ra con mãnh hổ cản đường thế này, trước đó giấu kỹ quá rồi, Nhất Lạp Trần Ai mà thua vụ này, tổn thất kia lớn hơn nhiều, thiên tài trẻ tuổi tranh đấu, vết nhọ tai tiếng lớn quá."
Tổng đạo diễn chương trình đặc biệt yêu thích Đường Ngôn, giờ thì không khỏi có chút lo lắng nói.
"Ta ngược lại càng mong chờ trận đấu đặc sắc của hai người, xem hai tổ hợp sẽ lấy ra bài hát gì để thi đấu!"
Giám đốc âm nhạc đầy mặt chờ mong nói.
. . . .
. . . .
Phòng hậu trường diễn.
Đường Ngôn và Phùng Kỳ Uy ở trong phòng nghỉ ngơi.
Lúc này Đường Ngôn và Phùng Kỳ Uy tự nhiên cũng quan tâm toàn bộ vòng bán kết bảng B.
Dù sao người thắng bảng B, sau đó sẽ phải đấu với mình, tiến hành vòng chung kết cuối cùng.
Hiểu rõ thêm về phong cách của đối thủ sẽ không sai.
"Bài hát dân ca mạnh thật!"
Đường Ngôn nghe bài dân ca này, trong lòng chấn động.
Nhạc và phối nhạc đều rất mạnh, không thua gì những bài hát dân ca kinh điển kiếp trước.
Có thể dự đoán, bài dân ca này của Từ Tường Nam Phong Vũ, sau khi chương trình kết thúc, độ nổi và doanh số sẽ không thấp, rất có thể trở thành bài hát hit hàng năm!
Xem ra giới âm nhạc Lam Tinh quả nhiên không thể khinh thường được.
Thời kỳ giải trí thịnh thế này, quả nhiên rất lợi hại.
Luôn có thiên tài bất ngờ xuất hiện!
Nam Phong Vũ kia tuổi cũng hơn hắn sáu, bảy tuổi, thực lực sáng tác nhạc rất mạnh.
Giọng hát của Từ Tường cũng rất chuẩn, hai người thuộc về kiểu mạnh hợp sức.
Xem ra chính mình ỷ vào kho báu Trái Đất kiếp trước, trước đây hơi xem thường anh hùng thiên hạ.
Bây giờ nhất định phải thu lại cái lòng kiêu ngạo, nếu không thì có ngày lật thuyền trong mương, mình thành đá lót chân cho người ta.
"Trần Ai lão sư, giọng của Từ Tường sao đột nhiên lại mạnh thế, chúng ta phiền phức lớn rồi, vòng chung kết liệu có thua không?"
Phùng Kỳ Uy bị thực lực bất ngờ bộc phát của Từ Tường Nam Phong Vũ làm cho kinh sợ, có chút đột ngột không kịp chuẩn bị, tim đập nhanh hơn.
Một hồi nữa người lên đài là hắn, vì thế giờ phút này áp lực khi nhận biết loại sức mạnh này, chỉ có hắn là rõ ràng và sâu sắc nhất!
Áp lực!
Áp lực cực lớn đang ập đến!
Khát vọng đối với quán quân.
Có thể nói giờ phút này, không ai khát vọng quán quân hơn Phùng Kỳ Uy.
Hắn là một ca sĩ tân binh, có thể đi được đến hôm nay, ban đầu dựa vào Hoàng Phủ Kính Lôi nâng đỡ.
Giờ thì dựa vào Đường Ngôn!
Nếu có thể giành được quán quân chung cuộc, vậy đó chính là một con đường rộng thênh thang chờ hắn vẫy vùng!
Từ đây sự nghiệp chắc chắn thuận lợi, bao nhiêu năm oan ức cũng sẽ được một lần ngẩng đầu.
Những kẻ từng bắt nạt hắn, cũng phải cúi đầu!
Đương nhiên, đó là điều kiện tiên quyết của việc đoạt quán quân chung cuộc.
Nếu như thua.
Hắn vẫn chỉ là một ca sĩ tuyến năm mới vào nghề.
Danh lợi mãi là động lực và áp lực lớn nhất của con người.
"Không có gì đâu, đừng căng thẳng, đối thủ như vậy mới thú vị."
Đường Ngôn mặt lạnh nhạt nói.
Nói thật, từ khi ra mắt đến giờ, còn chưa từng gặp thiên tài trẻ tuổi nào như vậy.
Khiến hắn cũng cảm nhận được chút áp lực.
Nếu như trận chung kết Từ Tường và Nam Phong Vũ lại lấy ra một ca khúc kinh điển hơn nữa, vậy mình nên đối phó thế nào?
Xem ra lần này không tung con át chủ bài ra thì không được rồi!
Hơi bất cẩn một chút, có khả năng lật thuyền trong mương ngay.
《Tối Giai Xướng Tác Tổ》 vốn là chương trình thi đấu âm nhạc đình đám, trải qua các vòng chung kết cùng những thứ gia tăng sức nóng khác, sự bùng nổ vẫn cứ tiếp diễn.
Cho đến lúc này, giá trị quán quân của chương trình đã không thua gì quán quân đỉnh bảng xếp hạng quý.
Dù sao chương trình này đã tổ chức được hơn chục mùa, kéo dài nửa năm.
Còn bảng xếp hạng quý chỉ diễn ra ba tháng một lần mà thôi.
Nếu như có thể lấy được quán quân của chương trình này, tuyệt đối sẽ giúp ích rất nhiều cho sự nghiệp tương lai.
Vì thế Đường Ngôn tự nhiên không muốn thua!
Không chỉ đơn giản là vì vinh dự.
Chủ yếu là, một nhà soạn nhạc hàng đầu của bảng xếp hạng quý, nếu ở một chương trình nhỏ như này bị đánh bại.
Thật quá khó chịu mà...
Bạn cần đăng nhập để bình luận